*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Ma Hoàng thoáng hiện lên một tia kinh ngạc.
Hiển nhiên, bọn họ không ngờ bên phía Lâm Lăng lại có cao thut luyện công pháp của tộc Thiên Ma bọn họ.
Chẳng lẽ là kẻ tu luyện võ công loài người tên là ‘Trấn Tấn kia?
Về người này, Ma Hoàng đã đặc biệt chú ý đến hắn ta khi theo dõi cuộc thi ở Chủng Tộc Thiên Tư Bảng.
Nhưng ngay sau đó, hắn ta đã phủ nhận cái suy nghĩ này. Bởi vì, ngay cả Trần Tấn thì thực lực của hắn cũng không thể tăng nhanh như vậy, có thể thi triển ra ma vân chưởng giống y như của hắn ta.
Nhìn vào toàn bộ tộc Thiên Ma, và thậm chí toàn bộ cái đại lục Thương Khung này.
Hắn ta là Ma Hoàng duy nhất trong hoàng giả Thiên Ma mười cánh, chỉ duy nhất mình hắn ta mới có thực lực có thể so sánh với đỉnh cấp của cảnh giới Đế Tôn như võ tu của loài người.
Vì vậy Trần Tấn phỏng chừng cũng không phải là người chống lại được hắn ta!
Vậy, sẽ là ai?!
Giữa những nghi ngờ, Ma Hoàng liếc nhìn xung quanh với đôi mắt lạnh lùng và nghiêm nghị.
Tuy nhiên, khi một bóng đen mười hai cánh xuất hiện trong tầm nhìn của hắn ta thì trái tim hắn đã chết khựng.
“Nhìn xem, đó hình như là Ma hoàng đại nhân!”
Tất cả các chiến binh Thiên Ma tron Ma Hoàng Cung lập tức trợn tròn mắt.
Bất kể là về hình thể hay về kích thước, bóng đen giữa không trung, đều không hề khác biệt với Ma Hoàng. Đều có mười hai cánh giống nhau, khí tức dao động cũng giống nhau. Mỗi góc độ chi tiết, hoàn toàn giống nhau!
Có tận hai ma hoàng đại nhân...
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?!
Nhìn hai gã Ma Hoàng giống nhau như đúc, giờ phút này không chỉ có các võ giả bên Thiên Ma tộc hiện rõ vẻ kinh ngạc. Mà ngay cả chiến sĩ Cuồng tộc bên phía Lâm Lăng cũng bày vẻ khiếp sợ.
Xèo!