Trần Ngọc Đình nghe thấy tiếng cười của Diệp Lăng Phi, cô liền hỏi:
- Cậu cười gì vậy, chẳng lẽ chị nói không đúng sao?
- Không phải thế, chỉ là em cảm thấy rất thú vị!
Diệp Lăng Phi vừa cười vừa nói,
- Chị à, con của chị mới từng ấy tuổi mà chị đã muốn tìm đối tượng cho nó rồi. Theo em thấy thì bát tự thiếp (tám chữ ghi giờ ngày tháng năm sinh bằng Thiên can Địa chi, theo tục lệ cũ khi cưới nhà trai nhà gái phải trao đổi với nhau) còn chưa viết chữ nào đâu. Chị, chị không nên gấp gáp như vậy thì tốt hơn!
- Làm sao chị không vội được cơ chứ, cậu không có nghe nói bây giờ nam nhiều, nữ it sao. Chị lo tương lại tiểu Vũ khó tìm được đối tượng, chi bằng bây giờ chị tìm giúp nó luôn!
Những gì Trần Ngọc Đình nói khiến Diệp Lăng Phi cười không dừng lại được, Diệp Lăng Phi cho rằng, Trần Ngọc Đình lo lắng chuyện này sớm quá, hiện giờ Tiêu Hồng Vũ vẫn còn đang đi học, đã muốn quyết định vợ tương lai của Tiêu Hồng Vũ rồi. Tất nhiên, Diệp Lăng Phi không phải Trần Ngọc Đình, hắn không thể hiểu được trong lòng Trần Ngọc Đình rốt cuộc tính toán thế nào. Có lẽ Trần Ngọc Đình có suy nghĩ riêng mà cô không muốn nói ra, Diệp Lăng Phi không tiếp tục đàm luận với Trần Ngọc Đình về vấn đề này nữa, cho dù có nói thế nào cũng chỉ giống như bây giờ thôi, nếu đã như vậy không nói thì tốt hơn.
- Chị, chuyện em nói với chị không phải là nói chơi đâu, tình huống cụ thể của cô bé này thế nào chờ khi gặp nhau thì em sẽ nói, mấy ngày này em phải ở lại bệnh viện, cụ thể lúc nào có thời gian thì em cũng không dám nói trước!
Diệp Lăng Phi không dám đảm bảo lúc nào hắn sẽ có thời gian, Chu Hân Mính sắp sinh rồi, hắn phải ở bên cạnh Chu Hân Mính để chăm sóc động viên cô, bởi vậy, Diệp Lăng Phi không có thể nào hẹn thời gian chính xác với Trần Ngọc Đình được, ai biết đến lúc đó lại đột nhiên xảy ra chuyện gì. Diệp Lăng Phi quyết định chờ khi nào hắn có thời gian sẽ đi gặp Trần Ngọc Đình thì tốt hơn. Trần Ngọc Đình không có ý kiến gì, Diệp Lăng Phi nói cái gì, Trần Ngọc Đình cũng gật đầu đồng ý. Bởi vì Chu Tiểu Linh đang ở bên cạnh, Diệp Lăng Phi không tiện nói mấy lời thân mật với Trần Ngọc Đình, sau khi nói mấy câu thăm hỏi xã giao, Diệp Lăng Phi dập máy, sau đó nói với Chu Tiểu Linh đang đứng bên cạnh:
- Tiểu Linh, anh giới thiệu cho em một người bạn rất tốt, anh tin rằng các em sẽ trở thành bạn thân!
Chu Tiểu Linh chớp chớp đôi mắt long lanh như nước, nhìn Diệp Lăng Phi, Chu Tiểu Linh nhẹ nhàng nói:
- Anh rể, em cho rằng anh ở bên ngoài có..... có thể là giống như cha em!
Chu Tiểu Linh không nói hẳn ra, nhưng ý tứ của Chu Tiểu Linh đã được biểu đạt cực kỳ rõ ràng rồi, Diệp Lăng Phi đưa tay ra véo nhẹ cái mũi nhỏ nhắn xinh xắn của Chu Tiểu Linh một cái, nói:
- Tiểu nha đầu, không ngờ cái gì em cũng biết, được rồi, em về phòng chăm sóc cho Hân Mính đi, anh đảm bảo tương lai em sẽ không phải chịu thiệt thòi đâu, em phải tin tưởng anh!
- Em biết mà!
Chu Tiểu Linh khẽ cười nói.
Diệp Lăng Phi và Mộ Văn hẹn gặp nhau vào buổi chiều, giờ trưa, Diệp Lăng Phi tìm nhà hàng ở gần đó, ăn cơm một mình. Hắn tiện thể mua luôn một tờ báo hôm nay, đúng như những gì Bạch Tình Đình đã lường trước từ tối qua, quả nhiên trên báo chí hôm nay, có hẳn một bài viết dài về chuyện xảy ra ở Long Sơn chiều qua, trong đó còn có chuyện phóng viên gặp khó khăn trong việc phỏng vấn, còn chuyện các nhân viên công trình từ chối nhận phỏng vấn của phóng viên một các thô bạo.v.v.., Diệp Lăng Phi rất hứng thú đọc những tin tức này. Trong lòng hắn chẳng coi chuyện này vào đâu, không gây được nguy hại gì cho tập đoàn. Điều mà Bạch Tình Đình lo lắng là các phương tiện truyền thông tiếp tục đào bới truy tra tận gốc, từ đó tìm ra chuyện Bạch Cảnh Sùng vừa sắp xếp nhiều người vào công ty, đây mới là chính là chuyện mà Bạch Tình Đình lo lắng. Diệp Lăng Phi thì lại chẳng cảm thấy có gì lo lắng cả, Diệp Lăng Phi cho rằng, chẳng ai tuyệt đối trong sạch, nếu như phóng viên muốn điều tra sâu thêm, hoặc nhiều hoặc ít đều có thể đào đến một số bí mật không thể công khai. Nhưng Bạch Tình Đình lại đặc biệt coi trong chuyện này, Diệp Lăng Phi cứ để Bạch Tình Đình tự quyết định, Bạch Tình Đình muốn làm gì thì cứ để cô làm đi, chỉ cần Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết chung sống hòa hợp là đủ, những chuyện khác đối với Diệp Lăng Phi mà nói, đều không quan trọng nữa. Ở trong lòng Diệp Lăng Phi, quan hệ giữa Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết mới là điều quan trọng nhất.
Sau khi lật qua vài trang, Diệp Lăng Phi gấp tờ báo lại, không có tin tức gì đáng chú ý, đơn giản chỉ là những tin tức về những chuyện gọi là nổi bật ở các quốc gia trên thế giới. Bây giờ tin tức rất nhiều, nhưng những tin tức có thể khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy hứng thú thì không nhiều, không như năm đó, khi nước Mỹ xảy ra sự kiện ngày /, tiếng đồng hồ mỗi ngày Diệp Lăng Phi đều theo dõi sát sao các tin tức có liên quan, hắn điều động tất cả nhân tài vật lực để có thể nắm giữ toàn diện động thái của các bên có liên quan. Nhưng tình hình bây giờ đã khác trước rất nhiều, chưa có chuyện gì đáng để Diệp Lăng Phi hao tổn tâm tư chú ý tới. Diệp Lăng Phi dùng cơm xong, hắn mới lấy điện thoại di động ra gọi cho Mộ Văn. Diệp Lăng Phi nói cho Mộ Văn biết chỗ mình đang ở, bảo Mộ Văn đến tìm hắn. Mộ Văn oán trách hắn một hồi trong điện thoại, nhưng cuối cùng, Mộ Văn vẫn đồng ý tới gặp Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi chọn xong chỗ ngồi ở quán cà phê đối diện với nhà hàng mà hắn vừa ăn cơm trưa, một ly trà thơm nồng đậm, công thêm một quyển tạp chí thời thượng, Diệp Lăng Phi cđã học được rất nhiều thói quen của các nhân vật thuộc thành phần tri thức. Mỗi người đều nên hưởng thụ cuộc sống của mình một chút, con người không thể nào làm việc liên tục không nghỉ suốt ngày đêm, càng không thể không dừng lại một khắc nào, những lúc nghỉ ngơi như thế, uống ly cà phê, thưởng thức âm nhạc, hưởng thụ cuộc sống nhiều màu sắc. Trước kia Diệp Lăng Phi rất không thích cuộc sống như vậy, Diệp Lăng Phi cho rằng, lãng phí thời gian trong những chuyện vô bổ thế này là không đáng, nhưng bây giờ Diệp Lăng Phi đã có cách nhìn khác, người sống ở đô thị, nên đi hưởng thụ những thứ này. Không thể cứ suốt ngày mải mê kiếm tiền, chỉ biết cắm đầu vào công việc, do từ đó khiến mình không có thời gian nghỉ ngơi, có lẽ đây là cuộc sống của những người trung lưu. Diệp Lăng Phi đọc quyển tạp chí thời thượng, bỗng nhiên trong đầu nảy ra một ý nghĩ, hắn lấy điện thoại ra, gọi cho Bạch Tình Đình. Đầu dây bên kia đổ chuông bảy tám hồi, Bạch Tình Đình mới nghe máy. Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã, em đang họp, chuyện hôm qua rất khó giải quyết, nếu anh có chuyện gì thì để tối về nói sau!
- Bà xã, em đoán thử xem bây giờ anh đang ở ở đâu?
Tay phải Diệp Lăng Phi cầm lấy cái thìa nhỏ khuấy khuấy cốc cà phê, tay trái cầm điện thoại, cười nói:
- Bà xã, anh cho em đoán, nếu như em đoán đúng thì sẽ có thưởng!
- Ông xã, em không có thời gian!
Bạch Tình Đình nói,
- Chuyện của công ty thật sự rất nhiều, em không có thời gian nói chuyện phiếm với anh. Ông xã, nếu anh muốn tâm sự thì chờ đến tối em về nhà đi, em sẽ trò chuyện với anh cả tối, chịu không?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn đánh ngừng lại, không nói tiếp những gì đang định nói với Bạch Tình Đình nữa, trong lòng có chút thất vọng. Diệp Lăng Phi vừa mới nghĩ tới một phong cách sống rất lãng mạn, hắn muốn nói với Bạch Tình Đình, nhưng không ngờ Bạch Tình Đình lại không có ý muốn tiếp chuyện, Diệp Lăng Phi chỉ có thể nói với vẻ thất vọng:
- Được rồi, bà xã, anh không nói nữa, em cũng đừng bận rộn quá, phải biết nghỉ ngơi một cách hợp lý!
- Vâng, ông xã, em hiểu mà, nếu anh không có chuyện gì nữa thì em dập máy đây!
Bạch Tình Đình nói.
Diệp Lăng Phi đáp:
- Thế được rồi, bà xã, anh không còn chuyện gì nữa đâu!
Diệp Lăng Phi vừa mơi nói câu này xong, đã nghe thấy đầu dây bên kia vang lên tiếng dập máy và sau đó là những tràng "tút tút" liên tục, Bạch Tình Đình trông vậy mà dập máy dứt khoát thế, Diệp Lăng Phi lắc đầu cười. Theo Diệp Lăng Phi thấy, Bạch Tình Đình cứ suốt ngày bận rộn như vậy cũng không phải chuyện tốt, người ta không thể khiến mình liên tục ở trong trạng thái mệt mỏi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ dễ gặp vấn đề nghiêm trọng về sức khỏe. Diệp Lăng Phi để điện thoại xuống, chậm rãi đọc quyển tạp chí. Mãi cho đến khi Mộ Văn xuất hiện, Diệp Lăng Phi vẫn còn chưa xem hết quyển tạp chí. Những người đàn ông ở tuổi Diệp Lăng Phi, họ không có hứng thú với tạp chí thời thượng, thứ bọn họ quan tâm chính là xe xịn, phụ nữ, quan tâm đến quyền lực, tiền tài,… còn đối với những quyển tạp chí thời thượng chủ yếu để tiêu khiến họ không có nhiều hứng thú. Diệp Lăng Phi chỉ là tùy tiện cầm một bản tạp chí, ngồi đây rảnh rỗi thì giở ra xem, đối với những phong cách sống thời thượng mà quyển tạp chí liệt kê ra, Diệp Lăng Phi không ủng hộ, có một số tạp chí thời thượng chỉ làm ăn kiểu mánh lới, nhắm đến những người không thuộc tầng lớp thượng lưu, nhưng lại muốn gia nhập tầng lớp thượng lưu, họ nghĩ sau khi mình đọc xong mấy quyển tạp chí thời thượng thì đã thấm nhuần phong cách của giới thượng lưu, đã có tư cách để tiến vào giới thượng lưu.
Truyện convert hay : Bạo Manh Hồ Bảo: Thần Y Mẫu Thân Muốn Nghịch Thiên