Chỉ sợ những người đang ngồi đây không ai có thể ngờ Đường Yên lại nói như vậy, Đường Yên nói Bạch Tình Đình là nhân vật mấu chốt, nhưng Diệp Lăng Phi lại không cho là như vậy, Diệp Lăng Phi hừ lạnh, nói:
- Chẳng lẽ cô cho là tôi thật sự sợ hắn sao?
- Tôi đâu có nói là anh sợ Johann Vương, chỉ là tôi muốn nhắc nhở anh, Johann Vương không dễ đối phó mà thôi, anh thậm chí còn không biết lai lịch của hắn, anh dựa vào cái gì để đối phó hắn? Diệp Lăng Phi, vừa rồi tôi cũng nói đấy, đối với Johann Vương, đây chẳng qua chỉ là một trò chơi mà thôi, trong cuộc đời của hắn, có rất nhiều trò chơi như vậy, nếu anh cứ tiếp tục chơi với hắn sẽ chỉ làm hắn càng cảm thấy có hứng thú, tôi muốn nói với anh là nếu như vậy thì kết quả sẽ rất tệ! Điều anh phải làm bây giờ là nói ra tất cả những chuyện cần thiết, nếu Bạch Tình Đình đã là vợ của anh, anh cũng nên tin tưởng Bạch Tình Đình, chẳng lẽ không đúng sao?
- Ông xã, có phải anh đang giấu em chuyện gì không?
Bạch Tình Đình nghe Đường Yên nói như vậy xong, cô bỗng nhiên cau mày, trước đó, Bạch Tình Đình đã từng yêu cầu Diệp Lăng Phi đem mọi chuyện cần thiết nói cho cô biết, lúc ấy Diệp Lăng Phi quả thực đã nói với Bạch Tình Đình rất nhiều chuyện, hiện giờ, Bạch Tình Đình nghe Đường Yên nói như vậy, còn tưởng rằng Diệp Lăng Phi có chuyện gì đó không nói với mình, sắc mặt cô trở nên khó coi, giọng điệu cũng thay đổi hắn, hỏi:
- Ông xã, có phải anh còn giấu em chuyện gì không?
Diệp Lăng Phi nghe đến đó, hắn bỗng nhiên khẽ thở dài, nói:
- Tình Đình, những chuyện này anh vốn không muốn nói với em, bởi vì trong mắt anh, những chuyện đó để anh giải quyết là được rồi, không cần em phải quan tâm đến nó, nhưng chuyện đã đến nước này anh cũng không muốn giấu diếm em nữa! Anh đã gặp Johann Vương, bối cảnh của tên Johann Vương đó vượt xa sự tưởng tượng của anh, anh thậm chí còn không biết vệ sỹ của hắn ở chỗ nào, hắn là một đối thủ rất đáng sợ! Johann Vương nói với anh là năm đó lúc anh vừa mới đến Anh quốc, hắn đã chú ý tới anh rồi, những năm qua hắn vẫn một mực để ý đến anh...!
Đường Yên cầm cốc nước chậm rãi uống từng ngụm, trái lại Bành Hiểu Lộ ngồi bên cạnh thì cảm thấy bất an, Bành Hiểu Lộ trước khi dẫn Đường Yên tới gặp Bạch Tình Đình chỉ là muốn để Đường Yên tâm sự với Bạch Tình Đình, Đường Yên đã từng nói với cô có thể Bạch Tình Đình đang gặp nguy hiểm, trong lòng Bành Hiểu Lộ cô rất lo lắng cho sự an nguy của Bạch Tình Đình, sau khi nghe Đường Yên nói như vậy, Bành Hiểu Lộ mới chịu dẫn Đường Yên đến gặp Bạch Tình Đình, nhưng những chuyện xảy ra sau đó hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Bành Hiểu Lộ.
Bành Hiểu Lộ quả thật không sao ngờ được Đường Yên lại nói như vậy, càng không ngờ Đường Yên lại còn có nhiều bí mật như thế, cô không khỏi bắt đầu suy nghĩ lại, nhiều năm qua không gặp Đường Yên, cũng không biết Đường Yên ở nước ngoài rốt cuộc làm chuyện gì, trải qua những thứ gì. Đường Yên vẫn chậm rãi uống nước, đối với phản ứng của Bành Hiểu Lộ, Đường Yên đều nhìn ra được, Đường Yên đưa tay ra đặt lên đùi Bành Hiểu Lộ, ý bảo Bành Hiểu Lộ không cần lo lắng, Bành Hiểu Lộ liếc nhìn Đường Yên, trong lòng thầm nghĩ: “Sao mình có thể không lo lắng được chứ, cậu là do mình dẫn tới mà, cậu bảo mình không cần lo lắng, đó quả thực là nói đùa!”
Chỉ là đến lúc này, cho dù Bành Hiểu Lộ có lo lắng cũng không có ích gì, cô chỉ hi vọng Đường Yên không làm cho mọi chuyện rối tung lên không thể thu thập được. Diệp Lăng Phi đem chuyện hắn gặp Johann Vương nói cho Bạch Tình Đình nghe, những chuyện đó trước kia Bạch Tình Đình hoàn toàn không biết, chỉ sợ ở trong lòng Bạch Tình Đình cũng không ngờ Johann Vương lại là người như vậy, ngay cả chồng của cô đối mặt với Johann Vương cũng không có biện pháp gì, đây rốt cuộc là nhân vật cỡ nào chứ, nhưng trong lòng Bạch Tình Đình lại cho rằng Johann Vương chỉ là một người bạn bình thường, không có bối cảnh gì, bây giờ cô mới biết được mình sai rồi, sai lầm vô cùng.
- Em không phải là hàng hóa, cũng không phải là món đồ, chuyện tình cảm của em còn chưa đến lượt anh quyết định, anh dựa vào cái gì đem em ra để đánh cuộc, chẳng lẽ nếu thua thì thật sự phải rời xa em sao?
Bạch Tình Đình sau khi nghe Diệp Lăng Phi nói xong, không kìm nén được lửa giận trong lòng, đứng bật dậy, nhìn vào mắt Diệp Lăng Phi, nói:
- Anh thật sự là người chồng khiến em phải thất vọng, em thật sự không ngờ anh lại có thể làm như vậy!
- Anh ta có lựa chọn khác sao?
Giọng nói của Đường Yên bỗng nhiên vang lên, Đường Yên nhìn Bạch Tình Đình, nói:
- Cô đã suy nghĩ chưa, quyền quyết định chính thức là ở cô, cách bọn họ đánh cuộc của bọn họ thật ra cũng dựa trên cô, nếu nói chồng của cô thua đây chẳng phải là nói cô thua, là chính cô quyết định theo ai, chứ không phải chồng của cô! Thế cho nên, tôi mới nói trong chuyện này Diệp Lăng Phi lựa chọn như vậy là chính xác nhất, nếu anh ta không lựa chọn như vậy chẳng lẽ cô muốn để Johann Vương sử dụng đến những thủ đoạn cực đoan sao? Bạch Tình Đình, cô không phải một người phụ nữ không biết suy nghĩ, trong lòng cô biết rõ rốt cuộc mình nên làm cái gì!
Sau khi Đường Yên nói những lời này xong, Bạch Tình Đình bỗng nhiên không nói gì nữa, Bạch Tình Đình ngồi xuống, quay mặt sang phía Diệp Lăng Phi, chỉ thấy Diệp Lăng Phi đang nhìn cô, Bạch Tình Đình mấp máy môi, cô rúc vào trong ngực Diệp Lăng Phi, Đường Yên nói không sai, Diệp Lăng Phi làm như vậy cũng là vì bị ép buộc, nếu Diệp Lăng Phi không đồng ý, Johann Vương sẽ sử dụng những thủ đoạn cực đoạn khác, đến lúc đó, tình hình sẽ chỉ càng xấu hơn thôi.
- Mọi người ăn cơm đi, bây giờ... bây giờ đồ ăn đã đưa lên cả rồi, chúng ta ăn cơm trước đã!
Trương Lộ Tuyết cảm thấy không khí có vẻ ngột ngạt, cô lập tức ra mặt hoà giải, nói:
- Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện đi, mình đói bụng rồi, Tình Đình, mau ăn cơm thôi!
Trương Lộ Tuyết vừa nói như vậy, phá vỡ khoảnh khắc yên tĩnh ngắn ngủi của bữa cơm, Bạch Tình Đình cầm lấy đũa, nhìn nhìn Đường Yên, nhẹ nhàng hỏi:
- Ý của cô là quyền quyết định nằm trong tay tôi sao?
- Đó chẳng phải đã rất rõ ràng rồi sao, Johann Vương không phải một người đàn ông dễ bị phụ nữ cảm dỗ, hắn nảy sinh hứng thú với cô nguyên nhân quan trọng nhất là vì chồng của cô, đó mới là niềm vui thú của Johann Vương, tất nhiên, nếu cô thật sự ngả đầu vào vòng tay của Johann Vương, tôi cho rằng Johann Vương cũng có khả năng sẽ làm ra những chuyện không thể tưởng tượng được! Cho tới bây giờ, tôi vẫn chưa thể nắm được tính cách của Johann Vương, hắn là một người rất thần bí, bạn luôn không thể nào hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, cho dù tôi là một người phụ nữ nghiên cứu tâm lý học, cũng không thể nào nắm được suy nghĩ của Johann Vương!
- Cô và Johann Vương có quan hệ như thế nào?
Bạch Tình Đình nhìn vào mắt Đường Yên, hỏi:
- Không phải cô cũng là người phụ nữ của Johann Vương đó chứ?
Khi Đường Yên nghe Bạch Tình Đình hỏi mình như vậy, cô lặng người sững sờ một lát, rồi lập tức lắc đầu, nói:
- Cô bảo tôi phải nói thế nào đây nhỉ, không thể coi như vậy được!
Đường Yên nói như vậy khiến Bành Hiểu Lộ ngẩn người, Bành Hiểu Lộ đẩy Đường Yên một cái, nói:
- Đường Đường, cậu không đề cập với mình chuyện này mà, cậu có bạn trai từ lúc nào vậy?
Đường Yên không giải thích quá nhiều với Bành Hiểu Lộ, chỉ cười nói:
- Hiểu Lộ, cậu chưa hề hỏi mình chuyện đó, tại sao mình phải nhiều chứ, chỉ có điều tên Johann Vương đó rất tự cao tự đại, mình không thích hắn lắm!
Đường Yên nói xong câu đó, quay sang phía Bạch Tình Đình, tiếp tục nói:
- Thật ra quan hệ giữa tôi và hắn ta rất phức tạp, hai chúng tôi cũng đang chơi một trò chơi, hắn muốn chinh phục tâm hồn của tôi, mà tôi lại không muốn để hắn chinh phục, chúng tôi cũng chỉ như vậy thôi! Về phần quan hệ thân mật, nếu như Johann Vương thực sự muốn thì cũng không ngại phát sinh quan hệ với hắn, nhưng đáng tiếc là hắn lại không phải loại đàn ông thực sự coi trọng phương diện đó, trong lòng hắn một mực cho rằng mình là thượng đế, thích dựa theo ý chí của mình đi làm chủ vận mệnh của người khác, mà đó chính là điểm mà tôi ghét nhất ở hắn!
Bạch Tình Đình nghe Đường Yên nói như vậy xong, gật đầu, cô nhìn nhìn Diệp Lăng Phi ngồi bên cạnh mình, nói:
- Chuyện đó thì tôi có thể hiểu được, giống như những người khác, cái gì cũng muốn......!
Trong lúc Bạch Tình Đình nói chuyện, ánh mắt cô còn nhìn về Diệp Lăng Phi, giọng điệu của cô không cần nói cũng biết, không cần giải thích thêm, đó là đang hướng về phía Diệp Lăng Phi, giờ phút này Diệp Lăng Phi giống như là một đứa bé làm sai chuyện bị người lớn phát hiện, không dám nói lời nào, chỉ cắm cúi lo ăn cơm. Bạch Tình Đình rất tự nhiên rút ngắn khoảng cách với Đường Yên, theo Bạch Tình Đình thấy, cô gái tên là Đường Yên mặc dù nói chuyện rất thẳng thắn, nhưng mà lại khiến cho Bạch Tình Đình cảm giác không giống người thường.
Truyện convert hay : Đô Thị Chi Chí Cường Chiến Thần