Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

chương 62: 62: miệng đều mất cảm giác !

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong phòng khách lúc này.

Hạo Thiên ngồi trên ghế sofa , Lý Minh Nguyệt thì là tách ra chân ngồi ở trên đùi hắn , hai tay chống tại trên vai hắn.

Hai khuôn mặt cách nhau không đến vài centimet , nhất thời khoảng cách gần mắt đối mắt , mặt đối mặt nhìn nhau.

Hai người còn có thể cảm giác được đối phương hơi thở khô nóng phả vào mặt.

Trong lúc nhất thời , cả hai đều có chút tình mê ý loạn.

- Hạo Thiên , lão nương nhìn ngươi ngứa mắt đã lâu.

Hiện tại lão nương liền ngủ ngươi.

Nhìn xem Hạo Thiên soái khí khuôn mặt, Lý Minh Nguyệt hai tay chống đỡ ở trên vai hắn giống như có chút nhũn ra , khuôn mặt chậm rãi xích lại gần.

- Ngươi tới , ta muốn xem ngươi là như thế nào ngủ ta.

Hạo Thiên xấu xa nở nụ cười nhìn nàng.

Trong lòng có chút nghi hoặc , cô nàng này hôm nay ăn phải cái gì , cường thế như vậy ?

Môi chạm môi , hai người ôm nhau ở trên ghế safa nóng rực mà hôn hít lẫn nhau.

Hạo Thiên cùng nàng hôn môi , hai tay càng là di chuyển đến nàng trên thân , cởi bỏ quần áo của nàng.

Rất nhanh , quần áo tất cả đều rơi trên mặt đất...!

Lý Minh Nguyệt hoàn mỹ hình chữ S dáng người xuất hiện ở Hạo Thiên trong mắt.

Hạo Thiên nóng rực ánh mắt chậm rãi đánh giá Lý Minh Nguyệt thân thể.

Nàng da thịt trắng nõn , hai chân thon dài vô cùng , trước ngực hai vú cùng phía dưới cặp mông bự trắng bóc , cao cao vểnh lên.

Đây cũng là lần đầu tiên Hạo Thiên được toàn diện xem xét nàng thân thể.

Mặc dù đều đã mò mẫm qua , nhưng là nàng thân thể trần truồng không một mảnh vải , hắn vẫn là lần đầu thấy được.

Chỉ bất quá khi nhìn xuống nàng chỗ kia nơi tư mật , Hạo Thiên nóng rực ánh mắt nhanh chóng tan biến.

Lắc đầu cười khổ.

Hắn là nhìn thấy của nàng chỗ tư mật chảy ra một giọt máu đỏ.

Nhắc tới cũng kỳ lạ , hơn mười phút trước hắn có chạm qua nàng nơi đó , đâu thấy có gì !

Haizzz ....!Nữ nhân.

Hạo Thiên nở nụ cười so với khóc còn khó coi , nói :

- Ngươi thân thích tới.

.....!

- .....!

Nghe vậy , Lý Minh Nguyệt cúi đầu nhìn một chút , nhất thời cũng là vẻ mặt mộng bức.

Nàng biết rõ bản thân thân thích muốn tới , nhưng không nghĩ tới sớm một chút không đến , muộn một chút không đến , hết lần này tới lần khác ở thời điểm này đến.

Lý Minh Nguyệt ảo não nhìn hắn.

Chính mình lấy lớn như vậy dũng khí , hiện tại thành vô nghĩa.

- Ngày khác để ta thấy ngươi là như thế nào ngủ ta đi , bảo bối.

Hạo Thiên cười cười xoa đầu nàng , sau đó đứng dậy cầm lấy trên đất quần áo , chuẩn bị mặc vào.

- Dạng này ngươi có thể hay không khó chịu?

Lý Minh Nguyệt nhìn xem từ dưới đất cầm quần áo lên Hạo Thiên , chỉ chỉ đã ngẩng cao đầu tiểu huynh đệ của hắn hỏi.

- Khó chịu a.

Nhưng ta cũng thành thói quen.

Hạo Thiên cười nói.

Hắn đích thật là thành thói quen , bởi vì lần nào hắn vuốt ve nàng mà bản thân mình có thể không nhịn.

- Nếu là khó chịu lời nói, ...!

Lý Minh Nguyệt giống như là làm ra gì đó quyết định , nàng khuôn mặt đều nhanh đỏ chảy ra nước.

Do dự nhìn một chút Hạo Thiên tiểu huynh đệ , nói :

- Có muốn hay không ta dùng tại đây giúp ngươi?

Nói xong đưa tay chỉ chỉ chính mình miệng nhỏ.

- Ngươi chắc chắn chứ ?

Hạo Thiên có chút vui vẻ , bất quá nhớ tới lần trước , hắn vẫn là có chút do dự , cuối cùng nhìn nàng hỏi.

- Chắc chắn !

Lý Minh Nguyệt nghiêm túc gật đầu.

Thấy hắn kỳ quái ánh mắt khi , nàng tức giận , nói :

- Ngươi có muốn hay không , không muốn thì mặc quần áo.

- Nếu như ngươi cảm thấy không miễn cưỡng thì tới.

Hạo Thiên nói xong lại ngồi trở về ghế.

Nói đùa , hắn làm sao có thể không muốn.

Hắn chỉ là do dự một chút , không muốn nàng giống như lần trước vậy.

Trong thống khổ giúp hắn.

Nếu như đã là nàng tự nguyện lời nói , như vậy tất nhiên là hắn giơ cả hai tay ba chân đồng ý.

- Bảo bối , tới a.

- Tốt.

Lý Minh Nguyệt bò tới , bàn tay run run nắm chặt lấy Hạo Thiên tiểu huynh đệ.

Mặc dù còn giống như lần trước có chút sợ hãi , nhưng giống như lại có thêm chút tò mò.

Nàng nhịn không được đưa tay gảy gảy vài cái, nói :

- Cái này ngươi còn nói không phải ngựa , lại dài lại lớn , thật là dọa người.

Nói xong liếc liếc thêm vài cái , sau đó ở hắn chăm chú quan sát ánh mắt , nàng cúi đầu xuống ...!

Thoải mái!

Hạo Thiên lập tức thấy được toàn thân không nói lên lời cảm giác thoải mái.

Giống như lần trước kỹ thuật vụng về vậy , Lý Minh Nguyệt lần này cũng không khá hơn bao nhiêu.

Chỉ có điều lần này là nàng tự nguyện , cho lên gần như là dốc hết sức lực , hiểu biết ra thực hiện.

Hạo Thiên một bên hưởng thụ lấy , một bên bắt đầu chỉ dạy cho nàng.

- Ân ...!nhẹ một chút! Không muốn cùng hàm răng chạm vào ....!

- Như vậy được chứ.

- Tốt a.

- ......!

- Ngậm chặt lấy ...!

- Ừm ...!

- Nhanh hơn chút nữa!

- Ừm ...!

....!

..................................!

Hơn hai mươi phút đồng hồ về sau.

Lý Minh Nguyệt lau trên trán mồ hôi , im lặng nhìn qua Hạo Thiên

- Ngươi ...!Ngươi tại sao còn không đi ra , ta miệng đều muốn mất cảm giác.

- Đã vậy coi như.

Minh Nguyệt ngươi không cần khổ cực.

Hạo Thiên sờ lấy đầu của nàng.

Lý Minh Nguyệt nửa giờ này đúng là đã dốc toàn lực , hắn là biết đấy.

Nhưng mà hắn tiểu huynh đệ sức chiến đấu cường hãn , hắn biết làm thế nào.

- Tiếp một hồi đi.

- ....!

- Ta cũng không tin.

Lý Minh Nguyệt nói xong lại cúi đầu xuống tiếp tục ăn chuối sự kiện.

......................................!

Cũng không biết qua bao nhiêu lâu sau.

Hạo Thiên đột nhiên rùng mình một cái , hai tay giữ chặt lấy Lý Minh Nguyệt cái đầu.

Sau đó dưới háng tiểu huynh đệ giống như mở khoá vòi nước cao áp vậy , vù vù bắn ra.

Ừm...!Ừ...!

Lý Minh Nguyệt bị hắn lần này làm cho kém chút bị nghẹn chết , nàng hai mắt trợn tròn lại.

Hai tay không ngừng vỗ vỗ chân hắn ý bảo thả nàng ra.

Nhưng Hạo Thiên giường như không để ý , cứ như vậy đè lấy đầu nàng.

Ực.

...!Ực.

....!

Lý Minh Nguyệt vẫn không ngừng vùng vẫy hai tay , nhưng lúc này bởi vì trong miệng bị dị vật chèn ép , không cách nào phát ra thanh âm.

Nàng cảm thấy một cỗ dung dịch nóng bỏng mạnh mẽ bắn vào nàng trong cổ họng , theo bản năng nàng liền ực ực nuốt xuống.

Ước chừng một phút sau đó Hạo Thiên mới thả lỏng hai tay.

Lý Minh Nguyệt vội vàng buông ra cái kia dị vật , ho mấy tiếng , sau đó vội vàng cầm lấy trên bàn cốc nước nhanh chóng uống cạn.

Sau đó mới nhẹ nhàng đánh đánh Hạo Thiên vài cái :

- Ngươi muốn giết ta a.

Còn nữa ngươi cái kia khó ăn chết rồi.

Hạo Thiên sau khi thoải mái xong cũng mới ý thức được.

Hắn vội vàng ôm lấy nàng , xin lỗi nói :

- Bảo bối , đều tại ta không tốt.

Lần sau ...!Lần sau ta nhất định sẽ chú ý.

- Hừ.

Lý Minh Nguyệt ổn định lại bản thân hơi thở , sau đó khẽ nguýt hắn một cái , nói :

- Thả ta ra , ta muốn đi tắm.

Bẩn chết ta rồi.

- Cùng đi.

Hạo Thiên cũng không đợi nàng đồng ý , chặn ngang bế nàng đi vào phòng tắm.

- Hạo Thiên cái tên đại bại hoại.

Mau thả ta xuống.

- Bảo bối , cùng nhau tắm cho tiết kiệm nước nha.

Tắm uyên ương , hắc hắc ...!

- Phi ....!Ai muốn cùng ngươi tắm uyên ương.

Hai người cứ như vậy ồn ào tranh cãi đi vào trong phòng tắm.

.......................................................!

Buổi chiều ba giờ Hạo Thiên tới Trương Tâm Anh nhà.

Vừa lúc hôm nay không phải là rất đông khách , cho nên hắn cùng hai mẹ con nàng ở ngoài cửa quán ngồi trò chuyện rất vui vẻ.

- A di hồi sáng đi chợ mua được con gà mái tơ.

Vừa vặn Hạo Thiên ngươi tới , a di liền hầm cho ngươi lót dạ bồi bổ đi.

Trương mẫu ( mẹ Trương Tâm Anh ) đứng dậy cười nói.

- Mẹ , ngươi thật bất công , vậy ta thì sao?

Trương Tâm Anh lúc này đang ngồi bên cạnh Hạo Thiên , ôm cánh tay hắn.

- Ngươi?

Trương mẫu nhìn nàng một chút, vẻ mặt ghét bỏ , nói :

- Tiểu Anh ngươi sắp mập như con heo , ăn cái gì mà ăn.

- Mẹ , ta phát hiện Hạo Thiên đến nhà ta về sau , ta có phải hay không trở nên không có địa vị rồi ?

Trương Tâm Anh bó tay rồi , từ lúc quen biết Hạo Thiên tới giờ , nàng bắt đầu nghiêm trọng hoài nghi.

Hoài nghi chính mình có phải hay không là mẹ con ruột.

Bởi vì mỗi lần Hạo Thiên tới nhà , y như rằng chính mình mẹ chỉ quan tâm tới mình hắn.

- Muốn ăn chính mình vào hỗ trợ.

Trương mẫu vẻ mặt ghét bỏ nhìn Trương Tâm Anh , sau đó đi vào nhà.

Mà Trương Tâm Anh cô nàng này cũng đứng dậy đi theo phía sau , lẽo đẽo tranh luận , đấu võ mồm lấy.

Hạo Thiên mỉm cười nhìn hai người , hắn đối với Trương Tâm Anh hai mẹ con ở giữa đối thoại cảm thấy vô cùng thú vị , đồng thời lại cảm thấy ấm áp.

Dù sao hắn cho tới nay cũng là độc thân một người , căn bản cũng không có trải qua loại này cãi nhau việc nhà , loại cảm giác này hay là thật ấm áp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio