Diệp Lăng Phi bị Bạch Tình Đình giẫm một cái, hắn giả bộ như không có cảm giác gì, chỉ khẽ giơ chân lên. Tuy trong lòng Bạch Tình Đình không muốn, nhưng ở trước mặt Trương Lộ Tuyết cô lại không biểu hiện ra ngoài, tránh để người ta nghĩ cô hẹp hòi, chỉ có thể tạm thời bỏ qua bất mãn trong lòng, nhìn về phía Trương Lộ Tuyết, hi vọng Trương Lộ Tuyết có thể ý thức được sự bất mãn trong lòng cô, tự mình biết được mà rời đi. Nhưng mà Trương Lộ Tuyết dường như là không phát hiện ra, bị Diệp Lăng Phi kéo như vậy, Trương Lộ Tuyết thuận thế nói:
- Vậy được rồi, em còn chưa ăn bữa tối dưới nến với Tình Đình bao giờ, em cũng muốn biết rốt cuộc thì bữa tối dưới ánh nến lãng mạn đến nhường nào, nhưng mà ở trong phòng khách sạn thì keo kiệt quá, chẳng lẽ anh không thể hào phóng một chút, bao cả một nhà hàng sao?
- Không thành vấn đề, chỉ cần em muốn thì đi đâu cũng được!
Diệp Thiên tỏ ra không hề sợ hãi, ở trong lòng Diệp Lăng Phi, quả thực hắn không thấy có gì mà sợ hãi cả, không phải chỉ là tiêu tiền sao, hắn có tiền, không để ý đến mấy thứ đó. Chỉ có điều ở thành phố Vọng Hải, Diệp Lăng Phi không cần phải bỏ tiền ra, ngoại trừ đầu tư không ngừng vào hạng mục ở Long Sơn, Diệp Lăng Phi thật sự không có chỗ nào để tiêu thật nhiều tiền. Bạch Tình Đình hiển nhiên không muốn đi ra ngoài ăn cơm, cô nói:
- Có lẽ chúng ta nên ăn ở khách sạn thì tốt hơn, ông xã vừa mới đến Bắc Kinh, còn chưa nghỉ ngơi, nếu lại đi ra ngoài thì không tốt cho sức khỏe, có lẽ nên nghỉ ngơi đầy đủ thì tốt hơn!
Bạch Tình Đình nói xong nhìn về phía Trương Lộ Tuyết, giọng điệu mang theo chút oán trách, nói:
- Lộ Tuyết, chuyện đó là cậu không đúng, muộn như vậy rồi sao còn muốn đi ra ngoài chứ?
Trương Lộ Tuyết nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, cô liền đáp:
- Mình cũng không nghĩ nhiều chỉ thuận miệng nói như vậy thôi, nếu cậu đã muốn về phòng, chúng ta dùng bữa ở ngay phòng khách sạn cũng được, mình không có ý kiến gì cả!
Hai cô nàng đều không phải người lương thiện, Diệp Lăng Phi nghĩ đến tình cảnh Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đối chọi gay gắt trước đây, lúc đó hai người có thể là không ai nhường ai cả, ngẫm lại tình cảnh của hai người khi đó và quan hệ giữa hai người hiện giờ, Diệp Lăng Phi đã cảm thấy khá hơn nhiều, lúc đó hai người ganh đua nhau cực kỳ ác liệt, Trương Lộ Tuyết đã từng bắn tiếng, nói là muốn tranh giành Diệp Lăng Phi với Bạch Tình Đình, làm cho Diệp Lăng Phi sợ hết hồn, bây giờ nghĩ lại, cảm thấy những chuyện đó dường như mới xảy ra hôm qua. Điều Diệp Lăng Phi mong muốn nhìn thấy nhất là Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết hai người hoà hợp êm thấm, tuy quan hệ của hai người hiện giờ rất tốt, nhưng Diệp Lăng Phi luôn cảm thấy khí chất cao ngạo thấm vào trong xương tủy của hai người sẽ khiến cho các cô khó lòng mà duy trì mối quan hệ tốt đẹp này một cách lâu dài, nhiệm vụ của Diệp Lăng Phi là làm một tên thuyết khách, tốt nhất là có thể khiến cho hai người thân nhau như chị em ruột vậy. Diệp Lăng Phi ôm eo hai người, đi đến trước cửa phòng, Bạch Tình Đình đã sớm đặt phòng cho Diệp Lăng Phi dự rồi, đây là một gian phòng đôi, Bạch Tình Đình mở cửa phòng đi vào, con Diệp Lăng Phi ôm eo Trương Lộ Tuyết lại không vào theo, mà nhìn thấy một nhân viên phục vụ của khách sạn đang đi tới. Diệp Lăng Phi vừa định giơ tay ra vẫy cô nhân viên phục vụ đó, Trương Lộ Tuyết lại kéo tay Diệp Lăng Phi một cái, nói:
- Hay là vào trong phòng rồi hẵng nói, đừng gọi vội!
Diệp Lăng Phi không hiểu ý Trương Lộ Tuyết, chắc là Trương Lộ Tuyết không muốn để cho người khác trông thấy cô và Diệp Lăng Phi như thế này, nếu chỉ có Diệp Lăng Phi và Trương Lộ Tuyết thì ngược lại không sao cả, chỉ là Bạch Tình Đình cũng đang ở đây, đó là chuyện hai nữ một nam, ở Bắc Kinh này, những chuyện như vậy rất nhiều, rất nhiều người cũng thường đến những khách sạn hạng sang kiểu này, những cô nhân viên phục vụ đã sớm thấy những chuyện như vậy nhưng không thể nói gì, nhưng Trương Lộ Tuyết vẫn cảm thấy rất không được tự nhiên, có cô không quen bị người khác nhìn tới nhìn lui, ánh mắt quái dị của họ khiến cho Trương Lộ Tuyết cảm thấy toàn thân không thoải mái. Diệp Lăng Phi cân nhắc một chút cũng nhìn ra được tâm ý của Trương Lộ Tuyết, hắn cười cười, kéo tay Trương Lộ Tuyết đi vào trong phòng. Bạch Tình Đình đã ở trong phòng rồi, cô thấy Diệp Lăng Phi và Trương Lộ Tuyết đi tới, trên gương mặt kiều diễm của Bạch Tình Đình hiện lên một chút hờn ghen, cô gắt giọng:
- Ông xã, anh đã quên rồi sao, em từng nói với anh là Lộ Tuyết bắt nạt em, anh phải báo thù cho em!
Trương Lộ Tuyết nghe Bạch Tình Đình nhắc đến chuyện mình bắt nạt Bạch Tình Đình ở trước mặt Diệp Lăng Phi, Trương Lộ Tuyết lập tức nói:
- Tình Đình, đây không phải là vu oan cho mình sao, mình bắt nạt cậu lúc nào chứ, từ trước tới giờ toàn là cậu bắt nạt mình!
- Làm gì có chuyện đó, không có, tuyệt đối không có!
Bạch Tình Đình lập tức lên tiếng phản bác,
- Lộ Tuyết, từ sau khi đến Bắc Kinh thì cậu toàn bắt nạt mình, lần này, cậu hãy để ông xã anh ấy bình phán phân xử, rốt cuộc là cậu bắt nạt mình hay là mình bắt nạt cậu!
Bạch Tình Đình ngồi ở bên giường, nhìn Trương Lộ Tuyết, nói:
- Lộ Tuyết, lần này mình không thể nhường nhịn cậu nữa rồi, ai bảo cậu toàn bắt nạt mình chứ!
Bạch Tình Đình luôn miệng nói là Trương Lộ Tuyết bắt nạt cô, nhưng lại không nói là rốt cuộc cô bị bắt nạt như thế nào, Trương Lộ Tuyết lập tức nắm lấy điểm ấy, truy vấn:
- Tình Đình, cậu nói là mình bắt nạt cậu, mình bắt nạt cậu thế nào chứ, cậu phải có bằng chứng, không nên nói lung tung. Mình cũng không phải là người dễ bị bắt nạt đâu, nếu cậu dám vu oan cho mình thì xem mình giáo huấn cậu như thế nào, giống như tối hôm qua ấy!
Trương Lộ Tuyết vừa nói ra câu này, chợt nghe thấy Bạch Tình Đình lập tức đáp lại:
- Lộ Tuyết, chính miệng cậu thừa nhận đấy nhé, cậu đã bắt nạt mình, chẳng lẽ cậu đã quên chuyện tối hôm qua rồi sao?
Trương Lộ Tuyết há hốc mồm, nhìn thấy Diệp Lăng Phi đang tò mò nhìn về phía mình, Trương Lộ Tuyết vội vàng nói:
- Không có gì, không có gì cả, quả thực tối qua em không làm gì cả!
Diệp Lăng Phi trông bộ dạng của Trương Lộ Tuyết cũng không giống như là không có chuyện gì, chỉ nghe Bạch Tình Đình luôn miệng nói là Trương Lộ Tuyết bắt nạt cô, nhưng vẫn không chịu nói ra rốt cuộc Trương Lộ Tuyết bắt nạt cô như thế nào, điều đó khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy kỳ quái, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ Trương Lộ Tuyết uy hiếp Tình Đình sao?" Diệp Lăng Phi nghĩ một chút, cảm thấy như vậy không đúng lắm, trông bộ dạng của Trương Lộ Tuyết thì giống như là có chuyện không tiện nói ra, mà cách nói chuyện của Bạch Tình Đình cũng như vậy, Diệp Lăng Phi không thể không suy nghĩ theo một hướng khác, theo Diệp Lăng Phi thấy, có thể là Bạch Tình Đình bị Trương Lộ Tuyết động chạm tới bí mật nào đó của Bạch Tình Đình, mà những bí mật đó là điều mà Bạch Tình Đình không tiện nói ra, Trương Lộ Tuyết cũng không dám mở miệng. Diệp Lăng Phi ngồi đây suy nghĩ lung tung, hắn không biết tình hình cụ thể như thế nào, chỉ có thể đoán như vậy.
- Tình Đình, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, bây giờ càng lúc anh càng hồ đồ!
Diệp Lăng Phi cuối cùng cũng không nhịn được nữa, giống như là trò đoán chữ mà mãi không đoán ra, tốt nhất là nên hỏi trực tiếp Bạch Tình Đình thì hơn. Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy, ánh mắt cô nhìn về phía Trương Lộ Tuyết, cô chu miệng ra, nói:
- Đều là tại Lộ Tuyết cả, tối hôm qua cậu ấy đùa nghịch với em, cho tới bây giờ em vẫn còn đau nhức đây này. Ông xã, anh không biết Lộ Tuyết ra tay nặng thế nào đâu, lúc em đánh người cũng chưa bao giờ ra tay nặng như vậy, nhưng Lộ Tuyết thì lại đánh rất mạnh, ông xã, anh phải báo thù cho em, em là người bị thiệt mà!
Náo loạn cả buổi, hóa ra chỉ là chuyện này, Diệp Lăng Phi còn tưởng là chuyện to tát gì, hắn cười cười, nói:
- Tình Đình, anh thấy em cũng đừng nên tức giận, để anh báo thù cho em. Tối hôm nay anh nhất định sẽ giúp em dạy dỗ Lộ Tuyết, em thấy như vậy thế nào?
Bạch Tình Đình lại chu miệng ra hướng về phía Trương Lộ Tuyết, nói:
- Lộ Tuyết, cậu đã nghe thấy chưa, ông xã mình sẽ dạy cho cậu một bài học!
Bạch Tình Đình nói đến đây, bỗng nhiên thốt lên:
- Ông xã, như vậy thì hình như em lại thiệt thòi thêm à, buổi tối anh định giáo huấn cậu ấy ý là ở trên giường hả, em đã nói rồi, tối nay ông xã phải ngủ với em, cho dù thế nào thì cậu ấy cũng chỉ là em gái em thôi, em đây mới là bà lớn!
Bạch Tình Đình nói những lời này ngược lại khiến cho Diệp Lăng Phi bật cười, Diệp Lăng Phi thật sự không ngờ Bạch Tình Đình lại nói như vậy, hắn nhất thời không nhịn được, cười ra thành tiếng, nhưng lập tức Diệp Lăng Phi ý thức được mình không nên cười như vậy, hắn làm vậy nói không chừng sẽ khiến cho Bạch Tình Đình mất hứng. Diệp Lăng Phi vội vàng ngậm miệng lại, nhưng đã chậm, Bạch Tình Đình quay sang phía Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, có phải anh đang cười em không?
- Đâu có, anh đâu có!
Diệp Lăng Phi vội vàng xua tay, nói:
- Tình Đình, em không nên nói lung tung a, sao anh có thể cười em được chứ, anh không cười, thật mà, anh không hề cười!
Truyện convert hay : Thần Y Kiều Thê Là Đại Lão