Đô Thị Tà Tu

chương 57: thì ra nàng là người mẫu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mẫu Đơn tùy ý đưa túi sách cho Tiêu Dực, tên này từng bị Nguyệt Liên kéo đi dạo phố vô số lần nên lập tức hiểu mình phải làm gì, nhanh chóng nhận lấy, Mẫu Đan thản nhiên cười, tay trong tay với Tiêu Dực chỉ vào tòa nhà cao tầng đối diện với cửa trạm tàu điệm ngầm nói:

- Mục tiêu hôm nay của chúng ta là đây!

- Cao ốc Nam Mậu? Mình đến đây làm gì? Chị không phải đi làm sao?

Tiêu Dực nhịn không được hỏi một câu, Mẫu Đan không trả lời, kéo Tiêu Dực đi vào.

Hôm nay là cuối tuần, trước cửa Cao ốc Nam Mậu có dựng một sân khấu lớn ngoài trời, quần chúng vây quanh rất đông, Tiêu Dực chú ý tới một cái biểu ngữ rất to "Triển lãm thời trang quốc tế", biết đây là một cách hấp dẫn người mua hàng, nhưng mà Mẫu Đan kéo mình đến đây để làm gì?

- Hắc! Mẫu Đan, cô đến rồi à, mau mau!

Hai người mới vừa đi tới cửa cao ốc, thì một nam tử anh tuấn mặc đồng phục tiếp viên ngoắc tay với Mẫu Đan.

Mẫu Đan gật đầu, xoay người lại ôm lấy tay Tiêu Dực, mỉm cười ngọt ngào nói:

- Tiểu Dực, cậu không phải muốn biết tỷ tỷ mang cậu đến đây làm gì sao? Cậu đứng chỗ này một lát là sẽ biết ngay. Ngoan nha, không được đi lung tung, biết không?

Mẫu Đan giống như hồ điệp bay lượn rời đi, để Tiêu Dực lại một mình cùng túi sách của nàng. Trông thấy nàng đi vào cửa hàng, chỉ chốc lát, một mỹ nhân dẫn chương trình đi lên trên sân khấu, tuyên bố buổi biểu diễn ngày hôm nay chính thức bắt đầu.

- Trước tiên, chúng tôi sẽ ọi người biết biểu diễn chế phục là như thế nào!!!

Mỹ nữ dẫn chương trình vừa nói xong, đám người lập tức sôi trào, chế phục khống a, nhãn tình Tiêu Dực cũng sáng lên, kìm lòng không được nhìn về phía sân khấu.

Theo từng nhịp bass của nhạc nền, từng người mẫu mặc các loại chế phục đi ra sân khấu, đám người phát ra từng tiếng hô hào náo nhiệt, trông thấy những mỹ nhân ăn mặc chế phục gợi cảm trên sân khấu, bày ra các tư thế quyến rũ, làm cho nhiệt độ cũng trở nên nóng hơn.

Từng cô nàng dáng người nóng bỏng đảo quanh sân khấu, ánh mắt Tiêu Dực cũng dán lên người các nàng, thật sự là quá sung sướng. Nhưng mà khi một nữ nhân xinh đẹp đi ra sân khấu, hô hấp của hắn tựa như ngừng lại.

Mẫu Đan trang điểm xinh đẹp với vóc người gợi cảm xuất hiện trên sân khấu, mặc trên người đồng phục tiếp viên hàng không, đi từng bước đi mèo, trên bục sân khấu chữ T, nàng cũng là người cao nhất, khi nàng vừa lên sân khấu, khán giả trở nên càng náo động, bản thân có yêu khí trời sinh quyến rũ, cả người tỏa ra khí tức khác thường, làm nàng trở nên dị thường xinh đẹp.

Kế tiếp, Mẫu Đan lại cùng với những người mẫu khác thay đồ, nàng mặc một bộ lễ phục màu đen, cùng với trang sức lóng lánh, dáng vẻ đoan trang trên sân khấu làm đám khan giả ở dưới la thét chói tai.

Trang nhã cao quý, xinh đẹp quyến rũ giống như một phu nhân đi tham dự yến tiệc, mang theo nụ cười thanh nhã, nhẹ nâng mép váy chầm chậm bước trên sân khấu, một nụ cười, một cái giơ tay nhấc chân đều tản ra khí chất cao quý, đôi mắt đẹp nhìn về phía Tiêu Dực nháy vài cái, mang theo u hương của yêu khí làm cho cả người nam nhân này run lên, ánh mắt nóng rực, sau đó, Tiêu Dực mới phát hiện, nguyên lai Mẫu Đan không chỉ xinh đẹp, trên người cũng lộ ra khí chất thanh lịch trời xinh, một kiểu xinh đẹp quý phái, khí chất cao cao tại thượng. Chỉ là, hoàn cảnh không để nàng bảo trì khí chất như vậy.

Buổi biểu diễn đầu tiên đã kết thúc, Mẫu Đan vội vàng thay đồ rồi chạy xuống, kéo tay Tiêu Dực, không nói hai lời chạy tới sau cánh gà, Mẫu Đan để hắn ở lại một mình. Tiếp tục buổi biểu diễn.

Lúc này đây đã hơn ba giờ chiều, Mẫu Đan vui vẻ đi tới phía sau Tiêu Dực, Tiêu Dực đã đứng hơn sáu tiếng đồng hồ, đồng thời Mẫu Đan ở trên sân khấu cũng biểu diễn hơn sáu tiếng.

- Sốt ruột à?

Nhìn thấy Tiêu Dực đứng dưới ánh nắng chói chang những sáu tiếng, Mẫu Đan lấy khăn tay ra dịu dàng lau mồ hôi hắn, rồi mới lau khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, mùi thơm từ khăn tay bay tới làm cho Tiêu Dực cũng cảm thấy thoải mái hơn.

- Đã xong chưa?

Hai người ngồi trên ghế dựa của quảng trường, Tiêu Dực đưa cho Mẫu Đan một bình trà xanh ướp lạnh, thuận tay vuốt cái mũi nhỏ đầy mồ hôi của nàng, Mẫu Đan quyến rũ cười, uống một ngụm, cái lưỡi phấn nộn liếm quanh đôi môi mỏng hồng nhuận, phe phẩy chiếc khăn tay, hờn dỗi nói:

- Vốn còn một hồi nữa, chẳng qua chị thấy cậu chờ lâu sốt ruột, cho nên không trở lại nữa.

- Gấp gì đâu, việc của chị quan trọng hơn.

Tiêu Dực nắm động pháp quyết, một cơn gió mát thổi tới, Mẫu Đan cảm kích cười, phẩy phẩy cái áo, da thịt tuyết trắng thoáng hiện, Tiêu Dực nhìn một cái không khỏi nuốt nước bọt, có chút đau lòng nói:

- Mẫu Đan tỷ, chị thi triển chút tiểu yêu thuật, gọi gió đến một chút, cần gì phải khổ như vậy?

- Như vậy là được rồi! Ít nhất chị cảm giác mình là một một nữ nhân bình thường, có đổ mồ hôi mới cảm thấy xứng đáng cho những gì mình làm được chứ.

Mẫu Đan tùy ý đáp. Tiêu Dực sửng sốt, đột nhiên cười tươi, gật đầu:

- Không phải còn có một hồi nữa sao? Không cần phải lo cho em.

- Thật sao?

Mẫu Đan đột nhiên cười giảo hoạt, áp vào bên người Tiêu Dực, mập mờ nói:

- Kế tiếp là biểu diễn nội y đó, Tiểu Dực thích thì cứ nói, tỷ tỷ lên sân khấu biểu diễn cho cậu xem!

"Toát mồ hôi!"

Ngay khi Mẫu Đan biểu hiện yêu mị hấp dẫn làm cho nam nhân làm cho toàn thân nam nhân nóng lên, biểu diễn nội y, con mẹ nó! đương nhiên là muốn xem rồi, nhưng mà nghĩ đến một mỹ nhân mặc nội y gợi cảm trước mặt bao nhiêu người đi đi lại lại, chính mình cũng không nỡ a.

- Không nỡ chứ gì? Coi như cậu có lương tâm, tỷ tỷ chưa từng biểu diễn nội y, bất quá...!

Mẫu Đan ép sát vào, bộ ngực đầy đặn dán lên trên vai nam nhân, ghé vào bên tai hắn mập mờ nói :

- Nếu Tiểu Dực muốn nhìn thì buổi tối tỷ tỷ biểu diễn ột mình cậu xem thôi, được không?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio