Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam

nhóm ma pháp thiếu nữ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong chốc lát, đủ mọi chuyện liên tiếp phát sinh, cao trào hết lần này đến lần khác.

Từ ban đầu bốn người tự tin nắm át chủ bài, đến thiếu nữ kích nổ mai phục, lại đến kế hoạch của Linh bị khởi động ngoài ý muốn, sau cùng đến hai tên đang núp lùm thành công từ cao ốc ngã xuống dưới.

Một chuỗi sự kiện ‘đặc sắc’ sớm được đã sắp đặt bởi tính toán vô cùng tự tin của mỗi người...

Vỏn vẹn trong thời gian ngắn, vở kịch hoàn tất biểu diễn.

Phương Nhiên mờ mịt ngẩng lên, phát hiện chính mình nằm trong một hố to, bình an vô sự.

Trong chớp mắt, lệ rơi đầy mặt.

Cám ơn trời đất, mình còn sống.

Phương Nhiên cảm thấy hắn còn sống thật đúng là rất thần kỳ, thậm chí có thể mở khóa kỹ năng "cao ốc sụp đổ vẫn bình an vô sự".

"Lão ca!? Anh còn sống không!?"

Phương Nhiên lên tiếng hô lớn, vừa rồi khi hắn liều chết nắm chặt lan can, ở phút cuối, hắn mơ hồ thấy được thiếu nữ phóng điện kia?

Ách, sau đó nàng giống như bị một luồng sáng lấp lánh ánh sao tiêu diệt!?

"Phốc khụ khụ!! Còn sống a!! Lão đệ, bên này, kéo tôi một cái!"

Thanh âm chật vật cách đó không xa truyền đến, Phương Nhiên quay đầu trông thấy Mạnh Lãng kẹt ở bên trong một cái hố, vội vàng đi qua đem hắn nhổ ra như nhổ củ cải.

Sau đó hai người lộn xộn nằm trên mặt đất, dựa vào một đống phế tích đổ nát, há hốc miệng thở phì phò một cách nặng nề, thật lâu, Phương Nhiên mới thận trọng hỏi thử:

"Lão ca, hai chúng ta coi như là thành công núp lùm rồi?"

"Ách, xem như thế đi?"

Mạnh Lãng cũng ngẩn người nhìn xem cao ốc sụp đổ, mới vừa rồi bọn hắn còn ăn đồ ăn vật ở bên trong, muốn lấy cái gì thì lấy.

Nhưng bây giờ đột nhiên sập!?

Tốt quỷ dị?

Chẳng lẽ có người nhúng tay?

Mạnh Lãng lắc đầu, không quan tâm những việc kia, sau đó mạnh mẽ vỗ vai Phương Nhiên, nói với vẻ mặt "Nhìn, lão ca đáng tin cậy a":

"Lão đệ! Chúng ta an toàn!"

Kế tiếp, hắn nhìn thấy Phương Nhiên sắc mặt có chút cứng ngắc, chính thời điểm đang nghi hoặc, Phương Nhiên chỉ phía sau hắn, lắp ba lắp bắp nói:

"Lão... lão ca... Anh... Anh xem trước một chút phía sau anh."

"Không! Tôi không muốn nhìn!"

Mạnh Lãng trả lời không chút do dự.

"Không muốn nhìn cũng phải nhìn! Không thể chỉ có một mình tôi gánh chịu loại tuyệt vọng này!"

Phương Nhiên giận dữ nói, cưỡng ép xoay đầu Mạnh Lãng, sau đó Mạnh Lãng nhìn thấy...

Một con quái vật đen nhánh to như một con khủng long chui ra từ đống phế tích đổ nát, sau đó nó thấy được hai người bọn họ.

Ba người nhìn nhau một giây.

"A!"

"A!"

"Rống!"

Hai người một thú đồng thời kêu lên!

Còn không đợi đến khi Phương Nhiên co cẳng bỏ chạy hay quỳ xuống vì quá mức sợ hãi

Thanh âm hệ thống đột nhiên vang lên.

"Đinh! Ngươi đã thành công tiêu diệt mục tiêu E- ."

"Đinh! Ngươi nhận được ban thưởng đặc biệt."

Phương Nhiên nhìn xem giao diện trước mắt, ngây ngẩn cả người, sau đó hai người kinh ngạc trông thấy, E – nửa người còn bị chôn dưới phế tích, giống như mất hết tất cả sức lực, chậm rãi biến thành một đoàn khói đen.

Phương Nhiên: "... Meo meo?"

Mạnh Lãng: "... Móa!?"

Đột nhiên, lúc này, đống đổ nát bên cạnh bất ngờ soạt một tiếng, một chùm ánh sáng bạc chui ra, lấp tức nhìn thấy hai người trước tiên.

"AAAA! Hai người các ngươi còn sống!?"

Linh ngoài ý muốn nhìn xem Phương Nhiên, nàng có chút kinh ngạc, dự định ban đầu của nàng là đi đón hắn, có thể con mẹ nó cao ốc đều sập, hắn làm sao trốn xuống?

"Lời gì!" Sắc mặt Phương Nhiên lập tức đen lại, nghiêm túc bình tĩnh nói ra: “Giống như chúng ta loại này ‘chuyên ăn gà’ làm sao có thể tùy tiện núp lùm?”

"Không sai!" Trong chớp mắt, Mạnh Lãng trở nên ngưng trọng, gật gật đầu, hai tay ôm ngực, cao cao tại thượng tự tin nói ra: “Trước đó chúng ta chỉ là đang tìm kiếm cơ hội, cô nhìn, mục tiêu cuối cùng kia không phải đã bị chúng ta xử lý rồi sao?”

Linh nhìn chằm chằm vào hai tên chết nhát, nhìn thoáng qua nơi E - trực tiếp bị cao ốc đè chết còn lưu lại một chút khói đen, nàng im lặng trầm mặc.

Móa!

Thật đúng là để tên này núm lùm thành công!?

Dựa vào chỉ số IQ siêu cao của nàng, Linh lập tức đoán được đại khái tình huống, mặc dù không biết ai kích hoạt kíp nổ mà mình chuẩn bị, nhưng tòa cao ốc sụp đổ vừa vặn trực tiếp đè chết E – , sau đó bởi vì quan hệ đặc thù của mình cùng Phương Nhiên, hệ thống trực tiếp ngầm đồng ý xem như Phương Nhiên tiêu diệt mục tiêu..

..... Móa!

Nàng nhìn xem vẻ mặt Phương Nhiên kiểu như ‘rất muốn đắc ý, không được, mình phải bình tĩnh’, thật rất muốn nện vào mặt hắn.

Cưỡng ép nhịn xuống loại xúc động này, nàng cố nén giận hỏi:

"Làm sao ngươi còn sống sót dưới cao ốc sụp đổ?"

"A... Điều này sao, đó là bởi vì lúc ngàn cân treo sợi tóc, anh Mạnh Lãng hô lớn một chiêu... Ách.. chờ chút.... Cái đệchhh!!!!!!"

Phương Nhiên nói một nửa, đột nhiên nhớ ra thứ gì đó, sau đó bỗng nhiên quay đầu tập trung vào Mạnh Lãng!

"Ách... Lão đệ, cậu nhìn tôi như vậy làm gì?" Mạnh Lãng lập tức trở nên khẩn trương, nắm thật chặt áo choàng trên người.

Linh cũng không hiểu, chỉ là nhìn xem Phương Nhiên chẳng biết tại sao đột nhiên kinh ngạc nhìn chằm chằm toàn thân Mạnh Lãng.

Hai người trầm mặc một chút, Phương Nhiên đột nhiên mở miệng:

"Lão ca, anh có dám đem áo choàng cởi ra để cho tôi nhìn một chút không?"

"Không dám!"

Đối mặt với câu hỏi không đầu không đuôi của Phương Nhiên, Mạnh Lãng lập tức trả lời!

Phương Nhiên giống như đã xác định được điều gì, ngón tay run rẩy chỉ vào Mạnh Lãng, thanh âm cũng run rẩy theo.

"Chẳng lẽ lại, lão ca, anh....."

"Đừng hỏi, lão đệ, cái gì cũng đừng hỏi!"

Mạnh Lãng một tay siết chặt áo choàng, ngồi xổm xuống, che mặt, không dám đối mặt Phương Nhiên.

Tình cảnh giống như ‘Cô gái bị bạn trai bắt quả tang, nắm chặt lấy chăn che lại thân thể trần truồng của mình, không có cách nào đối mặt với hắn’!

Cay mắt dị thường!

Khóe miệng Linh giật giật, nhìn xem hai tên dở hơi này không biết đang diễn cái gì, đột nhiên nàng nhìn thấy, bởi vì Mạnh Lãng ngồi xổm xuống, từ trong áo choàng của hắn rơi ra một vật.

Hả? Hình dạng này.... hình như mình gặp qua ở đâu?

Emmm~~~

"Fck!!!!! ma trượng!?"

Dò xét tư liệu kiểm tra, trong lòng nàng kinh ngạc lên tiếng!

"Lão ca, quả nhiên, bây giờ anh mặc.... Là.... Quần áo thủy thủ....?"

Phương Nhiên cực kỳ rung động, vừa rồi tình huống nguy cấp, nghe được câu "sức mạnh lăng kính mặt trăng", hắn không nhớ tới bất kỳ điều gì, nhưng giờ phút này bị Linh nhắc lại, lại kết hợp vừa rồi luồng sáng lấp lánh ánh sao tiêu diệt thiếu nữ điện quang, hắn lập tức từ trí nhớ của mình tìm được ký ức!

Thủy thủ Mặt Trăng!!??

Sức mạnh lăng kính mặt trăng biến thân!!??

Móa!!

"Lão đệ... Cậu...."

Mạnh Lãng quỳ rạp xuống đất, cảm giác mình không còn muốn sống, đáng chết, chính mình vừa rồi thật sự bị ma nhập mới dùng năng lực này!! Vì cái gì không chú ý!!

Cùng những người khác hoàn toàn không biết các nhân vật trong anime.

Mình đều quên tên này là một otaku a!!

"Không có chuyện gì, lão ca."

Phương Nhiên đột nhiên an ủi.

"ĐỪNG AN ỦI TÔI, CẬU CĂN BẢN KHÔNG BIẾT TÔI TUYỆT VỌNG NHƯ THẾ NÀO!!"

Mạnh Lãng mặt như đưa đám, nắm chặt lấy áo choàng của mình, đấm lên mặt đất, quát lên như sấm!

"Tôi biết, lão ca."

"Không! Cậu không biết! Cậu có thể tưởng tượng!! Đột nhiên thân ở tuyệt cảnh! Đột nhiên nói cho tôi có siêu năng lực, đột nhiên tại thời điểm hưng phấn nhất!"

"Đột nhiên liền là Thủy thủ Mặt Trăng a!! Hy vọng duy nhất cứu mạng là năng lực Thủy Thủ Mặt Trăng a!!"

Ào ào, Mạnh Lãng đều có thể nghe được thanh âm tan nát cõi lòng của mình.

"Tôi có thể hiểu được."

"Cậu không thể!"

"Tôi thật có thể!!!"

Phương Nhiên đột nhiên vô cùng kiên định nói, sau đó run rẩy từ trong túi của mình rút ra một thẻ bài, dưới biểu lộ tràn đầy không thể tin được của Mạnh Lãng, hắn không đành lòng nhìn thẳng, che kín mặt mình nói ra:

"Bởi vì tôi con mẹ nó cũng là dạng này a!!"

"Đột nhiên liền thành ma pháp thiếu nữ!!!!"

Thẻ bài【SWORD】xuất hiện trong tay Phương Nhiên, giống như đúc trên TV.

Mạnh Lãng sững sờ, ngây ngẩn cả người, hắn nhìn Phương Nhiên thật lâu, phảng phất như muốn nhìn đến thiên hoang địa lão!

"Tri kỷ a!!!"

"Tri kỷ a!!!"

Hai người đột nhiên ôm chầm lấy nhau! Lớn tiếng khóc ròng!

Rốt cuộc! Rốt cuộc a!

Rốt cuộc trên đời có người có thể hiểu được cảm giác tuyệt vọng của bọn hắn!! Đột nhiên rơi vào nguy cơ sinh tử, đạt được hy vọng duy nhất cứu mạng, lại phát hiện đó là chính mình trở thành ma pháp thiếu nữ!

"Lão ca!"

"Lão đệ!"

"Tôi tôi cảm giác mình có động lực sống tiếp!”

"Lão ca, chúng ta thành lập tổ đội đi!"

"Vì bảo vệ bí mật, cùng một chỗ nâng đỡ lẫn nhau sống sót đi!"

"Tốt!"

Hai ngươi mạnh mẽ vỗ vỗ vào sau lưng lẫn nhau, cảm giác tìm được nơi để dựa vào, sau đó lại khóc lóc thảm thiết lên!

Linh yên lặng không nói nhìn xem một màn cảm động lòng người cay mắt dị thường.

Ngửa đầu nhìn trời.

Móa! Về sau lại muốn thêm một tên thiểu năng sao?

Còn có, chính mình quản lý Dạ Võng nhiều năm như vậy, cũng không biết, loại năng lực ma pháp thiếu nữ này lại có hai cái a!!!!

- -------------------------

ăn gà: top trong pubg "Winner Winner Chicken Dinner"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio