Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Aizz , tại sao mình lại rơi vào cái tình huống chết tiệt này vậy chứ - Nó hiện tại đang ngồi trên băng ghế đá miệng không ngừng than thở vò đầu bứt tóc . Cũng đã hơn một tuần rồi kể từ khi nó làm bạn gái ( giả ) của anh , thật ra thì ngoài vẻ mặt ưa nhìn thì anh đối xử với nó cũng không đến nỗi tệ nào là dẫn nó đi ăn , cùng dẫn nó đi chơi , đôi lúc cũng trả tiền viện phí cho bọn đàn em đáng thương của nó nửa , nếu xét về cách nghĩ của một cô gái thì anh quả thật là một người trên cả tuyệt vời , hoàn toàn trái ngược với hắn một tên lạnh lùng , khó ưa , nhưng khi ở bên hắn thì nó lại cảm thấy dễ chịu và vui vẻ hơn khi ở bên anh , điều này khiến nó cứ băn khoăn mãi ....
- Em ghét làm bạn gái ( giả ) của tôi đến như vậy à - Anh không biết từ lúc nào đã ở bên cạnh nó khiến cho nó giật thót người .
- Cậu làm tôi giật cả mình , người hù người có thể gây ra án mạng đó cậu biết không hả - Nó lườm anh .
- Haha tôi đâu có biết là em yếu tim chứ , phải công nhận em thích nói chuyện một mình ghê nhỉ , ngay cả lần đầu gặp và lần này tôi đều thấy em lẩm bẩm một mình - Anh cười trừ xoa đầu nó
- Cái gì mà thích nói chuyện một mình chứ ...tại ..tại không có ai rãnh để nói chuyện với ....- nó ấp úng, chẳng phải tất cả là do anh ban tặng cho nó hay sao , xoá hết số của tất cả những người thân duy nhất của nó , bây giờ trong điện thoại của nó chỉ có mỗi số của anh thôi .
-không sao đâu chả phải tôi đã nói rồi hay sao , em chẳng cần bạn bè chỉ cần tôi thôi , có bất cứ việc gì thì chỉ cần nói với tôi thôi - Anh mỉm cười nhìn nó
- Tui không cần - Nó lườm anh , anh cũng chẳng buồn quan tâm , lôi nó về hướng căn tin :
- Này chắc em đói rồi nhỉ , chúng ta đi ăn thôi - Nó thoạt đầu có hơi khó chịu nhưng sau khi nghe anh nói thì sắc mặt nó liền thay đổi
- Đi thôi bạn hiền - Nó vui vẻ bước theo anh , đến căn tin thì anh để nó ngồi một bàn gần cửa sổ còn mình thì đi gọi đồ ăn .
- Đúng là anh bạn chí cốt của mình tốt với mình ghê - Nó lảm nhảm , vừa nghĩ đến thức ăn vừa nhỏ dãi .
- Cô vẫn cứ thích làm cái bản mặt kinh dị đó nhỉ - Hắn đột nhiên xuất hiện khiến cho nó sợ hãi nuốt cái gì đó ở cổ , nó hoàn toàn không muốn nhìn thấy hắn lúc này một chút nào , một tuần nay nó vẫn đi học đều đặn nhưng không hề đến lớp chỉ đi ngang lớp học để nhìn hắn thôi vì nó nhớ hắn , tại sao lại là lúc này nó khóc thầm , hiện tại thì khuôn mặt hắn không chút cảm xúc nhưng xung quanh người hắn lại toát ra một luồng sát khí đến đáng sợ lần này thì thật sự đáng sợ hơn những lần trước , có lẽ là nó không hề biết rằng trong một tuần mà nó trốn tránh hắn , hắn đã thật sự rất khó chịu , khó chịu đến mức chỉ muốn lật tung cả thành phố để tìm nó , thứ tình cảm này của hắn ngày càng thể hiện rõ hơn trong bảy ngày nó vắng mặt , phải, hắn nhớ nó thật sự rất nhớ , tại sao nó lại trốn tránh hắn chứ .
- Kệ ...kệ tui - Nó nhìn bâng quơ cố ý tránh mặt hắn .
- Này tại sao cô lại tránh mặt tôi - Hắn hơi nhíu mày nhìn nó hỏi .
- Mắc mớ gì tôi phải tránh cậu - Nó lại tiếp tục nhìn ở chỗ khác .
- Vậy tại sao cô không đi học - Hắn bắt đầu mất bình tĩnh .
- Vậy tại sao tôi phải trả lời cậu - Nó cố gắng bơ hắn
- NÀY TÔI ĐANG NÓI CHUYỆN VỚI CÔ ĐẤY - hắn tức giận áp sát nó vào cửa sổ , tại sao nó lại không quan tâm đến sự tồn tại của hắn chứ , chẳng phải trước đây nó luôn là người bám lấy hắn không rời nửa bước sao nay lại coi hắn như không khí .... thử hỏi sao hắn lại không nổi giận cơ chứ .
- Tui ...tui - Nó ấp úng không biết xử lí tình huống này như thế nào thì anh xuất hiện như vị cứu tinh .
- Này cậu đang làm gì BẠN GÁI của tôi thế , anh chàng hội trưởng - Anh nhấn mạnh từ bạn gái có lẽ là vì muốn chọc tức hắn .
- Bạn gái ? - Hắn ngây người , không tin vào những gì mình nghe thấy , thì ra lí do nó trốn tránh hắn là đây , nó có bạn trai , chuyện này là lẽ đương nhiên thôi , nhưng sao hắn lại thấy cực kì khó chịu thế nhỉ , hắn muốn nó là của riêng hắn ,chứ không thuộc quyền sở hữu của bất cứ ai cả ..... nhưng nghĩ lại cũng phải , từ sau khi ở bệnh viện hắn chỉ nói rằng '' anh thích em '' chứ chưa hề đặt tên cho mối quan hệ của hắn và nó , nên bây giờ nó có bạn trai là hợp lí hắn chẳng có lí do nào để mà không thừa nhận cả .
- Phải , và tôi cũng không nghĩ rằng cậu là loại người tranh giành bạn gái của người khác đâu nhỉ , hội trưởng ? - Anh nở một nụ cười kiêu ngạo chứng tỏ mình đã thắng rồi ôm vai nó lướt ngang qua hắn
- Thức ăn của tui - Nó quay người lại nhìn những món ăn mà anh đã gọi ra đầy vẻ tiếc nuối .
- Tôi sẽ mua cho em một món khác ngon hơn - Anh cố gắng lôi nó đi
- Này , nhìn em như vậy mà cũng có nhiều người thích quá nhỉ , kì này chắc tôi sẽ khổ sở lắm đây - Sau khi ra khỏi căn tin thì anh liền nói nó với giọng đầy mỉa mai .
- Kệ tui , nếu ngay từ đầu cậu cho tui ở bên cạnh Mít thì ổn cả rồi - Nó hoàn toàn không hiểu câu nói của anh nên mới trả lời như vậy .
- À thì ra là lí do em không vui khi tôi làm bạn trai ( giả ) của em là tên hội trưởng kia nhỉ ( ở bên trường Royal hắn là hội trưởng ) - Anh nở một nụ cười yêu nghiệt nhìn nó khiến cho nó ớn lạnh xù lông như con mèo .
- Cậu ... muốn gì - Nó nhìn cậu với ánh mắt đầy nghi ngờ
- Tôi chỉ muốn thử xem tên đó thích em đến mức nào thôi , tôi nghĩ chắc em cũng muốn biết nhỉ - Anh nắm một lọn tóc của nó và hôn lên lọn tóc đó .
- Ờ thì tui muốn biết nữa , cậu giúp tui đi - Nó đồng ý ngay lập tức không hề suy nghĩ .
- Được thôi , xem như tôi làm phước vậy , mai gặp lại - Khi anh bước ra về trên môi lại nở một nụ cười thật sự rất yêu nghiệt và ẩn sau nụ cười đó là một âm mưu mà nó không hề biết ....
chương này hơi xàm mong bà con thông cảm ^.^