Đô Thị Thần Nhân

chương 68

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hư Nguyên đang chờ Sở Uyển Tĩnh trả lời câu hỏi, mọi người cũng đang chờ nàng trả lời.

" Ta cùng Lưu tiên sinh là lần đầu tiên gặp mặt, tôn trọng hắn bởi vì hắn có thực lực này." Sở Uyển Tĩnh trả lời nhưng lại làm cho mọi người thất vọng vô cùng.

Hiên Viên Cuồng ha ha cười: " Thật ra ta đồng ý với lời của Sở cung chủ nói, một chiêu mà có thể đánh bại đệ đệ của ta, đủ để chứng minh hết thảy."

Lúc này mọi chuyện đều thoát ra khỏi tầm tay của Thanh Tùng, sau lưng hắn còn có nhiều người đang nhìn chằm chằm, bên này ba môn phái ẩn bí lại có thái độ mập mờ.

" Đại hòa thượng, ta không có thời gian ở chỗ này nghe các người hỏi han chuyện cũ."

Lưu Vũ Phi đối với ba vị chưởng môn ẩn phái đang nói chuyện phiếm không có chút kiên nhẫn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

" Hư Nguyên đại sư ngươi rốt cuộc muốn thế nào, ngươi nếu băn khoăn, chúng ta cần phải tự ra tay bắt ác ma này rồi!" Trong đại điện các chưởng môn nhân cũng không chịu được sự dây dưa này của bọn họ.

Lưu Vũ Phi hiện lên một đạo hàn mang: " Các ngươi đợi không kịp thì cứ lại đây thử xem, ta ở nơi này, muốn mạng ta thì phải xem các ngươi có khả năng gì."

" Xin lỗi Hư Nguyên đại sư, Vạn Kiếm tề phát." Tông chủ Phi Thiên Tông ra lệnh một tiếng.

Vạn kiếm trận chính thức phát động, ba đại ẩn phái ngay cả cơ hội ngăn cản cũng không có, trận pháp đã liền tách rời bọn họ và Lưu Vũ Phi. Chỉ thấy kiếm trận đao kiếm vang lên, ngân quang lòe lòe, chợt cao chợt thấp, tầng tầng sát khí quay về Lưu Vũ Phi bắn tới. Lưu Vũ Phi ở giữa kiếm trận, áp lực tăng dần, một kiếm trận là ba trăm mười lăm người cùng hợp công một người.

" Thiên Địa Giao Thái." Phi Thiên Tông có tiếng quát. Liên hợp kiếm khí của mấy trăm người quả nhiên không giống bình thường, đệ nhất công kích hình thành kiếm khí màu bạc đánh xuống. Lưu Vũ Phi mày kiếm nhíu nhẹ, hai tay liên tục phiên chuyển, một cái vòng xuất hiện ngay trước mặt, đem mấy kiếm khí do mấy trăm người tạo thành nuốt mất, nhanh đến làm cho người ta không thể tư nghị. Mọi người nghĩ không ra công kích mãnh liệt như thế, vậy mà Lưu Vũ Phi lại dễ dàng phá hư.

Tông chủ Phi Thiên Tông có chút ngây ngốc, lại ra lệnh công kích lần thứ hai: " Thượng Hạ Giao Chinh" Trong không khí bạch quang sáng rực, dùng mười người hợp thành một tổ, hợp thành hơn mười đạo kiếm khí, từ bốn phía hướng Lưu Vũ Phi công tới. Trong lòng mặc niệm pháp quyết, trên thân Lưu Vũ Phi bộc phát vầng sáng huyền ngọc, che hắn ở phía sau, thế đánh thật là kinh người. Kiếm khí bắn nhanh đụng thẳng vào vầng sáng huyền ngọc.

" Oanh!" Một tiếng nổ, tất cả kiếm thủ bị lực phản chấn đẩy lui, khóe miệng chảy ra vết máu. Lưu Vũ Phi cũng bị lui lại mấy bước, cũng may lực phòng ngự của hắn cường hãn, cú đánh như vậy mà cũng không làm tổn thương hắn. Ngay cả tiên nhân trên bầu trời nhìn thấy hắn cường đại như vậy cũng biểu hiện kinh ngạc.

" Vừa rồi trong chúng ta ai nói hắn chỉ có tu vi thượng giai kim tiên, thượng giai kim tiên của chúng ta đều không thể đón đỡ kiếm khí này, nhưng hắn cũng dễ dàng tiếp được, ta xem hắn ít nhất cũng có tu vi cỡ thiên tiên, nếu muốn bắt hắn, trừ phi bốn người chúng ta liên thủ." Mấy người khác đều gật đầu đồng ý.

" Phá Phủ Trầm Chu." Phi Thiên Tông tông chủ cũng dứt khoát kêu lên, dùng tới tuyệt chiêu lợi hại nhất của Vạn Kiếm trận. Lưu Vũ Phi phá giải hai lần tiến công, lần này hắn không hề phòng thủ. Tay phải vung lên, Thất Thải thần kiếm theo tay bắn ra " Thất Thải kiếm quyết, tinh quang thiểm thiểm", bị bám theo một trận cuồng phong bay thẳng tới kiếm khí đối diện.

Một tiếng nổ phá không, điếc tai hoàn toàn, kiếm khí tan ra, tiếng vang xuy xuy. Kiếm thủ trong kiếm trận đều phun máu, mỗi người tinh thần đều kiệt quệ, sắc mặt trắng nhợt.

Kiếm khí bắn ra bốn phía làm những người bên ngoài đang đứng nhìn đều cũng chịu không được phải lui về phía sau mấy chục bước mới đứng vững. Phi Thiên Tông tông chủ không chịu được nữa, áp lực bị tích tụ thật lâu làm thành máu ứ phun ra đầy đất. Phi Thiên Tông tông chủ là người chủ trì trận pháp, bởi vậy hắn bị trọng thương cũng chính là nặng nhất.

Đại trận trấn núi của Phi Thiên Tông bị Lưu Vũ Phi chỉ một kích đã phá, hắn ngạo nghễ bước về phía trước " Thất Thải kiếm quyết, Tinh Nguyệt Trầm Hủy." Một tiếng quát liền theo ra tay, chuẩn bị tiêu diệt những người bị thương của Phi Thiên Tông.

" Lưu Thiên Thủy Liêm" Một đạo sóng nước cao ngất ngăn cản công kích của Lưu Vũ Phi, Thất Thải thần quyết bị nuốt vào trong vòng nước này.

" Phá!" Dị biến đột sinh, Thất Thải thần quyết bị nước nuốt đi đột nhiên tăng vọt hơn mười lần, một thanh cự kiếm cao chừng mười thước tản ra quang mang năm màu, xuất hiện trong mắt mọi người.

" Hoa lạp..." Một tiếng, vách tường nước bị Thất Thải thần kiếm xé rách, như khối băng vỡ vụn rơi xuống.

" Đốt" Thất Thải thần kiếm lại bộc phát luồng kiếm khí thật lớn.

" Mau lui."

" Lôi Đình Vạn Quân." Đồng thời vang lên tiếng quát, người của Ngũ Hành Tông nhìn thấy vách nước bị phá, vội vàng hô.

Mà Độn Thiên đại trận của Côn Lôn phái cũng đã phát động, bất quá mục tiêu của bọn họ cũng không phải Lưu Vũ Phi, mà là thanh Thất Thải thần kiếm khổng lồ.

Muốn dùng Độn Thiên đại trận đưa tới thiên lôi, muốn hủy Thất Thải thần kiếm hay là đánh rơi nó. Mượn cơ hội này giải cứu đệ tử Phi Thiên Tông. Một tiếng nổ tê toái trời mây, làm kinh ngạc toàn trường. Bạch quang bắn ra bốn phía, trên bầu trời hạ xuống một trận mưa máu, thảm thiết vô số kiếm thủ của Phi Thiên Tông bị Thất Thải thần kiếm kiếm khí chém ngang, đều bạo thể, tan thành mây khói.

Tụ tập tất cả cao thủ của Phi Thiên Tông tạo thành Vạn Kiếm trận, cuối cùng trên tay Lưu Vũ Phi hoàn toàn bị diệt hai phần trong số đám kiếm thủ, bỏ mình tại hiện trường. Còn Độn Thiên trận đưa thiên lôi tới giúp cũng bị Thất Thải thần kiếm đánh văng ra, không có tác dụng gì lớn. Một kiếm này làm cho thực lực của Phi Thiên Tông chỉ còn lại một phần, đem Phi Thiên Tông từ đại phái biến thành trung hạ môn phái. Phi Thiên Tông tông chủ bị đả kích như thế, máu tươi tuôn trào chết ngất.

Nhìn thấy Lưu Vũ Phi ác độc như thế, một kiếm đã hủy đi Phi Thiên Tông. Tất cả môn phái đều cũng nổi lên một loại cảm giác hồn phi phách tán. Chỉ là bây giờ hắn đang ở giữa trận pháp, bọn họ không cách nào xông lên toàn bộ, Thanh Tùng chủ trì Độn Thiên trận, Ảo trận của Hỏa Vân Tông đồng thời cùng tiến công Lưu Vũ Phi. Ngũ Hành Tông cũng xuất ra Ngũ Hành Trận công kích nguyên tố duy nhất, Hỏa nguyên tố.

" Hỏa Thần chi kiếm."

" Vạn Lôi Oanh Đỉnh."

" Vạn Tượng Tùng Sanh."

Tất cả cùng phát ra công kích. Vạn Tượng công kích của Hỏa Vân Tông thật ra chỉ là một loại huyễn tượng, hắn chỉ có thể cấp cho Lưu Vũ Phi sự phiền toái nhỏ, khiến cho Lưu Vũ Phi không thể nhìn ra vị trí của những môn phái khác mà thôi.

Chỉ có một chút thuật công kích hư ảo, trong mắt Lưu Vũ Phi cũng như không có tồn tại. Lưu Vũ Phi đối với huyễn tượng công kích hiểu rõ so với Hỏa Vân Tông không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, Mê Tiên trận của hắn cũng chính là công kích huyễn tượng lợi hại. Trong chớp mắt, thiên lôi thuật của Độn Thiên trận cũng đã hoàn thành, tiên nhân trên bầu trời nhìn thấy thiên lôi của Độn Thiên trận đưa tới nhỏ yếu như vậy, cũng đành lắc đầu. Lôi Kiếp Chân Quân xuất ra Cửu Trọng Thiên Lôi mà còn không có biện pháp gì với hắn, càng huống chi chỉ là thiên lôi bình thường như thế này. Chỉ sau một chốc mà hắn đã bị bổ xuống hơn trăm đạo thiên lôi, chỉ là không có tác dụng gì với hắn. Thất Thải chiến giáp trên người hắn nhất nhất đánh văng thiên lôi ra, vốn không cần hắn ra tay.

Hắn chỉ cảm thấy phiền toái duy nhất chính là hỏa nguyên tố tạo thành Hỏa Diễm kiếm. Bọn chúng cũng giống như là có tính mạng vây Lưu Vũ Phi ở giữa, hắn chỉ cần có dị động, nó lại bay ra một Hỏa Diễm kiếm ngăn cản hắn. May mắn hắn đã đạt tới cảnh giới không có bất thứ gì có thể xâm nhập, nếu không hơi nóng này đã làm hắn bị thương.

Trong huyễn tượng, Lưu Vũ Phi đã từ từ hiểu rõ quy luật của Hỏa Diễm kiếm, trong lúc hắn đang muốn phá hư nó thì chợt nghe tiếng quát: " Phi Thiên Thần Hỏa." Hỏa Diễm kiếm tản ra cường quang, từ bầu trời xẹt qua vô số quang mang phi tinh màu cam, hạ xuống đỉnh đầu Lưu Vũ Phi.

" Kiếm chi phân thân." Toàn thân hắn bật ra một đạo phi kiếm tạo thành tấm khiên, mấy trăm thanh phi kiếm do năng lượng hình thành, ông ông kêu lên: " Sất.", phi kiếm do ý niệm khống chế hướng Hỏa Diễm kiếm bay đi.

Phi kiếm của hai bên đều là do năng lượng hình thành, tức khắc trong không khí phát ra tiếng huýt gió, năng lượng cùng năng lượng va chạm, hình thành một vòng khí quyển, làm cho tất cả mọi người đều lui hết ra sau.

Không có nổ cũng không có tiếng nổ mạnh, phi kiếm hai bên đều trở về tự nhiên. Chỉ có mọi người vừa rồi lui ra sau, mới chứng minh dù không có tiếng nổ thì cũng không thua kém bao nhiêu.

" Kiếm chi tuyệt sát." Lưu Vũ Phi phát động tốc độ của thế công kích so với đám người tu chân này nhanh hơn rất nhiều lần. Các phái còn chưa có chuẩn bị một trận công kích tiếp theo thì hắn đã phát động. Mọi người tưởng rằng hắn muốn đuổi theo truy sát người của Ngũ Hành Tông, sợ màn vừa rồi của Phi Thiên Tông lại một lần nữa diễn ra. Ngũ Hành Tông chủ đã cao giọng hô: " Mau lui ra sau."

" Kim Cương Phục Ma" Mười tám người tạo thành Kim Cương Phục Ma trận cũng nhịn không được ra tay, chuẩn bị cứu viện người của Ngũ Hành Tông. Hỏa Vân Tông chủ nhìn thấy hắn không chú ý chút nào huyễn tượng này, cảm thấy rất bất đắc dĩ, bây giờ trận pháp của mình ngoại trừ giúp che giấu hành tung của phái khác, thật ra chẳng có tác dụng gì.

Mười tám hòa thượng của Tịnh Quang Các vươn mười tám cây thiền trượng hướng tới đầu Lưu Vũ Phi nện xuống. Bọn họ cũng thu lấy kinh nghiệm vừa rồi, chống lại phi kiếm cũng không có tác dụng, chỉ có giam chặt hắn lại, mới có thể làm cho người của Ngũ Hành Tông tạm thời an toàn.

" Thất Thải Linh Lung Tháp." Lại một trận quang mang từ trên thân Lưu Vũ Phi bộc phát, đinh đinh đang đang mấy tiếng nổ, Linh Lung Tháp đã đánh văng mười tám cây thiền trượng ra ngoài.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio