- Mỹ nữ , cần đi nhờ sao?
Một tên nam tử đứng chắn trước mặt Lý Minh Nguyệt , cánh tay chỉ đỗ ở mặt đường một chiếc màu đen Mercedes.
Khuôn lộ ra một nụ cười thân thiện nói.
- Không cần.
Lý Minh Nguyệt đang đợi Hạo Thiên đi lấy xe , không nghĩ tới một người nam nhân chắn ở trước mặt mình.
Nói cho nàng đi nhờ xe gì đó.
Lúc đầu Nàng còn tưởng rằng là Hạo Thiên đâu , kết quả lại không phải.
- Mỹ nữ , kết bạn xin webchat nói chuyện được chứ ?
Nam thanh niên lấy ra điện thoại , trên mặt duy trì nét mỉm cười hỏi.
- Thật xin lỗi , ta không có webchat.
Lý Minh Nguyệt không thèm nhìn thoáng qua đối phương chút nào.
Cúi đầu xuống nghịch điện thoại.
- Mỹ nữ , muộn như vậy rồi , muốn hay không đi ăn một chút , ta biết rõ một chỗ ăn rất ngon , ta mời khách
Nam thanh niên đứng ở nàng bên người , cảm thấy được trên người nàng mê người hương thơm.
Khiến hắn yêu thích không thôi , hai mắt nhìn nàng cũng càng thêm say đắm.
Đối với người thanh niên lời mời , Lý Minh Nguyệt cũng không có trả lời.
Nàng chỉ khẽ bước sang bên cạnh một bước , kéo dài khoảng cách với hắn.
Thật lòng mà nói , trên người người thanh niên này nồng nặc mùi nước hoa làm nàng có chút khó chịu.
Ân , vẫn là Hạo Thiên mùi thoải mái nhất.
Lý Minh Nguyệt trong lòng thầm nghĩ.
Trong lúc bất tri bất giác , nàng đã đem người khác so sánh với Hạo Thiên.
Kết quả thì vẫn là Hạo Thiên tốt hơn.
Lúc này Rầm Rầm tiếng động cơ vang lên , một chiếc Lamborghini màu trắng dừng lại ở trước mặt nàng.
Cửa xe từ từ mở ra , Hạo Thiên từ bên trong bước ra.
Hắn đi tới trước mặt nàng , nhìn nhìn bên cạnh người thanh niên , hỏi :
- Minh Nguyệt , Vị này là ?
- Ta ...!ta là hỏi đường , quấy rầy rồi.
Không đợi nàng trả lời , bên cạnh người thanh niên
luống cuống gãi đầu , sau đó hướng về phía trước vài mét chiếc Mercedes đi tới , mở cửa xe , rời đi.
- Tiểu Nguyệt Nguyệt , đi thôi.
Hạo Thiên kéo ra cửa xe , mỉm cười nói.
- Ân ...!
Lý Minh Nguyệt gật đầu một cái , sau đó ngồi vào bên trong.
----------++++++----------++++++++-------------
Đường Liêu Ninh số nhà .
Tắm rửa xong xuôi Hạo Thiên trên người mặc một bộ đồ ngủ , hướng tới Lý Minh Nguyệt phòng ngủ đi tới.
Cộc Cộc Cộc
- Vào đi.
Lý Minh Nguyệt thanh âm từ trong phòng vang ra.
Hạo Thiên mở cửa bước vào , liếc mắt thấy nàng đang nằm trên giường đọc sách.
Trên người mặc một bộ đồ ngủ in đầy hình con mèo nhỏ.
- Hạo Thiên ngươi còn chưa ngủ ?
Lý Minh Nguyệt gập quyển sách trên tay lại , nhìn Hạo Thiên , hỏi.
- Ta hiện tại liền ngủ.
Hạo Thiên khẽ cười nói.
Sau đó nhanh chóng đi tới nằm xuống giường.
- Ngươi định ngủ ở đây ? Đây là ta phòng.
Lý Minh Nguyệt từ trên giường bật dậy , nhìn thoải mái nằm trên giường mình Hạo Thiên nói.
- Tiểu Nguyệt Nguyệt , mau đi ngủ.
Mai còn đi học.
- Ta qua phòng khác ngủ.
Nàng xoay người dự định đi ra khỏi phòng.
- Dừng.
Lại gần chỗ ta.
Hạo Thiên nằm trên giường , nghiêm mặt nhìn nàng.
Đợi khi nàng lại gần , hắn đưa tay kéo nàng xuống giường , ôm chặt lấy , thầm thì nói :
- Ngoan.
Đi ngủ.
Lý Minh Nguyệt bị hắn ôm chặt lấy , khuôn mặt nàng thoáng chốc đỏ lên , tim đập cũng vù vù gia tốc.
Nàng thoáng dãy dụa một chút , nhưng bên tai truyền đến thanh âm khiến nàng nằm im bất động , không dám nhúc nhích.
- Tiểu Nguyệt Nguyệt , nếu như còn động đậy , đừng trách ta ngay tại chỗ xử lý ngươi.
Có lẽ bởi vì đã muộn cùng mệt mỏi nguyên nhân , nàng rất nhanh ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
---------++++++++--------------+++++++---------------
Reng Reng Reng Reng ....!
Hạo Thiên với tay tắt đi đồng hồ báo thức.
Nhìn đang ôm mình ngon lành ngủ Lý Minh Nguyệt , hắn mỉm cười , khẽ gọi :
- Tiểu Nguyệt Nguyệt , dậy đi học.
Liên tục gọi ba bốn câu sau đó , Lý Minh Nguyệt mới tỉnh lại.
Nàng chậm rãi mở mắt , sau đó " Aaaaaaaa ....!" Hét lên.
- Im miệng.
Mới sáng ra.
Hạo Thiên vừa nói vừa đưa tay che kín lỗ tai mình.
Thật lớn tiếng hét làm hắn cảm thấy màng tai như muốn thủng.
Lý Minh Nguyệt ngồi bật dậy , sau đó hai tay nắm chặt lấy màu trắng chăn mỏng , che ở trước ngực mình.
Thấy cảnh này Hạo Thiên bật cười , nhìn nàng nói :
- Ta lạy ngươi.
Cả đêm ngươi ôm lấy ta ngủ , hiện giờ cánh tay ta còn đau nhức đâu.
Không có làm gì ngươi mà ngươi hét cái gì hét.
Lại còn học theo phim ảnh che che cái gì.
Còn không mau dậy chuẩn bị đi học , sắp muộn rồi.
Nói xong cũng đứng dậy trở về phòng mình.
Mười phút sau.
- Còn không lên xe ?
Hạo Thiên ngồi trên ghế lái nhìn đứng ở bên ngoài xe Lý Minh Nguyệt nói.
- Ngươi đi trước.
Ta tự mình gọi xe.
Nàng lắc lắc đầu nói.
- Ta nói lên xe.
Bởi vì không muốn bị người chú ý cho nên Hạo Thiên dừng xe trước cổng trường , lựa chọn ở bên ngoài gửi xe.
Sinh viên đi Lamborghini loại này xe thể thao đi học , có thể gây oanh động không nhỏ.
- Ta nói có người nào làm giúp việc như ngươi.
Đi học có xe đưa đón.
Chỉ khổ ta , bị xem như gối bông ôm ngủ không nói , sáng ra chưa kịp ăn gì đã phải đưa ngươi đi học.
Hạo Thiên nhìn đi bên cạnh mình , đầu đội chính mình mũ lưỡi trai đang không ngừng vụng trộm liếc xung quanh Lý Minh Nguyệt nói.
Hai người mặc dù học cùng trường nhưng khác chuyên khoa , cho nên rất nhanh tách ra mỗi người đi một hướng.
Hạo Thiên cùng Lý Minh Nguyệt tách ra được vài phút , hắn phát hiện phía trước tụ tập rất nhiều người.
Mọi người vẻ mặt hưng phấn , ồn ào nghị luận không thôi.
Đột nhiên , có người hướng hắn chỉ chỉ một cái , tức khắc tất cả đều nhìn hắn chằm chằm
Ánh mắt có hâm mộ , có giật mình , có ghen ghét …… Các loại cảm xúc khác nhau.
Hạo Thiên cũng nghi hoặc nhìn phía sau mình một cái , sau đó đánh giá một chút chính mình toàn thân , thấy khóa quần đã kéo , hắn không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
- Có thể là chúng ta quá đẹp trai đi.
Hắn có chút tự luyến thầm nghĩ.
Nhưng một phút sau đó hắn không khỏi sợ ngây người.
Chỉ thấy đám người tách ra hai bên , lộ ra ở giữa một bức tường hoa.
Mà đứng ở trước bức tường hoa là một nữ sinh.
Nữ sinh có tóc dài màu nâu nhạt xoã ngang vai , trên tóc kẹp lấy một cái kính râm , nàng mặc một thân bó sát người váy trắng.
Khuôn mặt trắng bóc , đôi môi trái tim đỏ mọng , vô cùng xinh đẹp.
Nàng dáng người tuyệt mỹ , khí chất cao quý bức người , nàng đứng ở giữa bức tường hoa , không chút nào để ý xung quanh vây xem đám người ánh mắt.
Nếu chỉ là như vậy , cũng không thể khiến Hạo Thiên sợ ngây người.
Hắn sở dĩ giật mình , là bởi vì ở trên bức tường hoa , có ghép thành mấy cái chữ to :
- Hạo Thiên - I love you.
Thì ra là hướng chính mình tỏ tình.
Hạo Thiên cũng không biết chính mình hiện tại có cái gì cảm giác.
Bình thường tỏ tình hắn đã gặp được không ít , nhưng hiện tại.
Thấy Hạo Thiên , vây xem náo nhiệt sinh viên tránh ra một con đường.
Nữ sinh kia cũng thấy được Hạo Thiên.
Nàng cầm lên một bó hoa hồng , đi tới trước mặt hắn.
- Hạo Thiên , ta thích ngươi , ngươi có thể làm bạn trai ta sao ?
Nói xong , nàng đưa hoa hồng đưa tới trước người hắn.
- Đồng ý nàng , mau đồng ý nàng!
- Ở bên nhau, ở bên nhau!
- Chủ động như vậy nữ sinh , ngươi đồng ý nàng đi!
- ……
Xung quanh vây xem sinh viên , thấy như vậy lãng mạng tỏ tình , không hẹn mà cùng hô lên.
Ý đồ thúc đẩy hai người tình yêu.
Hạo Thiên nhìn trước mắt xa lạ nữ sinh , tuy rằng nàng bộ dáng nhìn qua rất bình tĩnh.
Nhưng là hắn từ ánh mắt của nàng nhìn ra một chút hồi hộp cùng bất an.
Tuy rằng rất tàn nhẫn , nhưng Hạo Thiên vẫn là giống những lần trước cự tuyệt nói :
- Xin lỗi !
Nữ sinh nghe hắn nói , nàng có chút thất vọng cúi đầu xuống , buồn hỏi :
- Vì sao ?
- Bởi vì chúng ta căn bản là không biết nhau , hoàn toàn xa lạ người , sao có thể ở bên nhau ?
- Chúng ta có thể chậm rãi tìm hiểu lẫn nhau , chỉ cần ngươi cho ta cơ hội!
Hạo Thiên thấy nàng ánh mắt quật cường , thở dài nói :
- Vậy Chúng ta trước làm bạn bè bình thường , chờ ngươi hoàn toàn hiểu được ta , ngươi lại quyết định ta có phải hay không ngươi thích loại người , được không ?
- Được
Nữ sinh thấy hắn như vậy , vội vàng gật đầu :
- Quyết định như vậy , chúng ta trước làm bạn bè bình thường ! Hiện tại ta muốn ngươi WeChat , còn muốn ngươi số điện thoại.
- Được.
Hạo Thiên cùng nữ sinh hai người trao đổi lẫn nhau webchat , số điện thoại.
Sau đó Hạo Thiên nhanh chân rời khỏi hiện trường.
Mới đi học không được mấy ngày , có tới hai lần bị người tỏ tình.
Mặc dù hắn tự nhận mình có một chút đẹp trai , nhưng không đến mức như vậy a ....!
Hạo Thiên vừa mới đi không lâu , ở một góc sân , nữ sinh vừa rồi tỏ tình với hắn lúc này đang ngồi cạnh một nữ sinh khác.
Bởi vì cả hai đều vô cùng xinh đẹp cho lên hấp dẫn không ít ánh mắt của người khác.
- Tỏ tình thất bại ?
- Mộ Khuynh Thành , ngươi đừng vội cười nhạo ta.
Dù sao ta cũng nhanh chân hơn ngươi một bước.
Webchat cùng số điện thoại ta đều có.
- Sau đó ?
- Chị , người nam nhân này ta chắc chắn sẽ đoạt được.
- Mộ Như Yên , từ bé đến giờ ngươi nói câu này bao nhiêu lần rồi ? Có lần nào thành công sao ?
- Mộ Khuynh Thành ngươi chờ xem.
Hắn sẽ là của ta.
Lần này ta dứt khoát không thua ngươi.