-Sao?? Có chuyện gì thế, Tuyết – Nhật giật mình chạy lên xem có chuyện gì
-Anh xem nè, em gọi nó hết phút rồi đó – Tuyết cáu tiết hét thẳng vào mặt Nhật và chỉ tay vào nó
-Em cứ bình tĩnh, chuyện này để anh lo – anh nháy mắt với Tuyết một cái – Thôi em đi xuống nhà đi để anh kêu thằng DƯƠNG HÀN PHONG lên gọi nó dậy – anh nói rõ to đủ để nó nghe và nhấn mạnh tên của hắn
Nghe thấy thế, Tuyết dựa vào cửa phòng để xem phản ứng của nó, anh nó thì khoái chí xoa cằm. Quả nhiên khi nó nghe xong tên của hắn liền bât dậy ném thẳng cái gối vào mặt anh nó:
-Em dậy rồi, đừng kêu tên điên đó lên đây – nó hét lên khi thấy gối đã trúng mục tiêu
-Thôi, đánh răng rửa mặt đi rồi xuống ăn sáng còn đi học nữa – Tuyết nhìn anh nó khổ sở ngồi dưới sàn khi hưởng trọn cái gối rồi nở một nụ cười hiền dịu không phải ai cũng có thể ngắm ở cô gái chuyên sát trai này
Nhật ngồi đơ ra đó cho đến khi nó bước ra cửa đạp thẳng anh ra ngoài không thương tiếc, anh đưa tay lên ngực sờ vào tim mình: “Sao thế nhỉ, sao tim mình đập nhanh thế. Hay là …………….mình bị ………………………………bệnh tim”- anh nó mải suy nghĩ nhưng hình như anh ấy có vẻ còn trong sáng quá nên mới có suy nghĩ kì cục đó (Haizz…). Nhưng anh đâu biết rằng nó đang ngồi cười tự kỷ, suy diễn đủ điều khi thấy biểu hiện của anh và cũng như thể đã biết một điều gì đó……
-Ê, khó ưa!! Đêm qua đi ăn trộm nữa hả - hắn vừa thấy nó bước xuống bếp vội châm mấy câu, cười đểu nhìn nó
- Ừ, đi ăn trộm thì sao!? Cậu cũng đi ăn trộm mà nói gì tôi nữa!! – mới sáng sớm, nó vừa mới ngủ dậy dễ cáu nên nó đặt ly nước xuống bàn nghiến răng rít lên nhìn hắn với đôi mắt chẳng mấy thiện cảm
“Đừng chọc điên nó bây giờ, nó có thể ném cái ly vào mặt cậu đấy” – Nhật huých nhẹ vào tay hắn rồi lẩm bẩm với hắn. Hắn nghe xong cũng tím tái mặt mày, im lặng ăn sáng, ai chứ nó với cô nàng kia thì dám lắm, người nào không biết mà chọc vào thì coi như tiêu
Cả đám phóng xe tới trường, bước vào lớp thấy không khí ó vẻ khác lạ so với ngày thường, ai cũng cắm cúi học bài, đọc bài, làm bài. Thấy lạ nó lên chỗ lớp trưởng hỏi:
- Sao hôm nay ai cũng siêng hết vậy!!
-Cậu không biết gì sao?? Thứ hai tuần sau thi chất lượng rồi mà!!-lớp trưởng cười nói với nó rồi quay lại với đống sách vở ờ trên bàn
-Oh my chuối!! Mình quên mất ngày thi chất lượng!! – nó vừa chạy về phía cả đám vừa hét ầm lên làm cả đám cũng quýnh theo
Nhìn cả đám bây giờ rất chi là chăm chỉ, đứa nào cũng lật sách lật vở, học thuộc, chép bài. Cả lũ học mà cứ như đua moto. Nguyên buổi học hôm ấy, cả bọn chẳng nghe giảng hay chép bài mà chỉ chăm chăm vào những tài liệu dành cho bài kiểm tra sắp tới. Hết tiết, cả bọn cũng là những người chạy ra khỏi lớp nhanh nhất, nhìn cứ như cả lũ mới trốn viện về
Đến nhà, vừa mới cất xe vào gara, tất cả chạy thẳng vào nhà mỗi người một việc: tra từ điển, lấy tài liệu từ trên mạng, viết những bài học thuộc, kiểm tra tài liệu,…Bọn nó lúc này tập trung hết trí óc vào để phân tích từng tài liệu của mỗi môn. Với chỉ số IQ cao ngất ngưởng của bọn nó bây giờ mới chịu hoạt động, cũng chẳng mất nhiều thời gian mấy để giải những tài liệu đó, cái gì không hiểu thì cứ hỏi đứa nào biết. Chung quy là nhìn cả lũ như ở ký túc xá
Ôn bài xong cả đám trở về bình thường như ban đầu, quẳng sách vở ra một xó không thương tiếc, nó duỗi mình rồi ngó lên xem đồng hồ:
-Èo ơi, đã gần h rồi á – nó nhìn cái mớ sách vở vừa bị ném ra góc mà thở dài
-Hôm nay ăn gì đây hả cô chủ nhà – Tuyết hất mặt ra phía nó, cả bọn cũng nhìn qua nó vì quá đói rồi
-Ai đi tắm thì đi đi, tui với nhỏ này làm bữa tối cho!! – Nhi thấy nó cười trừ nhìn nhỏ nên Nhi bỏ mấy game xuống giải vây cho nó, nhưng ngờ đâu nhỏ lại nở nụ cười ma mãnh khiến ai cũng rợn gáy
-Ừ thế nhá, xong nhớ kêu nha – Nhật chỉ chờ câu nói này rồi lôi luôn mấy thằng bạn của mình lên phòng tắm rửa.
Để cho mấy anh nam nhà ta nghỉ tí. Bây giờ quay lại với căn bếp có cô gái đang ở trong đó, nó thì đang rửa rau, Tuyết chuẩn bị nguyên liệu, nhỏ Nhi thì chỉ huy hai cô nàng không biết nấu nướng này làm những gì cơ bản trong nấu ăn.
-Tuyết!! Bà biết nấu món gì vậy, cả bà nữa, Ngọc – Nhi hất cằm về những nguyên liệu nhìn hai cô nàng kèm theo đôi mắt tinh nghịch
- Tui biết nấu mấy món đơn giản thôi à – nó chỉ biết cười trừ nhìn nhỏ Nhi
-Tui cũng vậy!!! – Tuyết cũng ùa theo nó, gật đầu lia lịa đồng tình nhìn nhỏ
-Vậy thì làm thôi, có ăn là được rồi!!- Nhi khoác lên vai hai đứa bạn thân của mình lôi vào “bếp chiến”
Để tí nữa xem mấy cô nàng nấu món gì nhá. Bây giờ thì quay lại với mấy nam đang tập trung ở phòng hắn, mặt ai cũng căng thẳng mà trên người chỉ có cái khăn tắm choàng lên người. Quân bắt đầu lên tiếng nhưng cũng vừa đủ nghe:
- Vậy là bọn chúng bắt đầu quấy rối rồi!!
-Xem ra sắp hết ngày rong chơi rồi – Nhật thở dài, ngước lên trần nhà tiếp tục với suy nghĩ của mình
- Chơi được ngày nào vui ngày nấy thôi – đến lượt Kiệt cũng trườn dài trên ghế xoay vẻ mệt mỏi lộ rõ
-Cái gì mà sắp hết ngày rong chơi – hắn đăm chiêu từ nãy đến giờ bây giờ mới lên tiếng – Sắp đến ngày nhập tiệc vui rồi – bản mặt của hắn đổi từ đam chiêu thành bí ẩn đôi mắt gian manh đã hiện rõ lên
- Thôi xuống ăn cơm kìa, kẻo mấy con sư tử hà đông lên là chết hết cả lũ giờ - Hùng hé cửa nhìn xuống tầng thí cô nàng đang dậm chân bên dưới như thể nếu không xuống sẽ lên ám sát từng người một
- Xuống thôi, bụng đói rồi – Nhất kleo từng đứa ra khỏi phòng mà quên một điều gì đó
Chưa kịp bước xuống bếp thì bị mấy cô nàng nhà ta phi điều khiển, sách vở thẳng vào cái lũ quên mặc quần áo kia:
-Tính biến thái à, cái lũ kia!! – nó hét lên khi thấy cả lũ chỉ mặc mỗi cái khăn tắm
Nó thẳng tay chọi từ thứ này đến thứ khác vão cái lũ đó, Nhi chẳng có biểu cảm gì vói cái lũ suýt nude kia và giúp nó ném đồ, Tuyết thì chỉ biết nhắm mắt ném đồ loạn xạ và hét hết công suất
- Trời ơi, hèn gì thấy thiếu thiếu – Kiệt vừa né đồ vừa sờ soạng đủ chỗ trên cơ thể mình
- Đừng có chọi nữa, bọn tui lên thây đồ liền – hắn dùng tay chụp những đồ vật bị ném và gào lên nhưng cũng chẳng xi nhê gì với tiếng hét của Tuyết
- Nhanh lên, rút quân mau – chẳng biết từ lúc nào Quân chạy vô bếp lấy cái đĩa bự che chắn cho cả bọn gấp rút chạy lên phòng
Được một phen hú vía, mấy nam được thêm một kinh nghiệm nữa: “đừng bao giờ quấn khăn tắm trước mặt ba cô nàng nếu còn muốn sống”. Về phần mấy cô nàng sau khi cái lũ kia chạy lên phòng thì lại phải dọn dẹp đống lộn xộn của mình. Cuối cùng cả đám cũng ổn định ngồi vào bàn ăn, mấy nam lúc đầu háo hức đợi chờ những món tuyệt hảo nhưng trên bàn ăn bây giờ chỉ có món trứng chiên, canh rau muống chua và rau muống xào tỏi
- Cái gì đây – mấy nam đồng thanh khi nhìn thấy những món ăn quá bình thường đang được bày ở trên bàn cùng với những ly nước
-Ăn đi, hôm nay chỉ có thế thôi, không ăn thì nhấn nút – nó hất mặt về phía đồ ăn
Mấy chàng công tử nghe thấy thế liền vội cầm chén đũa gắp đồ ăn lia lịa vào chén cho xong chuyện. Mải ăn nên mấy nam không nhìn thấy nét mặt của ba nhỏ khi vừa ăn vừa nhìn cả đám cười, ba đứa đều sở hữu chung một nụ cười mà ít ai có thể thấy.
Mặc dù món ăn bình thường nhưng cả đám cũng cảm thấy ngon vì cả đám đang rất đói và người rửa chén chính là các nam ta đây nổi hứng anh hùng. Ăn xong, cả đám tụ tập ngoài phòng khách, mỗi người làm một việc: nó chỉ dán mắt vào màn hình ti vi xem những bộ phim anime, hắn cũng xem ké. Quân, Kiệt, Tuyết và nhật thì “mở” sòng bài rất nhộn nhịp. Còn Nhi và Hùng thì làm bạn với máy chơi game được để cạnh ti vi. Cả bọn mải chơi chẳng thiết tha gì với việc ôn tập với thi cử. Chơi mãi cũng mệt, cả lũ lại rủ nhau về phòng ngủ hết.
~ Ngày thi chất lượng ~
- Nhỏ kia, dậy mau – lại tiếng hét thân thuộc ngày nào của Tuyết gọi nó mỗi sáng, vì cô nàng là người chỉ dậy sớm hơn nó một chút nên phải gọi nó dậy chung luôn
Vẫn như bình thường, cứ mỗi lần nghe thấy tiếng gọi của Tuyết thì nó lại bịt lỗ tai bàng gối rồi ngủ tiếp và nó ngủ cho đến khi Nhật lên và hăm doạ rằng hắn sẽ lên gọi nó thì liền bật tỉnh chẳng cần cà phê
Hôm nay là ngày kiểm tra chất lượng nên cả đám đến lớp sớm để ôn bài. Đến giờ vào lớp, ai cũng ráo riết nhìn lại bài vở lần cuối trước khi kiểm tra, đám kia cũng không ngoại trừ. Giám thị bước vào lớp và phát đề, cả lớp sốt sắng đọc đề ngạc nhiên đến nỗi hai mắt mở to hơn mắt cú. Giám thị bước vào chỗ ngồi và phổ biến cách thức thi cử:
- Đề dài hơn trang giấy mà các em đang cầm gồm có cả Toán, Văn, Anh. Các em sẽ làm bài liền một lúc những đề đó, em nào làm xong thì nộp bài và về chỗ ngồi đợi kết quả. Thời gian làm bài sẽ giới hạn là tiết học.Các em hiểu chưa???
-Dạ hiểu – cả lớp đồng thanh
-Thời gian làm bài…………bắt đầu!!!- giám thị coi đồng hồ và ra hiệu làm bài
Mọi người làm cặm cụi làm bài kể cả đám kia. Đến gần giữa tiết hai, nó bắt đầu vò đầu bứt tóc hắn thấy thế liền ngó qua bên nó. “À, thì ra là bài môn Toán ư??” – hắn chợt phì cười và lẩm bẩm khi thấy nó rũ rượi
Đang cắn bút suy nghĩ bài, bỗng có một tờ được ném qua từ phía hắn, nó mở ra rồi ngồi hí hoáy viết. Biểu hiện của nó và hắn được cái lũ kia bắt thóp và hai người đó không biết rằng cái lũ kia đang nở một nụ cười khó hiểu.
- Ê!! – Hùng khẽ lấy cây bút chọc lưng hắn
-Cái gì!! – hắn ngồi dựa vào thành ghế, miệng thì lẩm bẩm nói chuyện với Hùng như mắt thì liếc mắt nhìn giám thị
-Bọn này làm xong hết rồi, hai người làm xong chưa,lên nộp bài luôn – Hùng thỏ thẻ rồi chỉ qua phía Nhi, Tuyết, Nhật, Quân và Kiệt đang ngáp dài ngáp ngắn
-OK!! Đưa bài đây tui nộp cho – nó quay xuống chỗ Hùng vơ bài lại rồi đem lên nộp cho giám thị đang ngồi trên bàn giáo viên
Nó bước lên nộp bài khiến cả lớp phải ngước nhìn và quay lại cái đám đang ngáp lên ngáp xuống bằng đôi mắt kinh ngạc. Bây giờ mới là tiết mà bọn nó đã làm xong nhưng cả lớp mới lật đến đề Anh Văn – môn cuối cùng, giám thị canh thi cũng rất ngạc nhiên vì điều đó nhưng cũng phải chấm điểm cho lẹ không thì tí nữa chấm không kịp giờ
Nó trở về chỗ với vẻ mặt hài lòng và cả bọn đang ngồi giết thời gian để chờ kết quả: nó và hắn thì đang phân thắng bại trong trò đánh caro; Quân, Kiệt, Nhật và Tuyết đang được Hùng và Nhi chỉ cách chơi game.
phút sau, giám thị gọi cả đám lên lấy bài và ra về, trong lúc cái đám kia đang thong thả bước đi thì nó và hắn bọt lên bàn giáo viên lấy bài chạy ra khỏi lớp trong chớp mắt. Cả lớp chẳng hiểu đứa đó bị gì thì đột nhiên …:
-Ai xả rác ra chỗ này vậy – giám thị nhìn cái bãi chiến trường cáu tiết
- Để bọn em dọn giùm ạ - Quân thở dài kéo cả đám đi dọn bãi chiến trường của đứa kia. Cả bọn thề là sẽ băm đứa nó ra làm cháo cho tối nay
- Ê!! Thằng kia, đứng lại mau – đang chọc ghẹo nó bất chợt hắn nghe một giọng nói quen thuộc và quay lại thì thấy Kiệt đang đùng đùng bước về phía hắn cùng với cái đám nhìn nó với hắn như sát thủ
-Chạy mau!!!!!!!!!!- hắn quay lại lôi nó chạy xềnh xệch
- Bắt lấy đứa nó làm món cháo tối nay mau lên – Nhật đã lên đỉnh điểm ra hiệu cho cả bọn rượt theo
Hắn và nó chạy vào ngõ ngoẹo trốn cái đám sát thủ đang truy lùng kia, hắn thò đầu ra xem xét tình hình thì nhận được một cái cặp ngay trên đầu:
-Oái!!! Cô làm gì thế hả - hắn ôm đầu gào lên
- Tại cậu mà tui sắp làm món cháo thịt bằm rồi kìa, tại cậu xúi tui chạy mà quên dọn rác đó – nó vừa hét vừa lấy cặp quăng loạn xạ vào hắn làm hắn chỉ biết ngồi co ro ôm đầu
- Hề hề!! Tìm thấy rồi nhá!! – giọng Tuyết cất lên một cách man rợn cùn với những tiếng bẻ tay của từng đứa làm đứa nó ngưng mọi hoạt động và chuyển sang run cầm cầm và cười xuề xoà
- Bình tĩnh đi, giúp bạn bè cũng là việc tốt mà!! – nó cười xuề xoà nhìn cả lũ hắn cũng gật đầu nghe theo nó
- Không việc tốt gì hết, giết đứa này mau lên – Tuyết gào lên