h.........
Tại biệt thự họ Hoàng.......
Bình minh bắt đầu xuất hiện, những tia nắng vàng dịu nhẹ lan toả khắp căn biệt thự, vài giọt sương còn đọng lại trên những cánh hoa hồng trong khu vườn làm cho khu vườn một cảnh sắc tuyệp đẹp căn biệt thự như được tô thêm sắc màu, cứ như đang lạc vào cõi tiên vậy.
Cô đứng ngắm nhìn bình minh, tia nắng dịu nhẹ lướt qua khuôn mặt thiên thần kia. Nét mệt mỏi vẫn còn trên khuôn mặt cô. Gió mang cái se se lạnh của buổi sớm thổi nhè nhẹ làm mái tóc màu đỏ hung bay theo gió, chiếc váy trắng mỏng manh của cô tung bay.Cô thật mỏng manh trước làn gió se se lạnh kia.
Cộc.....cộc
- Tiểu thư! Tiểu thư em vào được không?.- Moon.
-.........-Im lặng.
Moon không thấy cô trả lời thì mở cửa bước vào.
Moon nhìn trên giường xem tiểu thư đã tỉnh sau hoảng loạn ngày hôm qua chưa. Nhưng không thấy Moon quét đôi mắt long lanh khắp căn phòng và dừng lại ở bóng dáng mỏng manh đang đứng bên cửa sổ.Moon thấy tiểu thư mình xanh xao và có vẻ mệt mỏi mà lòng đau thắt, tiến lại phía cô ôm cô từ đằng sau.
Cô không bất ngờ vì điều này, nó quá quen thuộc đối với cô rồi.
- Tiểu thư! Tiểu thư đang suy nghĩ gì vậy? Tiểu thư đã khoẻ hẳn chưa? Em nhìn tiểu thư có vẻ mệt mỏi hay hôm nay tiểu thư xin nghỉ nhé tiểu thư.-Moon
- Không sao.- Cô nhẹ nhàng nói.
- Vâng! Tiểu thư chúng ta xuống ăn sáng nhé!- Moon.
- Ừ!- Cô.
Moon mắm tay cô tung tăng xuống nhà ăn.
Tại nhà ăn.......
Vú Tâm và vài người hầu đã dọn bàn ăn ra sẵn.
Cô và Moon tiến lại bàn ăn, Sky và Scorpio cũng đang chờ cô và Moon.
- Tiểu thư.- Sky và Scorpio đứng lên và đồng thanh nói.
- Được rồi.-Cô.
Cô và Moon cùng ngồi xuống, cô từ tốn cắt từng miếng thịt bò.
- Tiểu thư! Theo thông tin mà người chúng ta cài vào tổ chức ông Trần sẽ phái một cô gái bí mật đến theo sát và thu thập thông tin của chúng ta. Ông ta muốn thử năng lực của tiểu thư.- Scorpio.
- Hãy tỏ vẻ như không biết chuyện gì đang xảy ra.Tối nay sẽ tổ chức họp bang hội nhớ kín.- Cô.
- Vâng!- Scorpio.
- Em có được đi cùng tiểu thư không?- Moon.
- Hãy ở nhà.Ông ta sẽ phái sát thủ tới phải cẩn thận.-Cô.
- Vâng! Em sẽ cho tên sát thủ đó nổ banh xác.- Moon.
- Chú ý đến loại độc chúng mang theo.- Cô.
- Tại sao tiểu thư biết ông ta sẽ cử sát thủ? Mà ông ta muốn giết ai?.-Moon
- Giết Sky.- Cô.
- Tại sao?- Cả người đồng thanh.
- Biết mặt, giỏi máy tính.- Cô.
Ba con người nhìn cô khó hiểu nhưng điều cô nói sẽ không sai nên họ lại tiếp tục ăn để nạp năng lượng cho buổi sớm.
Cô thì đang suy nghĩ sẽ làm gì để tránh cho cô nhóc Moon và mọi người khỏi sát thủ. Đối với cô mọi người trong căn biệt thự này cần được bảo vệ.
- Sky! Hãy tạo màng bảo vệ cho căn biệt thự này bằng kim loại đặc biệt.- Cô.
- Nhưng số lượng kim loại đó rất ít thưa tiểu thư.Không thể thông qua máy tính.- Sky.
- Phủ trên đó loại độc xcc sẽ giảm lượng tiêu hao.- Cô.
- Vâng!- Sky.
- Tối ở lại biệt thự.- cô.
- Vâng!- Sky.
Không khí lúc này đi vào trầm lắng, chỉ nghe tiếng kêu của dĩa và đĩa, ai cũng theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.
Cô và Moon hoàn thành bữa sáng xong, bước lên chiếc Lamborghini đến trường.Cô ngồi trên xe dưa lưng vào ghế, nhắm mắt và cảm nhận sự dịu nhẹ của ánh nắng buổi sớm. Khuôn mặt thiên thần lúc này không còn lạnh lùng đáng sợ nữa mà thay vào đó là sự bình yên, nhưng có ai biết đâu sau sự bình yên kia là sóng gió đang nổi.Nét mệt mỏi không còn trên khuôn mặt cô nữa.
Moon chăm chú lái xe lâu lâu lại quay sang nhìn tiểu thư.
Ánh nắng chan hoà lan toả khắp mọi nơi,mọi người ai cũng tấp nập chuẩn bị cho một ngày mới đầy những lo toan bộn bề của cuộc sống.
Cuộc sống cho chúng ta nếm được biết bao vị ngọt bùi đắng cay và cho ta biết đến yêu thương.Phải chăng cuộc sống này mang lại cho cô bao vị cay đắng mà không cho cô cảm nhận được vị ngọt bùi? Hay vì cô cố gắng chọn lấy vị đắng cay mà không còn cảm nhận được vị ngọt bùi của cuộc sống đã mang lại cho cô? Một nỗi đau quá lớn, mang lại bao đau khổ và thù hận, khiến con người ta càng lấn sâu vào nó mà không còn lối thoát.