Trong bảy người huynh đệ, chỉ có A Tuấn là người duy nhất biết được nhóm máu của Hải Phong. Là bác sĩ riêng của cậu. Hải Phong yêu cầu giữ bí mật nên ngoài A Tuấn ra không ai biết được điều này kể cả người còn lại. Thời gian dần trôi qua...Đã hơn tiếng kể từ khi Hải Phong bước vào phòng cấp cứu....Như Hoa cùng những người anh em của mình mặc dù rất lo lắng nhưng không thể xông vào được. Trong phòng phẫu thuật, mọi chuyện đều không theo ý nghĩ của A Tuấn
- Bác sĩ, tim cua bệnh nhân đã ngừng đập
- Cái gì????
- Kích tim
Trạng thái vẫn về không
- Không được bỏ cuộc, kích tim lần
Nhập tim vẫn không đập
- Lần
Giữa lúc mọi người tuyệt vọng thì Hải Phong bất ngờ xuất hiện bên cạnh Hoàng Vy. Vì biết thân phận của vị khách này rất đặc biệt nên không ai dám ngăn cản
- Thiếu....thiếu chủ, tôi xin lỗi
- Trương Hoàng Vy, anh không cho phép em chết
- Thiếu chủ, cô ấy....
- Vy Vy, anh thật sự rất yêu em...
Câu nói sâu thẳm trong trái tim của Hải Phong cuối cùng cũng được cậu nói ra. Giữa ranh giới sinh tử, con người ta mới nhận ra được điều gì là qua trong nhất!
- Bác sĩ...Bác sĩ.... đập rồi...đập rồi...
Điều kì diệu luôn luôn xảy ra chỉ là ta không biết nó sẽ tạo ra kỳ tích gì..Dù chứng kiến tận mắt nhưng A Tuấn cũng không tin nổi! Đây có lẽ là sức mạnh của tình yêu chăng?
-Phòng VIP-
- Thiếu chủ, tiểu thư đã thoát khỏi nguy hiểm. Bệnh viện sẽ theo dõi cô ấy /h.
Ý câu nói của A Tuấn là Hoàng Vy đã an toàn nên thiếu chủ của họ nên đi nghỉ ngơi. Rút kinh nghiệm của A Nam, A Tuấn dùng một cách khác để truyền đạt thông tin. Thấy vậy, A Vũ cũng lo lắng...
- Thiếu chủ, chúng tôi sẽ ở đây bảo vệ an toàn cho tiểu thư.
- Thiếu chủ, tiểu thư Hoàng Vy tinh dậy mà nhìn thấy người như vậy chắc sẽ không an tâm đâu._A Kiên
- Đúng thế...đúng thế..._A Long cũng phụ họa theo.
- Chăm sóc cô ấy
Sau khi Hải Phong đi " nghỉ ngơi" thì mọi người mới yên tâm được phần nào. Nhưng chưa đầy " sau, Hải Phong lại xuất hiện trước mặt họ. Tuy biết Hoàng Vy là người rất quan trọng với cậu nhưng bảy người không ngờ thiếu chủ lại quan tâm đến cô ấy đến vậy. Mọi người biết không thể ngăn cản Hải Phong được nữa nên tự động lui ra để lại không gian riêng cho hai người.
Chưa kịp để A Tuấn nghỉ ngơi, sáu người còn lại đã "túm" lấy cậu để nghe câu chuyện thần kỳ ở phòng cấp cứu.
- A Tuấn, sau chú không nói cho chúng tôi biết thiếu chủ có nhóm máu hiếm như vậy chứ?
- Nghe y tá nói tim thiếu phu nhân đã ngừng đập trong khi phẫu thuật phải không?_A Vũ.
- Sau đó được thiếu chủ tỏ tình mà sống lại hả._Như Hoa
- Không thể tin được!_A Kiệt
- Thiếu chủ là hacker thiên tài xâm nhập vào bộ não của cô ấy rồi._A Kiên nói với chất giọng của một IT
- Kể đi...kể đi...Bọn này tò mò muốn chết rồi_A Nam
Nhìn thấy những tên tám chuyện đúng nghĩa thế này mà A Tuấn dù vừa trải qua một ca phẫu thuật nguy hiểm nhưng vẫn phải bật cười. Đáp lại sự kỳ vọng của sáu anh em, A Tuấn kể lại câu chuyện mà không bỏ qua một chi tiết nào dù là nhỏ nhất.
- Ngưỡng mộ thiếu phu nhân quá!
- Tình yêu của thiếu chủ đúng là cảm động trời đất!
- Không ngờ EQ của người cũng cao lắm nhỉ?
- Mình phải đăng lên facebook mới được. He he...
Dù đã thoát khỏi nguy hiểm nhưng tình trạng của Hoàng Vy vẫn rất xấu. Đã hơn hai ngày trôi qua nhưng nó vẫn luôn trong trạng thái hôn mê sâu. Còn về Hải Phong, tất nhiên là cậu không rời khỏi nó dù chỉ nửa bước. Đến bữa ăn thì Như Hoa sẽ mang đến cho cậu.
- Thiếu chủ, vết thương của thiếu phu nhân khá nghiêm trọng. Viên đạn rất gần tim cô ấy, lấy được nó ra đã là một kỳ tích rồi._A Tuấn
- Sao cô ấy còn chưa tỉnh?_Hải Phong.
-Chung tôi đã cố gắng hết sức mình! Bây giờ phải dựa ý chí của cô ấy thôi._Viện trưởng cung lên tiếng.
Nhận được câu trả lời của bác sĩ, Hải Phong biết được rằng ngày, ngày, ngày,,..thậm chí là năm hay năm, có thể còn lâu hơn nữa. Chưa bao giờ cậu lại tuyệt vọng như vậy.
Đúng lúc ấy, chuông điện thoại của Hải Phong vang lên
-Ba nuôi_Người gọi đến không ai khác chính là Nhật Hưng
- Ừ
- Ba mẹ đang làm gì đó? Con nhớ hau người lắm! Mà ba ơi, mẹ đâu ạ! Con muốn nói chuyện với mẹ!_Nhật Hưng
- Ngoan, mẹ con đang thiết kế sản phẩm mới._Hải Phong trả lời. Cậu che giấu việc nó đang bị thương. Thêm một người biết thì sẽ rất nguy hiểm.
Nhật Hưng cũng biết mỗi khi mẹ thiết kế thì không ai được làm phiền vì vậy nó cũng không hỏi thêm gì nữa mà cúp máy. Chưa được bao lâu thì ba của Hoàng Vy lại gọi tới!
- Con rể, Vy Vy đâu rồi?
- Ba! Cô ấy đang bận thiết kế cho bộ sản phẩm mới.
- Thật chứ? Nhưng..
- Ba yên tâm đi. Con sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy.
Cuộc điện thoại tuy ngắn nhưng Hải Phong cũng đã truyền đạt hết thông tin. Lời hứa của cậu chắc chắn sẽ thực hiện được.
“ Vy Vy, chỉ cần em tỉnh lại. Anh chắc chắn sẽ làm mọi thứ em muốn.”
Lại một ngày nữa trôi qua, Hoàng Vy vẫn còn có dấu hiệu gì là khởi sắc. Tuy nhiên, sự bá đạo của Hải Phong thì đã đạt đến trình độ level max.
- Thiếu gia, đã đến giờ thay băng rồi._ A Tuấn.
- Để Như Hoa vệ sinh cho thiếu phu nhân._ Trong bảy người huynh đệ thì chỉ có cô ấy là con gái nên tất nhiên sẽ giao cho Như Hoa rồi. Các y tá mặc dù rất muốn chăm sóc cho Hoàng Vy nhưng Hải Phong đã ra lệnh trừ bác sĩ Minh Tuấn và viện trưởng thì không ai được phép đến gần khu vực này.
- Không cần! Tôi sẽ tự thay băng và chăm sóc cô ấy. Các người ra ngoài hết đi!_ Hải Phong nhìn A Tuấn và Như Hoa lạnh lùng nói.
- Thiếu…thiếu chủ???_ Hai người nhìn nhau ngạc nhiên.
- Không nghe lời tôi nói sao!
- Ơ…dạ…dạ
Thấy Như Hoa và A Tuấn bước ra, năm người đứng canh gác ngạc nhiên hỏi.
- Hai người không chăm sóc tiểu thư sao?_A Kiên.
- Chúng tôi làm gì được diễm phúc đó._ Như Hoa.
-???
- Thiếu gia muốn tự tay chăm sóc thiếu phu nhân!_ A Tuấn.
- What? Lại nữa à?_ A Nam.
- Trình độ ngày một cao thủ rồi!_ A Kiệt.
- Chỉ sợ cô ấy bị thương nặng hơn thôi._ Là một bác sĩ, lo lăng cho bệnh nhân của mình là điều A Tuấn nên làm ngay lúc này.
- Ừ! Tôi cũng lo lắm! Thiếu chủ đã chăm sóc cho ai bao giờ đâu!_ Như Hoa đồng tình.
Nếu Hoàng Vy tỉnh lại mà được nghe chuyện này, chắc nó sẽ dọa đến phát khóc cho xem.
Tối hôm đó như thường lệ, Hải Phong vẫn không rời khỏi nó nữa bước.
- A Long, tiến hành kế hoạch!_ Hải Phong ra chỉ thị.
- Thiếu chủ…Người…chắc chắn chứ?_ A Long ngạc nhiên hỏi lại một lần nữa để biết chính xác là mình không nghe nhầm.
- Đã đến lúc phải đổi mặt với chuyện này rồi!_ Hải Phong.
- Rõ! Tôi sẽ tiến hành ngay!_ A Long.
- A Kiệt, tiến hành thu mua cổ phần của tập đoàn J&J và công ty DIN.
- Dạ!
- A Kiên, điều tra bang Hell. Tôi không muốn bỏ sót một chi tiết nào.
- Rõ!
- A Vũ, thông áo với tất cả các bang phái của chúng ta tiến hành đổi tên thành tên của tổ chức.
- Vâng!
- Như Hoa và A Nam thông báo với giới truyền thông! Tôi sẽ lộ diện.
- Hả???
Tất cả các chỉ thị trên đều hiểu nhưng chỉ có điều cuối cùng là không hiểu rõ cho lắm! Nếu muốn đánh địch thì ở trong tối vẫn là cách tốt nhất chứ!
- Còn cậu, chăm sóc vợ tôi cho tốt!_ Hải Phong nhìn A Tuấn nhấn mạnh chữ “ vợ tôi” làm ai đó đứng hình.
-^_^
h đêm, không gian yên lặng, không một tiếng động. Phòng bệnh của Hoàng Vy chỉ còn lại một mình Hải Phong. Theo lệnh của cậu, A Vũ và những người còn lại đã cùng nhau tiến hành kế hoạch.
- Anh biết em đã tỉnh.
Một câu nói không cảm xúc của Hải Phong vang lên. Trên giường bệnh, ai đó lẽ ra vẫn đang trong tình trạng hôn mê thì độ nhiên mở mắt.
- Sao…sao anh…biết?
- Đừng quên anh là ai._ Hải Phong Nhìn Hoàng Vy bằng ánh mắt cưng chiều.
Hải Phong nhắc lại chuyện này làm nó thấy xấu hổ vô cùng. Thực ra nó đã tỉnh từ sáng hôm nay nhưng nó biết bây giờ vẫn chưa đến lúc cho mọi người biết việc nó đã tỉnh dậy. Bản năng của một sát thủ không cho phép mình hôn mê quá lâu.
- Hải Phong tạm thời đừng cho ai biết.
- Ừm.
- Mọi việc do em quyết định.
- Hi hi! Hải Phong, em muốn về nhà!_ Hoàng Vy.
- Anh sẽ sắp xếp. Ngoan, nghỉ ngơi đi.
- Hải Phong anh thật tốt.
- Cô bé ngốc!_ Nói rồi Hải Phong cúi xuống đặt nụ hôn lên môi ai kia.
Hoàng Vy cảm thấy mỉnh rất hạnh phúc, cô từ từ chìm vào giấc ngủ. Nhưng không hiểu sao sau đêm dó nó lại bắt đầu rơi vào tình trạng hôn mê.
A Tuấn đã kiểm tra và nói rằng do vết thương rất gần tim nên cô ấy tỉnh lại đã là một kỳ tích còn việc hôn mê là do cô ấy rất yếu, cần được nghỉ ngơi và bồi dưỡng.
Hải Phong không nói gì cậu tin tưởng vào A Tuấn. “ Cậu sắp xếp cho cô ấy ra viện sớm đi”_ Hoàng Hải Phong nói.