Khi copy bản ghi âm xong, Kỳ Meo kéo nó vào trong phần mềm CE(), lại khổ sở chờ đợi lần nữa. Trên phần mềm có thể thấy được đồ thị hình sóng rõ ràng, dù âm lượng hơi nhỏ nhưng chất lượng không tệ lắm.
Cắt bỏ đầu và đuôi đi, tăng âm lượng, giữ lại đoạn giữa dài nhất.
Khương Tiểu Lạc tự đắc, các chuẩn bị sau này không cần lo lắng về H của tôi nữa đâu.
Kỳ Meo: @Song Mộc Lâm a ha ha ha.
Cậu đăng một cái weibo đầy tính ám chỉ mà người ngoài đọc không hiểu nổi, có khi ngay cả Song Mộc Lâm đọc cũng chẳng hiểu.
Chốc lát sau, Song Mộc Lâm nhắn tin tới, Khương Tiểu Lạc nghĩ hình như thằng cha này từng giờ từng phút đều ở trên mạng.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Có chuyện gì vậy, sao mà đắc ý thế?
Anh ta muốn hỏi vấn đề trên weibo.
Kỳ Meo: Tôi không nói đâu, không nói đâu, không nói đâu.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: lau mồ hôi cẩn thận cậu sẽ lỡ miệng nói ra đó.
Kỳ Meo: Tôi làm xong H rồi.
Sự thật chứng minh, Khương Tiểu Lạc đã không nhịn được mà lỡ miệng rồi. Vậy nên Song Mộc Lâm hoàn toàn chẳng cần lo lắng cậu sẽ không nói.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: vỗ tay chìa tay
Kỳ Meo: ﹁_﹁ Làm gì thế?
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: Gửi một đoạn cho tôi thưởng thức xem.
Kỳ Meo: Không cho, bao giờ ra kịch thì nghe.
Anh Á Chỉ Là Một Tên Thụ: ╭(╯^╰)╮
Số kịch trong tay Khương Tiểu Lạc không nhiều, tổng cộng có hai màn kịch ngắn, còn một vở kịch dài chưa đủ người nên không cần gấp, vậy nên thật ra Kỳ Meo rất rảnh rỗi, rất buồn chán. Cậu lại chẳng có hứng thú làm tiếp việc phiên dịch, vì nghỉ ngơi và lao động phải kết hợp mới tốt.
Đối với Khương Tiểu Lạc mà nói, quy trình lên mạng gồm ba điểm chính là vào QQ tán ngẫu, lướt weibo, xem diễn đàn võng phối màu hồng phấn. Khương Tiểu Lạc nhàm chán lên diễn đàn, trên trang đầu còn treo một bài post có ký hiệu new.
Topic: Trong lòng mọi người, kịch nào là kinh điển?
L: Nghe kịch nhiều năm như vậy, tin rằng nhất định trong lòng mọi người đều có một bộ kịch kinh điển khó quên, cho dù trải qua bao năm tháng cũng không thể xóa nhòa hồi ức về vở kịch đó. Mọi người thủ nói về bộ kịch kinh điển trong lòng mình đi.
L: Chủ topic trước nhé. “Vương triều họ Lý”, kịch truyền thanh lịch sử, tổng cộng năm kỳ, chế tác trong một năm, hiệu suất cực kỳ cao. Tôi tin rằng mọi người đều cực kỳ quen thuộc với các thành viên trong tổ kịch, có những CV khi ấy không hề nổi tiếng, hiện tại đều trở thành đại thần danh tiếng, còn có người làm phối âm thương mại, tất cả mọi người đều hướng tới giấc mộng của mình.
L: Fan mới gia nhập giới xếp hàng, tôi mới bắt đầu nghe kịch, đều là kịch ngắn.
L: Bài post này không tệ đó, có thể tìm thử những kịch hay chưa từng nghe. Bởi vì tôi không thích BE, nên không dám nghe “Vương triều họ Lý”, nhưng thật ra bạn bè tôi vẫn luôn đề cử. Chẳng qua kịch này quá ngược, hai người dằn vặt lẫn nhau, rất đau trứng QAQ
L: Tại vì bối cảnh lịch sử mà, câu chuyện không thể nào nhẹ nhàng được.
L: Chủ topic, cô không phải là đang hồi tưởng kịch, cô đang cảm thán năm tháng như thoi đưa mới đúng. Giúp chủ topic bổ sung một chút, “Vương triều họ Lý” là kịch kinh điển trong lòng tôi. Lưu Bạch và Lý Hoàn rõ ràng rất yêu nhau, tại sao cứ phải giày vò nhau? Ngay từ đầu, dù thủ đoạn của Lý Hoàn quá cứng rắn, nhưng đối xử với Lưu Bạch là thật lòng thật dạ. Chỉ là Lưu Bạch quá yếu đuối, tình nguyện tin rằng đế vương vô tình. Kết cục sau cùng không quá tệ, hai người cùng xuống suối vàng, Lý Hoàn lấy cái chết để chứng minh cho tình yêu chân thành của mình với Lưu Bạch, khiến người đời tiếc thương, không yêu giang sơn chỉ yêu mĩ nhân, mà mĩ nhân này còn là đàn ông. CV diễn Lưu Bạch cũng tên là Lưu Bạch, bây giờ chỉ cần nghe thấy thanh âm của anh ấy, tôi lập tức nhớ tới khi Lưu Bạch khóc thầm, khi Lưu Bạch không tin tưởng, chỉ trích Lý Hoàn, còn có tiếng cười thê lương khi nhảy xuống hồ tự vẫn của hắn. May mà Lưu Bạch phối kịch không nhiều lắm, nếu không chắc dễ xuyên việt lắm OTZ.
L: Nhắc tới kịch kinh điển, đúng là “Vương triều họ Lý”. Đến giờ cảm xúc vẫn còn rất sâu.
L: Kịch “Vô” có sáu kỳ cũng rất kinh điển, kịch đồng nhân hiện thực, hoàn hảo lắm, còn là HE nữa.
L: Tôi đã nghe cả hai bộ, cá nhân tôi vẫn nghiêng sang “Vương triều họ Lý”. Bối cảnh nhuộm đẫm không khí tang thương nặng nề.
L: Hai kịch này do cùng một tổ kịch chế tác, cực kì hay, đáng tiếc mọi người đều ở ẩn rồi. Giới võng phối bây giờ cần những tổ kịch có hiệu suất và chất lượng cao như vậy. Mấy cái kịch ngắn, kịch dễ thương, kịch dở nhiều lắm ồi. Kịch có ý nghĩa thực tế rất ít.
L: Quả thật, chỉ cần hai vở kịch đã có thể khẳng định được năng lực của tổ kịch. Lưu Bạch cũng nổi tiếng từ khi đó.
L: Cả Sở Thiếu nữa! Đừng quên công quân mà. Thông qua hai vở kịch đó, có thể gọi anh ấy một tiếng “đại thần” rồi!
L: Không quên đâu QAQ Tốt xấu gì Lưu Bạch cũng còn tiếp tục phối kịch, Sở Thiếu chỉ phối mỗi hai bộ kia!
L: Rất thích giọng nói của anh ấy. Ngay cả weibo hay QQ, anh ấy đều không có. Fan ruột khóc lóc nước mắt giàn dụa!
L: Hơn nữa, Sở Thiếu từng là thần tượng của tôi, bây giờ vẫn là thần tượng của tôi. Chỉ là tôi luôn chôn giấu sâu trong đáy lòng mà thôi. Nhắc tới lại muốn khóc.
L: Các chị em, đây là topic đề cử kịch kinh điển, mọi người đang làm gì thế?
L: Nhưng thật sự rất thích chất giọng của Sở Thiếu, chất giọng tôi yêu nhất trong số các giọng công. Ha ha ha, tôi nghĩ tôi hoàn toàn biến thành fan ruột rồi, nhưng những gì Sở Thiếu đạt được thật sự quá đáng ghen tị. TUT
L: Hóa ra có nhiều người thích Sở Thiếu như vậy?! Rốt cuộc cũng tìm được đồng bọn rồi.
L: Chúng ta xây một nhóm sơn trại đi.
L: Chủ topic ơi, làm lệch chủ đề của cô, thật sự xin lỗi.
L: Xây xong rồi, XXXXXX.
…. Truyện Xuyên Nhanh
Tay trái Khương Tiểu Lạc nâng cằm, tay phải di chuyển con chuột.
Không ngờ trong giới võng phối cũng có một người tên là Sở Thiếu. Được người ta khen kinh khủng như vậy, cậu cũng có chút hứng thú muốn nghe thử.
Nhờ bài post đó mà bài post gốc của kịch “Vương triều họ Lý” và “Vô” lần lượt được đẩy lên đầu trang chủ.
Tiêu đề màu xám tro, nằm giữa đống màu xanh đỏ rực rỡ hỗn tạp, rất dễ thấy.
Khương Tiểu Lạc mở bài post “Vương triều họ Lý” ra, đúng lúc đó có một chuẩn bị nhắn tin tới.
Ốc sên: Meo thụ, demo kịch “He he, yêu” đã gửi tới hòm thư của cậu, nghe thử xem có chỗ nào cần sửa không nhé.
Kỳ Meo: Được, vất vả rồi.
Ốc sên: Không sao đâu, không sao.
Tắt cửa sổ chat, nhìn lại bài post kia một chút, Hinh Tử, Bột mì IR, Sruil…
Hầu hết là những ID cậu chưa từng nhìn thấy. Cậu nghe kịch không nhiều, khó tránh khỏi tình trạng không nhận ra người ta, huống chi đây còn là kịch từ hai năm trước.
Được nhiều người tôn sùng là kịch kinh điển như vậy, chắc hẳn rất đáng nghe. Nếu đã chơi võng phối, cần phải có thái độ nghiêm túc, học hỏi kỹ thuật phối âm từ người khác. Nhưng khi bấm vào đường kịch ở bài post, hiển thị lỗi not found, sau đó còn nhảy sang một trang web yêu cầu cài đặt phần mềm gì đó. Khương Tiểu Lạc bấm một cái, lập tức nhảy ra rất nhiều trang web rác, cậu sợ có virus, đành tắt hết.
Phần mềm kia vẫn chưa tải xuống.
Khương Tiểu Lạc bình luận ở ngay trong bài post đó, xin một đường link. Cậu không dùng nick Kỳ Meo mà dùng kí hiệu mắt hai mí = = phổ biến của quần chúng nhân dân.
= =: Xin hỏi “Vương triều họ Lý” và “Vô” có thể tải ở đâu, hai link trên đều hỏng rồi.
L: Để mail lại, tôi gửi cho cậu.
Khương Tiểu Lạc viết lại địa chỉ email.
L: [email protected], cảm ơn nhé.
Tốc độ mạng của cô gái kia rất nhanh, cậu vừa mới để lại mail, chẳng bao lâu sau đã nhận được.
Vừa nhìn thử, hóa ra là thư chuyển tiếp. Dung lượng file rất lớn, đều được nén trong file RAR, dù sao cậu cũng không gấp, nhấn tải xuống rồi cho nó từ từ tải, bản thân cậu đi làm việc khác.
Chú thích:
() Phần mềm CE: cool edit.