Nó cùng tụi bạn đến công viên giải trí, thật lòng mà nói, nó không mấy hào hứng bởi vì...
- Nói cho m.n biết, chúng ta đã lớn rồi, t chớ có ít ỏi zề đâu mà vào đây chơi xe lửa, ngựa gỗ rồi đi đạp vịt, thật chẳng ra thể thống gì cả, nếu có thời gian tại sao chúng ta k chơi những trò bổ ích hơn bla bla...._ Vâng, cái điệp khúc cụ non này đc nó ca hơn " từ lúc rời rạp chiếu phim đến công viên, nhưng sự thật là.....
- Oa nhiều trò hay quá, thích ghê, anh hai em muốn chơi xe lửa, à mà k chơi tàu lượn đi, ý ý ở kia có đạp vịt kìa..._ k ai khác ngoài Phương Vy nhà ta. Vừa lên mặt giảng đạo xong thế mà... bó toàn thân với nhỏ này luôn.
- Cô đúng là đồ trẻ con, xuống mẫu giáo mà học_ Quân trêu đùa.
- Kệ tôi, trẻ con còn hơn loại người nhớn bị động cỡn như anh_ nó chu mỏ cãi lại.
- Thôi thôi, dù gì thì người ta cũng là trẻ con, mày ko nên ăn hiếp_ Phong quàng vai thằng bạn.
- Anh thích chết hả? Tôi kêu Thụy Vân xử anh bây giờ á_ Nó cãi với Phong.
- Thôi xin mẹ đừng lôi con vào cuộc chiến này_ Vân chắp tay năn nỉ.
- Ko sao, còn anh mà, anh sẽ bảo vệ mấy đứa_ Phương vênh mặt, chưa được bao lâu thì bị Thảo ấn đầu xuống đất.
- Nổ ít thôi, bay cao quá rồi đấy
- Cô... muốn xuống địa ngục hả?_ Phương cáu
- Khỏi cần anh mời, nhà anh chắc.
Và bây giờ cuộc chiến võ mồm giữa con nhộng, á lộn con ko xác định được cá thể. Tụi con gái dắt nhau đi mua ít đồ xinh xinh để chơi trong khi bọn con trai đang mờ ám bàn bạc điều gì đó.
- Tao phải trả thù, em mày ngày càng ko coi tao ra gì, nói mau, em mày có điểm yếu ko vây?_ Hắn hét lên, xông vào bóp cổ Duy Phương.
- ừ ừ ồi ao ói ặc ặc, ó ẳng ó ếu iểm âu ặc ặc ( từ từ để tao nói, nó chẳng có yếu điểm đâu)_ Phương khó nhọc nói.
- Tao thấy tụi mình chỉ có cách hù dọa thôi._ Phong nêu ý kiến.
- Cũng đúng, con gái đứa nào mà chẳng sợ ma nhỉ.?_ Quân hồ hởi, vậy là cả đám rủ nhau vào nhà ma mặc kệ Phương ú ớ muốn ngăn cản
- Nhà ma á?_ Nó, nhỏ và cô hét hết công suất.
- Tôi ko vào đâu, trong đấy chán lắm chẳng có gì vui, nhàm_ Vân phản bác
- Cô sợ thì nói luôn đi, đồ nhát chết._ Phong mỉa mai.
- Ok thích thì nhích, tụi này sợ chắc?_ Nó vênh mặt, trong khi đó Thảo đang lục lọi gì đó với nụ cười nham hiểm. Vậy là cả đám tiến vào nhà ma, trong khi nó ngáp ngắn ngáp dài. Mấy con ma trong rạp đều bị tụi nó đập cho trận té xỉu.
- Chán quá đê_ nó thét lên rồi túm lấy con ma kéo vào trong góc lôi hộp màu nước ra tô tô vẽ vẽ gì đó. Cả Vân và Thảo cũng vậy, sau " con ma kinh dị ghê tởm đã ra đời, nó hài lòng ngắm tác phẩm của mình. Còn tụi hắn đang mắt tròn mắt dẹt nhìn sự bá đạo của mấy cô nương.
- Sao? thấy tụi tôi hóa trang cho mấy con ma ngầu ko? quá đỉnh._ nó cười.
- Ờ ờ đỉnh_ bọn hắn lắp bắp
- Chưa hết đâu, vầy còn kinh hơn nè..._ Thảo toe toét, bọn nó vừa quay lại thì thấy con ma mắt đỏ lòm, lồi cả con ngươi ra, trên tay cầm bộ ruột người moi từ trong bụng ra, chân tay thì thối rữa, mùi hôi từ bộ lòng kia tỏa ra khiến tụi hắn mắc ói. Vậy là từ để ma dọa, tụi nó trở thành ma dọa người ta. Đúng là đắng lòng cho mấy chàng nhà ta mà. Quân bứt giứt chốc chốc lại liếc nó cháy áo. chợt sáng mắt khi nhìn thấy vật bám trên thân cây.
- Phương Vy có quà cho cô nè_ Hắn hăm hở đưa bàn tay ra với vẻ mặt gian ko tả nổi.
- Áaaaaaaa sâu_ Nó thất kinh hét lên và............ - trời ơi dễ thương quá, tôi thích mấy con vật nhỏ nhỏ xinh xinh này lắm!
- Woát đờ heo? cô ta có phải con gái ko vây?_ Quân hét lên khi thấy nó đang thích thú nựng “cục cưng” của mik.
- Vy, bỏ xuống, cẩn thận ko bị dị ứng đó_ Vân dựt con sâu xuống đất và...bẹp em sâu đã có mặt trong sổ tử của Vương ca. Tụi hắn ko còn tin đc, đây là con gái hả trời?
- Ê, Các cô là con gái phải ko?_ hắn hỏi
- Đồ ngớ ngẩn_ Quân ăn ngay cái tát của nàng can tội nói ngu.
- Á đù, tao điên rồi đấy, tốt nhất là chia ra, mỗi thằng xử đứa._ Phong hét lên. Vậy là tụi nó tách cặp, giống lúc đi xe á
~~ cặp của Vy và Quân trc nha
Tụi nó chơi đủ trò, tàu lượn siêu tốc, bắn súng, phi lao, ko có trò nào là nó kém cạnh. Chơi chán, tụi nó ngồi bệt trên đám cỏ, hòa mình vào gió lạnh.
- Cô có phải là con gái ko vây? (lại hỏi ngu)
- Anh thích ăn đập nữa à? đồ biến thái khó ưa?_nó đe dọa
- Này cô ghét tôi lắm à_ hắn sát lại gần nó, đôi mắt màu nâu đen thoáng chút ưu tư.
- Phải tôi ghét anh, ghét từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới_ nó đáp
- Haha, bộ cô nhòm tôi tắm hay sao mà biết trong ngoài, trên dưới tôi ra sao?_ Hắn cười. (Amen, đen tối)
- Á anh giỏi lắm, đi chết đi_ nó ngượng chín mặt, đuổi theo đánh hắn( đánh nhau nữa rồi, thôi Moon té đây)
~ cặp Thảo và Phương nha.
Hai ông bà này hôm nay chập mạch, ko cãi nhau nữa mà rủ nhau đi xem xiếc.
- Nè hay chưa, ảo thuật đó thật lạ mắt_ Cô thích thú reo lên.
- Tưởng gì, xem đây _ Phương phẩy tay biến ra bông hồng tặng cho Thảo.
- Oa, anh cũng biết ảo thuật ư?_ Cô mân mê bông hoa mà ko biết rằng có người đang ngây ra nhìn mình mà quên luôn kế hoạch trả thù gì đó.
- Ưkm chuyện lần trước... cám ơn_ Thảo bỗng ngừng cười, nhỏ nhẹ nói
- Hửm chuyện gì?_ Phương ngạc nhiên
- À thì... chuyện anh cứu tôi á, cảm ơn nhé_ Cô cúi gằm mặt, lí nhí nói
- À, k có gì, coi như tôi rảnh rỗi sinh nông nổi đi, đừng để ý_ Cậu cười xòa.
- Ừ, vậy giờ đi ăn kem nha_ cô ngây thơ cười.
" cặp cuối nào.
Bọn họ đang ở trong sở thú.
- Tôi thấy con khỉ đó giống cô ghê á_ Phong kiếm cớ gây chuyện.
- còn con hà mã kia giống anh._ Vân đốp lại_ tôi muốn cưỡi voi_ Vân kéo Phong đến chuồng voi
- Anh biết cưỡi voi chứ?_ Vân ngây ngô hỏi
- Biết, lên đi, tôi chở_ Anh thuê con voi và tự điều khiển. Cả cho voi lội qua khe suối nhân tạo, nhưng ko biết sao con voi tự nhiên nổi khùng hất văng nhỏ xuống nước làm Phong phải nhảy xuống cứu( nước nông hèo à), nhưng chẳng biết anh Phong nhà ta làm ăn kiểu gì mà Vân suýt chết vì sặc nước, vậy là người thi dìm nhau dưới nước.
~~Cả đám bơ phờ sau ngày đi chơi, về đến nhà nó nằm vật ra ghế sô pha, nhắm mắt mơ màng nó nghe thấy cả những âm thanh lạ phát ra...meo~ sao lại có tiếng mèo nhỉ, rồi cái vật bông bông cọ vào cổ nó bật dậy nhìn quanh và kinh hãi hét lên
- Á MÈO, TRỜI ƠI AI ĐEM MÈO VÀO ĐÂY, VỨT ĐI NGAY_ nó nhảy chồm lên ôm cổ Duy Phương trong sự ngạc nhiên của m.n
- Con mèo này là tôi mua về tặng cô đấy, cô k thích sao? Giống mèo Nga đấy, quý lắm_ Quân ôm con mèo tiến về phía nó.
- TRÁNH..TRÁNH XA TÔI RA, SAO ANH CỨ ÁM TÔI VẬY, ĐEM CON MÈO ẤY ĐI NGAY_nó ôm Phương còn chặt hơn, nhất quyết ko rời khỏi cái cổ kiêu sa của cậu.
- Chẳng lẽ cô sợ mèo_ Phong nhíu mày hỏi.
- Haha ko ngờ, Nguyễn Hoàng Phương Vy ko sợ trời ko sợ đất lại sợ nhất là... mèo_ Quân phá lên cười.
- Vậy mấy cô có sợ mèo ko?_ Phong hỏi Thảo và Vân.
- Tôi chỉ ko thích mèo chứ ko sợ mèo_ Vân thản nhiên trả lời.
- Còn tôi thì rất thích, tại hồi nhỏ Vy bị mèo cắn nên mới vậy, ai biểu chơi ngu? đi buộc đuôi con mèo vào nhau_ Thảo vừa kể vừa xoa đầu con mèo.
- NGỌC THẢO, CẢ BÀ VÀ CON MÈO HÃY BIẾN ĐI NGAY CHO TÔI_ nó hét
- Rồi rồi, anh đem con mèo này về đi Quân_ Thảo giục
- Tôi biết điểm yếu của cô rồi nhé. _Quân cười man rợ rồi mới chịu về.