Diệp Lăng Phi trong lòng lo lắng, tối hôm nay, Bạch Tình Đình vô duyên vô cớ nhắc đến những chuyện quá khứ, điều đó bản thân đã đáng ngờ, lúc ấy Diệp Lăng Phi cũng không nghĩ nhiều, hắn chỉ cho rằng là Bạch Tình Đình phiền não vì bị người ta vu oan là đi lừa đảo, nhưng hắn nào có ngờ Chu Hân Mính lại sinh con vào tối hôm nay. Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Diệp Lăng Phi, dù theo tính toán của Diệp Lăng Phi, hắn đã sớm biết Chu Hân Mính sẽ sinh vào mấy ngày này, chỉ vì chuyện tối hôm nay khiến hắn sơ suất, thế cho nên khi Chu Tiểu Linh gọi điện thoại tới, Diệp Lăng Phi mới nghĩ ra mình phải bệnh viện phụ sản, trong lòng của hắn thầm oán trách chính mình, phải đến bệnh viện phụ sản trông nom Chu Hân Mính sớm hơn, có thể không chờ ở phòng bệnh của Chu Hân Mính, nhưng có thể chờ Chu Hân Mính ở trong bệnh viện. Giờ phút này trong lòng Diệp Lăng Phi ảo não cũng không có biện pháp gì, hắn lái xe rất nhanh, Bạch Tình Đình ngồi ghế phụ lái thấy vậy thì lo lắng, cô nhắc nhở Diệp Lăng Phi:
- Ông xã, đây là nội thành, anh lái xe chậm một chút!
Diệp Lăng Phi bỗng nhiên dừng xe lại, hắn cởi dây an toàn ra, nói với Bạch Tình Đình:
- Tình Đình, em lái xe đi, trong lòng anh cứ cảm thấy bực bội, lái xe quá nhanh!
Diệp Lăng Phi đã sớm ý thức được vấn đề của mình, tâm trạng hắn đang không tốt, lái xe trong tâm trạng kiểu này rất dễ gây tai nạn. Diệp Lăng Phi để Bạch Tình Đình lái xe, hắn ngồi ở ghế phụ lái, cầm lấy bật lửa, định châm điếu thuốc hút, nhưng đánh vài cái mà vẫn không ra lửa, Diệp Lăng Phi bực bội ném cái bật lửa ra khỏi cửa kính xe, cái bật lửa đó rơi xuống đất, phát ra một tiếng “bịch”. Bạch Tình Đình lái xe, không quên an ủi Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, anh không nên lo lắng quá, em nghĩ chắc không có chuyện gì đâu, Hân Mính nhất định sẽ mẹ tròn con vuông!
- Anh cũng nghĩ như vậy, nhưng bà xã à, biểu hiện của em hôm nay lại nói cho anh biết, có lẽ chuyện này sẽ có vấn đề!
Diệp Lăng Phi tỏ vẻ phiền não, hắn nhìn thoáng qua Bạch Tình Đình, nói:
- Tình Đình, anh cũng không biết tại sao mình lại phiền não như vậy, trước kia, anh chưa bao giờ cảm thấy phiền não như lúc này!
- Bởi vì anh quá quan tâm đến Hân Mính cho nên mới cảm thấy phiền não. Ông xã, không có chuyện gì đâu, em tin tưởng anh sẽ không có chuyện gì đâu!
Bạch Tình Đình an ủi,
- Ông xã, Hân Mính ở trong bệnh viện lâu như vậy, đã làm không biết bao nhiêu lần xét nghiệm rồi, sao cậu ấy có thể xảy ra chuyện gì được chứ? Tiểu Linh gọi điện thoại cho anh chỉ để thông báo cho anh đến bệnh viện thôi, không có chuyện gì khác đâu. Nếu như Hân Mính có chuyện gì, Tiểu Linh sẽ nói cho anh biết trong điện thoại, không phải sao?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình vừa nói như vậy, hắn gật đầu, nói:
- Tình Đình, em nói không phải là không có đạo lý, anh cũng hi vọng là như vậy, nếu được thế thì tốt quá!
- Ông xã, nhất định sẽ ổn thôi mà, anh không nên suy nghĩ nhiều!
Giờ phút này lại là Bạch Tình Đình an ủi Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi khẽ gật đầu, nói:
- Tình Đình, em không cần lo lắng, trong lòng anh nắm chắc mà, biết phải xử lý thế nào, anh không sao đâu!
Đừng nhìn Diệp Lăng Phi nói như vậy, nhưng trong lòng Bạch Tình Đình vẫn cảm thấy lo lắng, cô lái xe, không ngừng nhìn Diệp Lăng Phi, chỉ thấy Diệp Lăng Phi quay đầu sang một bên, không nói năng gì, Bạch Tình Đình thấy vậy thì càng cảm thấy lo lắng. Trong ấn tượng của Bạch Tình Đình, cô chưa bao giờ thấy Diệp Lăng Phi như vậy. May mà không bị tắc đường, Bạch Tình Đình lái xe tới bệnh viện phụ sản rất nhanh chóng. Sau khi xe dừng lại, Diệp Lăng Phi đẩy cửa bước xuống xe, Bạch Tình Đình cũng xuống xe, đi đằng sau Diệp Lăng Phi. Trên thực tế tình hình cũng không bết bát như Diệp Lăng Phi tưởng tượng, đúng như những gì Bạch Tình Đình dự đoán, Chu Tiểu Linh gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, chẳng qua chỉ để thông báo cho Diệp Lăng Phi đến bệnh viện thôi, với tư cách chồng của Chu Hân Mính, Diệp Lăng Phi sao có thể không đến được chứ. Diệp Lăng Phi nghe Chu Tiểu Linh nói như vậy, như trút được tảng đá trong lòng, nỗi lo lắng ban nãy hoàn toàn bị niềm vui sắp được làm cha thay thế, hắn không ngừng đi tới đi lui ngoài phòng bệnh, một khắc cũng không chịu ngồi yên. Bạch Tình Đình mấy lần khuyên bảo Diệp Lăng Phi ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, nhưng Diệp Lăng Phi không thể yên ổn lại được, có lẽ là do xem tivi nhiều quá, Diệp Lăng Phi cứ lo trong quá trình sinh sẽ xảy ra vấn đề gì đó, chuyện này thì phải trách những người làm phim truyền hình kia thôi, chính vì xem mấy bộ phim truyền hình, mới khiến cho Diệp Lăng Phi có suy nghĩ như vậy. Trên thực tế tất cả đều thuận lợi, Chu Hân Mính không hề xảy ra chuyện gì, thuận lợi sinh ra một bé gái. Lúc trước Diệp Lăng Phi đã sớm nghĩ đến chuyện đặt tên cho con, cô bé sẽ tên là Diệp Mính Đình, chính là do tên của hắn, Chu Hân Mính và Bạch Tình Đình tổ hợp lại với nhau thành tên của cô bé, đó là cái tên mà Diệp Lăng Phi nghĩ đến, Diệp Lăng Phi cho rằng, đứa bé này là con của ba người bọn họ. Diệp Lăng Phi vốn định đến thăm hỏi Chu Hân Mính, nhưng Chu Hân Mính vừa mới sinh xong, cần nghỉ ngơi. Đứa bé cũng phải đưa vào phòng vô trùng, Diệp Lăng Phi ở lại cũng không có tác dụng gì. Diệp Lăng Phi không kìm nén nổi sự vui sướng trong lòng, trên đường trở về, Diệp Lăng Phi tiếp tục thương lượng với Bạch Tình Đình, hắn nói:
- Bà xã, anh đã nghĩ rồi, anh sẽ sửa sang lại phòng ở biệt thự Nam Sơn, biến nó thành một căn phòng lớn, ba người chúng ta ngủ ở đó, còn có thể trông nom tiểu Mính Đình, như vậy thì thật tốt!
- Híc híc!
Bạch Tình Đình cười, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, anh có biết là nếu anh làm như vậy, buổi tối ba người chúng ta đừng mong được ngủ không? Anh thử nghĩ xem, Mính Đình mới bao nhiêu chứ, vừa mới sinh mà, anh muốn đứa bé ngủ cùng với chúng ta, vậy buổi tối chúng ta có thể ngủ được sao? Có lẽ là nên thuê bảo mẫu, ai da, ông xã, anh đã đi hỏi chưa, có bảo mẫu nào tốt không?
Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi dường như còn bận rộn hơn cả Chu Hân Mính, hai người bắt đầu bàn bạc từ lúc ở trên xe, sau khi về đến biệt thự, hai người tiếp tục bàn bạc đến hơn ba giờ sáng, thấy trời sắp sáng rồi, hai người mới ngã xuống giường thiếp đi một lát, kết quả là chưa tới sáu giờ, Diệp Lăng Phi đã bò dậy, sau khi rửa mặt xong, hắn lập tức lái xe đến bệnh viện. Hắn tới quá sớm, Chu Hân Mính vẫn còn đang ngủ say. Chu Tiểu Linh và mẹ của Chu Hân Mính đều ở bệnh viện. Diệp Lăng Phi ngồi bên ngoài chờ, đợi đến sau khi Chu Hân Mính ngủ dậy, Diệp Lăng Phi không thể chờ đợi được nữa đi vào trong phòng. Chu Hân Mính hiện giờ hơi yếu, nhưng tinh thần thì lại rất hưng phấn, hai người cùng đi thăm tiểu Mính Đình. Diệp Lăng Phi nhìn con gái của mình liên tục cười ngây ngô, ngay cả Chu Hân Mính cũng không nhịn được nữa, cô kéo Diệp Lăng Phi một cái, cố ý gắt giọng:
- Ông xã, sao thế, có còn rồi thì mặc kệ mẹ à, có phải là anh thấy cô nàng này mang thai thành ra béo rồi, không thích người ta nữa đúng không?
Diệp Lăng Phi nghe Chu Hân Mính nói như vậy, vội vàng ôm Chu Hân Mính vào trong lòng, ghé môi hôn Chu Hân Mính một cái thật kêu rồi nói:
- Hân Mính, em nói cái gì vậy, sao anh lại không thích em nữa chứ?
Diệp Lăng Phi nhìn xung quanh thấy không có người, hắn liền ghé vào tay Chu Hân Mính, thì thầm:
- Hân Mính, bây giờ anh rất muốn ngủ cùng với em, đã lâu lắm rồi không được ân ái với em, anh rất muốn thương yêu em cả đêm!
- Em còn chưa khỏe hẳn mà!
Tối hôm qua Chu Hân Mính vừa mới sinh con xong, sao có thể thân mật với Diệp Lăng Phi sớm như vậy chứ, thân thể của cô còn rất yếu, ngày hôm qua cô còn mất rất nhiều máu, cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian. Chu Hân Mính và Diệp Lăng Phi đã lâu chưa ân ái với nhau, cô đã nhịn lâu như vậy rồi, đương nhiên kiêm khem thêm một chút cũng không có gì. Hiện giờ, toàn bộ tâm tư của Chu Hân Mính đều dành cho con gái mình, càng nhìn thì càng thích, thường nói con của mình là xinh đẹp nhất, cha mẹ nào mà lại nói con mình không đẹp chứ, huống chi Chu Hân Mính bản thân là một đại mỹ nữ kia mà. Sáng sớm Diệp Lăng Phi đến bệnh viện, đến trưa cũng không rời đi, hắn ăn cơm bệnh viện phụ sản ăn cơm. Dã Thú cùng Dã Lang, Lương Ngọc không biết nhận được tin tức từ đâu, trưa nay đã đến bệnh viện, Dã Thú nhìn thấy Diệp Mính Đình, mừng rỡ cười không ngậm được miệng, luôn mồm nói:
- Lão đại, anh có con gái, mà Tuyết Hoa nhà em nhất định sẽ sinh cho em một đứa con trai đấy, đến lúc đó, con trai em lấy con gái của lão đại, ừm, như thế thì cũng coi như là em có lợi!
Diệp Lăng Phi nghe Dã Thú nói như vậy, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Dã Thú, cậu chớ đắc ý vội, con gái anh sao lại lấy con cậu chứ, điều kiện tiên quyết là cậu phải sinh con trai rồi hẵng nói!
Truyện convert hay : Dược Môn Tiên Y