Diệp Lăng Phi và Tiêu Vũ Văn đi vào thang máy lên công ty, Lý Khả Hân còn chưa tới, Đường Hiểu Uyển nhận được điện thoại của Lý Khả Hân gọi tới, cô tự mình đưa Tiêu Vũ Văn và Diệp Lăng Phi vào phòng họp, pha hai chén trà, để trước mặt Diệp Lăng Phi và Tiêu Vũ Văn, cô ngồi đối diện đối diện hai người, hai tay đặt trên đùi, nhìn Diệp Lăng Phi và Tiêu Vũ Văn, nói:
- Chị Khả Hân bảo là chị ấy sắp tới rồi, hai người có gì cần tôi giúp nữa không?
Trước kia Tiêu Vũ Văn đã từng gặp quá Đường Hiểu Uyển, Đường Hiểu Uyển nói chuyện với mình như vậy, Tiêu Vũ Văn cảm thấy không được tự nhiên, cô nở nụ cười, nói:
- Chị Hiểu Uyển, chúng ta nói chuyện không cần khách sáo như vậy, giống như là người không bằng, em thật sự không quen với cách nói chuyện đó!
Đường Hiểu Uyển sửng sốt, lập tức cười cười, nói:
- Chẳng phải vì đây là công ty sao, chị Khả Hân nói ở công ty muốn thì phải ra dáng một chút, không thể giống như bình thường, chị cũng không thích như thế, nhưng vị trí của trị bây giờ khiến chị không thể không nói như vậy, chị cũng đã quen rồi. Trưa nay có một người bạn tới đây, muốn gia nhập liên doanh, chị và cô ấy cũng nói chuyện rất nghiêm túc.....!
Trong lúc Đường Hiểu Uyển nói chuyện, Diệp Lăng Phi đứng dậy đi ra đóng cửa phòng họp lại, sau đó đi đến trước mặt Đường Hiểu Uyển, Đường Hiểu Uyển đang nói chuyện với Tiêu Vũ Văn, đột nhiên nhìn thấy Diệp Lăng Phi đã đứng ngay trước mặt mình, Đường Hiểu Uyển chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, hỏi:
- Diệp đại ca, có chuyện gì vậy?
- Em cứ đứng dậy trước đã!
Diệp Lăng Phi không nói cho Đường Hiểu Uyển biết rốt cuộc là chuyện gì, chỉ bảo Đường Hiểu Uyển đứng dậy đã, Đường Hiểu Uyển hiểu gì cả đứng dậy theo yêu cầu của Diệp Lăng Phi, trái lại Diệp Lăng Phi ngồi xuống chỗ mà Đường Hiểu Uyển vừa mới ngồi, ở đó vẫn còn hơi ấm của Đường Hiểu Uyển. Diệp Lăng Phi ôm Đường Hiểu Uyển, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của Đường Hiểu Uyển rúc vào trong ngực Diệp Lăng Phi, tay Diệp Lăng Phi không chút khách khí đặt lên ngực Đường Hiểu Uyển. Đường Hiểu Uyển đỏ bừng cả mặt, nếu là ở nhà, giờ phút này Đường Hiểu Uyển sẽ kêu lên vui sướng như một chú chim nhỏ, hận không thể được Diệp Lăng Phi ôm như vậy cả đời, nhưng đây là công ty, ở bên kia còn có một người đang ngồi, hai gò má Đường Hiểu Uyển đỏ hồng như máu, đôi môi kiều diễm ghé vào tai Diệp Lăng Phi, thì thầm:
- Diệp đại ca, có người.!
Diệp Lăng Phi chính đang muốn như vậy, hắn ôm Đường Hiểu Uyển, không hề có ý buông cô ra, hắn ghé môi hôn lên môi Đường Hiểu Uyển một cái, nói:
- Tiểu Uyển, anh không có ý gì, chỉ là anh không muốn làm thấy các em lạnh nhạt với nhau như vậy, cả hai đều là người phụ nữ của anh, anh hi vọng quan hệ của hai người nên thân thiết hơn!
Diệp Lăng Phi nói rất trực tiếp, chỉ là, Diệp Lăng Phi làm như vậy đương nhiên có đạo lý của hắn, nếu cứ để thế thì không được, cũng phải nghĩ cách gì đó mà giải quyết. Diệp Lăng Phi không muốn nhìn thấy những cô gái có quan hệ thân mật với mình mà lại tỏ vẻ lạnh nhạt khi gặp nhau. Tiêu Vũ Văn thè lưỡi, tỏ vẻ tinh nghịch, nói:
- Diệp đại ca, anh nói như vậy thì trực tiếp quá, ít ra thì cũng phải cho bọn em thời gian để thích ứng, sao có thể trực tiếp như vậy?
Đường Hiểu Uyển bị Diệp Lăng Phi ôm vào trong ngực, chỉ còn biết gật đầu, cô vẫn luôn giữ hình tượng ngoan ngoãn, huống chi, cô đang ngồi trên đùi Diệp Lăng Phi, càng không dám nói gì. Chỉ là, Đường Hiểu Uyển gật đầu cũng đã biểu lộ tâm ý của cô, chỉ tiếc là Diệp Lăng Phi căn bản không hề để ý đến, bàn tay của hắn bắt đầu không an phận bóp nắn bộ ngực ngạo nhân của Đường Hiểu Uyển, thiếu chút nữa thì trong phòng họp diễn ra một màn hương diễm. Mãi cho đến khi Lý Khả Hân xuất hiện ở trong phòng họp, Diệp Lăng Phi mới chịu thu liễm lại một chút, Đường Hiểu Uyển mặt mũi đỏ bừng, giống như một chú nai con vừa bị hù dọa rời khỏi đùi Diệp Lăng Phi, nói:
- Em.... em đi vệ sinh!
Cho dù Đường Hiểu Uyển không nói, từ phản ứng của Đường Hiểu Uyển Lý Khả Hân cũng nhìn ra được mà chuyện tốt Diệp Lăng Phi đã làm, Diệp Lăng Phi cười ha hả, lúc Đường Hiểu Uyển rời đi, hắn còn tiện tay vỗ mông Đường Hiểu Uyển mấy cái, mặt Đường Hiểu Uyển càng đỏ hơn, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài. Lý Khả Hân liếc nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Em đã biết anh là tên háo sắc, biết thế này không bảo anh tới sớm như vậy!
Lý Khả Hân nói xong, lại cười hì hì, nói với giọng u oán,
- Sao em cứ cảm thấy anh chưa bao giờ nhiệt tình với em giống như vậy nhỉ, lần nào em cũng phải chủ động......!
Lý Khả Hân là con gái mà nói những lời như vậy trước Tiêu Vũ Văn, Tiêu Vũ Văn cả kinh há hốc mồm, Lý Khả Hân thấy phản ứng của Tiêu Vũ Văn, cô liền quay sang phía Tiêu Vũ Văn, nói:
- Vũ Văn, chúng ta đi thẳng vào vấn đề đi, nếu như sáp nhập công ty của em vào công ty giải trí của chị, em có yêu cầu g không?
Trong văn phòng của Đường Hiểu Uyển, Đường Hiểu Uyển vừa đi vệ sinh về đang chu cái miệng nhỏ nhắn ra, tìm thứ gì đó trong ngăn kéo bàn làm việc của cô. Cô đã quen ném một số đồ vật bình thường vào trong ngăn kéo, ngày bình thường thì không để ý đến, bây giờ muốn tìm thì lại mất công.
- Diệp đại ca là tên xấu xa, toàn là cho người ta xấu hổ à!
Đường Hiểu Uyển mở một cái ngăn kéo ra, không tìm được thứ mình cần, lại kéo một cái khác ra. Diệp Lăng Phi đi ra bên ngoài, hắn không thích ngồi trong phòng họp nghe Tiêu Vũ Văn và Lý Khả Hân thảo luận tỉ mỉ về các chi tiết trong hợp đồng, vì thế hắn đi ra ngoài. Diệp Lăng Phi đi đến trước cửa phòng làm việc của Đường Hiểu Uyển, thử thò tay vặn nắm đấm cửa, không ngờ Đường Hiểu Uyển không khóa cửa phòng lại, chỉ khép hờ mà thôi, Diệp Lăng Phi không mất chút công sức nào là có thể mở cửa đi vào. Vừa vặn lúc đó Đường Hiểu Uyển đang oán trách Diệp Lăng Phi, Đường Hiểu Uyển không ngờ được rằng Diệp Lăng Phi lại vào phòng làm việc của cô, sau khi Đường Hiểu Uyển vất vả lắm mới tìm thấy băng vệ sinh cô ném trong ngăn kéo, ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy Diệp Lăng Phi đang đứng trước mặt cô, Đường Hiểu Uyển hoảng hốt, cô che miệng mình lại, nhớ tới những gì mà mình vừa mới nói, Đường Hiểu Uyển vội vàng giải thích:
- Diệp đại ca, anh hiểu lầm rồi, những gì em vừa nói không có ý nghĩa gì đâu, em chỉ đang nói lung tung thôi, thật sự không có ý gì đâu......!
Diệp Lăng Phi thấy bộ dạng tay chân luống cuống của Đường Hiểu Uyển, không nhịn được cười nói:
- Tiểu Uyển, vừa rồi em nói xấu anh, em muốn bị trừng phạt thế nào đây?
Đường Hiểu Uyển nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy, ngược lại đã nảy ra chủ ý, cô nũng nịu nói:
- Diệp đại ca, Tiểu Uyển biết mình sai rồi mà, xin Diệp đại ca tha thứ cho em...!
Nói rồi, còn ép bộ ngực vào sát người hắn, Diệp Lăng Phi cười nói:
- Tiểu Uyển, em lại học chuyện xấu từ Khả Hân rồi, so với trước kia bây giờ em đã giảo hoạt hơn nhiều!
Diệp Lăng Phi nói xong ngồi xuống ghế của Đường Hiểu Uyển, xoay một vòng, nói:
- Cái ghế này cũng không tệ, Tiểu Uyển, bây giờ càng ngày em càng có khí chất của lãnh đạo đó, nhưng mà, em vẫn còn thiếu một thứ?
- Thiếu một thứ, thiếu cái gì?
Đường Hiểu Uyển sửng sốt, cô nhìn Diệp Lăng Phi, thật sự không biết mình thiếu cái gì, Diệp Lăng Phi cười nói:
- Thiếu một chiếc xe hơi xứng với thân phận của em. Tiểu Uyển, em nói đi, em thích lái kiểu xe gì, Diệp đại ca sẽ mua cho em!
- Em không muốn gì cả, bây giờ đã là rất tốt rồi!
Đường Hiểu Uyển đứng sau lưng Diệp Lăng Phi, hai tay đặt trên vai Diệp Lăng Phi, ngón cái đặt ở chỗ gáy Diệp Lăng Phi, nhẹ nhàng bóp vai cho Diệp Lăng Phi, cố gắng giúp cho Diệp Lăng Phi thư giãn. Thủ pháp của Đường Hiểu Uyển rất nhẹ nhàng, Diệp Lăng Phi quả thực cảm thấy hơi mỏi vai, cần phải thả lòng một chút, hắn không có thời gian đi mát xa, nếu là bình thường, Diệp Lăng Phi sẽ vào mát xa thư giãn, chỉ là hắn bận quá. Đường Hiểu Uyển xoa bóp khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy rất thoải mái, hắn nhắm mắt lại, chậm rãi nói:
- Tiểu Uyển, em chỉ cần nói cho anh biết em thích xe gì là được rồi, những chuyện khác cứ để anh lo!
Giọng nói của Diệp Lăng Phi càng về sau càng nhẹ, cuối cùng, hắn cất tiếng ngáy nho nhỏ, hóa ra đã ngủ thiếp đi. Đường Hiểu Uyển cẩn thận từng li từng tí rút tay về, sợ mình sẽ đánh thức Diệp Lăng Phi. Cô lặng lẽ đi ra bên ngoài, dặn dò người khác không được phép vào phòng làm việc của cô. Lúc Đường Hiểu Uyển đi vào phòng họp, Lý Khả Hân và Tiêu Vũ Văn đã trò chuyện gần xong xuôi rồi, hai người không hề căng thẳng như khi các đối tác bàn bạc công chuyện với nhau, hai cô chuyện trò vui vẻ, đó là do cả hai có chung một người đàn ông là Diệp Lăng Phi. Lý Khả Hân thấy Đường Hiểu Uyển đi vào phòng họp, cô cười hỏi:
- Tiểu Uyển, Diệp Lăng Phi có ở chỗ em không?
- Dạ, anh ấy đang ở chỗ em!
Đường Hiểu Uyển nói,
- Nhưng mà Diệp đại ca đang ngủ!
Đường Hiểu Uyển nói như vậy rất dễ khiến người khác hiểu lầm, Lý Khả Hân và Tiêu Vũ Văn đều hướng ánh mắt về phía Đường Hiểu Uyển, lúc này Đường Hiểu Uyển mới ý thức được cô không nêb nói như vậy, vội vàng giải thích:
- Không phải, không phải vậy, vừa rồi Diệp đại ca mệt quá, vì thế ngủ luôn ở phòng làm việc của em, bọn em không làm chuyện gì đâu!
Truyện convert hay : Manh Thê Ngọt Ngào: Lệ Thiếu, Làm Càn Sủng