Một ngàn con hạc giấy gấp tặng em, đưa muộn phiền rời xa em.
Một ngàn đoá hoa hồng tặng em, nhắc em phải biết yêu thương bản thân mình.
Một ngàn ngôi sao may mắn tặng em, để may mắn luôn ở bên em.
Một ngàn viên hạt dẻ cười() tặng em, để em lúc nào mãi mãi vui vẻ, hạnh phúc.()
…
Không cần phải dùng nick thật, chỉ cần tiếng đầu tiên thốt ra, hơi thở nhẹ nhàng, chất giọng quyến rũ, Khương Tiểu Lạc đã biết người đang đọc thơ đầy tình cảm chân thành sâu nặng này là ai. Chẳng trách Sở Thiếu Tự rửa bát xong mà không vào phòng ngủ, hoá ra đang dùng máy tính trong phòng sách.
Hoá ra Sở Thiếu Tự và Ba cậu phối hợp với nhau để gạt mình.
Hừ.
Nhưng lúc mở mic nói cảm tưởng, Khương Tiểu Lạc vẫn không quên khen ngợi anh để giữ mặt mũi cho người yêu trước toàn thể quần chúng nhân dân. “Đọc hay lắm, đây là thơ anh viết hả?”
Từng câu thơ đều chất chửa tình yêu sâu sắc mà anh dành cho cậu.
Sở Thiếu Tự thật thà đáp: “Đây là chuẩn bị tốt bụng gửi cho.”
“Tự viết thơ mới có thành ý chứ!”. Dù sao cậu cũng không biết bài thơ này, anh giả mạo nhận làm tác giả để lấy lòng em thì có sao đâu. Sở Thiếu Tự! Anh có hiểu hay không hả?
Sở Thiếu Tự ngập ngừng, từ tốn đáp: “Anh thích thơ em viết hơn.”
Khương Tiểu Lạc vừa nghe đã liên tưởng tới bức thư tình kẹp trong cuốn sách kia, anh ấy đang cố ý trêu chọc cậu hay sao? Tất cả thư tình được cậu biết rất lộn xộn, nghĩ tới đâu viết tới đó, không có tý logic nào, nhưng đều biểu lộ tấm chân tình tha thiết của cậu.
Ba cậu không kiên nhẫn xen vào: “Liếc mắt đưa tình thì cũng phải khiêm tốn chút chứ, ở đây có hơn một ngàn người nghe đó.”
=口=Ái chà, Ba cậu, số người tham gia ca hội đang lên tới bốn chữ số rồi.
“Ba cậu, tiếp theo có tiết mục gì không?” Khương Tiểu Lạc hỏi, giọng nói khó che giấu sự chờ mong, khoé miệng cứ giương lên không ngừng được. Cậu không tin chỉ có vài ba tiết mục như vậy thôi đâu, tuy Ba cậu bảo ca hội này tổ chức vội vàng, nhưng cô nổi tiếng là chuẩn bị có hiệu suất cực kì cao cơ mà.
Ca hội sinh nhật đầu tiên của cậu trong giới võng phối, Khương Tiểu Lạc hy vọng có thể náo nhiệt hơn, cuối cùng kết thúc viên mãn.
Nhưng thật không mau, Khương Tiểu Lạc đã đánh giá Ba cậu quá cao, tiếp theo không có tiết mục nào hết.
“Hả?”
Khương Tiểu Lạc tưởng Ba cậu chỉ đang đùa giỡn với mình thôi, nhưng thấy không có ai xếp hàng lên mic, cậu mới tin đây là sự thật.
Chẳng nhẽ tiếp theo đây cậu phải một mình tự biên tự diễn sao? Ca hội chỉ vừa mới bắt đâu, Khương Tiểu Lạc nghĩ người nghe sẽ thấy nhàm chán, hơn nữa cậu cũng không muốn chơi một mình đâu. Cậu muốn xem người khác biểu diễn chứ không phải bản thân tự biểu diễn nha!
Khương Tiểu Lạc đành tìm mấy file nhạc đệm lưu sẵn trong máy tính, chọn ra ba bài hát, hẳn có thể kéo dài được mười phút. Cậu nhất thời không nghĩ ra được mình có thể hát bài gì. Đây là sự đau khổ khi nước đến chân mới nhảy, tất cả tưởng tượng từ trước tới nay đến giờ không thể nào phát huy được.
Tục ngữ có câu “bạn gay là để chà đạp”, sao cậu có thể quên mất Song Mộc Lâm chứ!!
Trên danh sách quản lí kênh không có Song Mộc Lâm, Khương Tiểu Lạc tìm một lượt mới thấy một nick áo xanh lục, mở khung chat riêng có thể thấy hai người đã thêm bạn nhau từ trước.
Khương Tiểu Lạc lợi dụng quyền lực của mình, cho Song Mộc Lâm một cái áo đỏ diễm lệ, không hề do dự kéo anh lên mic.
“Song Mộc Lâm, hôm nay là sinh nhật của tôi, anh không có gì muốn nói sao?” Khương Tiểu Lạc gọi tên Song Mộc Lâm thật là ngọt ngào.
[Khung chat]
Có thể cầu Lâm công tử song ca với Cối xay gió không?
Cối xay gió có tới không?
Anh cũng show ân ái đi Lâm công tử!
…
Song Mộc Lâm vừa xuất hiện, chủ đề trên khung chat lập tức hướng tới Cối xay gió. Dù sao tất cả mọi người trong giới võng phối đều biết quan hệ giữa hai người, không tranh thủ xin phúc lợi thì còn chờ tới khi nào? Vừa rồi coi như đã được xem một đôi show ân ái rồi.
Song Mộc Lâm mở mic, nói thẳng vào vấn đề: “Meo thụ, sinh nhật vui vẻ.”
Đây quả thật là lời chúc mừng sinh nhật, nhưng thái độ quá qua loa, lấy lệ, không biết có phải Song Mộc Lâm cố ý lơ mấy câu hỏi trên khung chat hay không. Khương Tiểu Lạc quyết định phải giúp đỡ thoả mãn nguyện vọng đơn giản mà tốt đẹp của các fan hâm mộ.
“Cối xay gió không tới à?”
“Ừ.” Song Mộc Lâm cố gắng giả vờ tự nhiên.
Khương Tiểu Lạc gian xảo nói: “Nhưng tôi thấy anh ta online QQ nè, thật sự không có mặt ở đây sao? Tôi muốn được chúc mừng sinh nhật.”
Trên khung chat, mọi người nhao nhao hỏi, bởi vì ai cũng cùng một mục đích, tất cả đồng lòng, tiếng đồng thanh vô cùng lớn. Hơn nữa, mọi người không hẹn mà cùng cảm thấy khí thế của Song Mộc Lâm ở trước mặt Kỳ Meo lúc này thật yếu ớt.
Dựa vào điều này có thể thấy, quả nhiên Song Mộc Lâm cũng là thụ.
Cuối cùng Song Mộc Lâm đành phải nói: “Tôi thay mặt anh ta chúc cũng vậy thôi. Kỳ Meo, sinh nhật vui vẻ, by Cối xay gió.” Anh còn tốt bụng bắt chước cách nói chuyện của Cối xay gió.
Hiếm khi nhìn thấy Song Mộc Lâm bất lực bị động như vậy, Khương Tiểu Lạc còn đang định đùa tiếp. Nào ngờ Song Mộc Lâm gửi tin nhắn riêng cho cậu.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Cặn Bã: Cối xay gió đang trên tàu hoả, khi nào gặp mặt trực tiếp sẽ tặng bù quà sinh nhật cho cậu.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Cặn Bã: QQ anh ấy online là vì tôi đang treo đó =.=
Kỳ Meo: Hả? Gặp mặt á?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Cặn Bã: Anh ấy đang trên đường tới thành phố A, tới lúc đó chúng ta cùng đi ăn một bữa, bù cho tiệc sinh nhật của cậu.
Kỳ Meo: Được, moah moah ==
Anh Á Chỉ Là Một Tên Cặn Bã: ﹁_﹁
Nói vậy nhưng Song Mộc Lâm vẫn rất khách sáo tặng cậu hai bài hát cổ phong mới học, quả nhiên là một tên khẩu thị tâm phi(), đáng yêu quá đi mất!
—–Có thể cầu Meo thụ và Sở thiếu song ca một bài không? chọt chọt
Khung chat nhảy không ngừng đột nhiên hiện ra một câu bình luận như vậy, Khương Tiểu Lạc liếc mắt một cái đã thấy. Cậu nghĩ, cười cười đáp: “Hôm nay tôi rất vui, cảm ơn mọi người đã chúc mừng sinh nhật tôi. Vì thế, tôi quyết định sẽ hưởng ứng yêu cầu của quần chúng, hợp thể() một bài với Sở thiếu.”
[Khung chat]
Hợp thể, giống như trong tưởng tượng của tôi ư?
Play mấy cảnh cấm trẻ em đi!
Nào, nào, nào, hóng hợp thể o((>ω