LỆ THÁNG BA
Khóc hoài, khóc mãi, khóc thôi
Khóc thì cứ khóc, thôi rồi cũng qua.
Lệ nhòa ướt đẫm tháng ba
Vòng giờ đã đứt, tình xa cũng rồi.
Ngày ngày vun đắp đâm chồi
Một lời lỡ nhỡ, thôi rồi còn đâu!
Chồi thì phải ngàn nắm sâu?
Người kia nóng tính, tôi sâu người này.
Phải chăng em có cái chày
Để nằm ngất đó, tình này không tan.
Bây giờ suy nghĩ miên man
Nghĩ hoài, nghĩ mãi, ai san sẻ cùng?
Muôn trùng xa cách, trùng phùng
Nếu ta may mắn lại được cùng nhau.
Lại được lượm búp, hái rau
Lại được nghe nói, núp sau lưng người.
Lại được nghe hát, nghe cười
Lại được như lúc, như người chưa xa.
Muôn trùng bão táp, phong ba
Trãi qua cũng đủ hẳn xa không đành!
Nhưng sự thì cứ rành rành
Thôi thì chấm bút, em đành buông tay...
Gián Nhỏ
Hàm Thuận Bắc, //