*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Đó là Chấp Sự Đường có đặc quyền có
thể tùy ý đến bất cứ sân tu luyện nào của các Điện Tông để tu luyện, dùng cách này để tăng cường năng lực tổng hợp trên mọi phương diện.”
Nghe vậy, đôi mắt Lâm Lăng sáng ngời, xem ra lần này hắn cũng chọn đúng rồi!
“Nhưng làm chấp sự cũng không phải được tu luyện không có giới hạn, trừ bổng lộc mỗi tháng ra, còn cần hoàn thành các nhiệm vụ chấp sự để đạt được điểm phụng hiến.
“Có điểm phụng hiến thì có thể tùy tiện chọn sân tu luyện, hoặc là đan tràng, linh thực các của các Điện Tông.”
Nghe xong lời giải thích của Vệ Bình, Lâm Lăng cũng đã hiểu quy tắc trong đó, làm nhiều có nhiều, cho dù ở chỗ nào thì đây luôn là nguyên lý bất biến.
“Đây là khen thưởng quán quân trong cuộc thi Bách Viện, đều ở bên trong.
Khi nói chuyện, Vệ Bình lật bàn tay qua, lấy ra một chiếc nhẫn không gian, trực tiếp đưa cho Lâm Lăng.
“Đa tạ.” Lâm Lăng nói lời cảm tạ, đồng thời cũng điều động một tia sức mạnh tinh thần, nhanh chóng dò xét bên trong.
Bên trong không có nhiều thứ lắm, tuy chỉ có ba vật, nhưng cũng đủ để tâm cảnh bình tĩnh của hắn lập tức xuất hiện gợn sóng.
Cái đầu tiên là Thánh Linh Đan.
Lúc trước bởi vì Kiếm Thánh mắt mù ra tay huỷ hoại bốn Phù Khôi cấp 9 của Lâm Lăng trong trận chính biến của vương triều Đại Viêm, vì ngỏ ý xin lỗi, lão đã tặng cho hắn một viên Thánh Linh Đan.
Cũng dựa vào linh lực tinh thuần của Thánh Linh Đan, hắn trực tiếp thăng cấp thành võ giả cấp 7. Đan hoàn này không phải luyện chế thành từ bảo vật thiên địa, mà là do cường giả cảnh giới Thánh Vực ngưng tụ linh khí thiên địa rồi phối hợp với linh lực hùng mạnh của mình, ngưng luyện ngày qua ngày, mới có thể hình thành linh đan cực phẩm.
Đối với võ giả dưới cảnh giới Thánh Vực thì nó không khác gì một loại bảo vật gia tốc tu luyện.
Hiện giờ tu vi của hắn đã đạt tới đỉnh cao cấp 9, nếu có năng lượng của đan này tương trợ thì nhất định có thể tăng nhanh tốc độ hắn đánh sâu vào cảnh giới Thánh Vực. Hơn nữa, lần này không phải chỉ có được một viên Thánh Linh Đan, mà là hơn mười viên!
Thứ hai là một thẻ vàng tượng trưng cho đặc quyền của chấp sự, phù văn trên đó lập loè, biểu hiện ra giá trị điểm phụng hiến là ‘Một vạn.
Nói cách khác, hiện tại hắn chỉ là chấp sự kiến tập, mặc dù hiện giờ còn chưa chấp hành nhiệm vụ, nhưng cũng có thể đến và tùy ý sử dụng các sân tu luyện của đại Điện Tông.
Nghĩ vậy, Lâm Lăng đột nhiên cảm thấy cảm xúc dâng trào, những khen thưởng này thật sự quá có giá trị đối với hắn.
Thứ cuối cùng, cũng là thứ thực tế nhất, là một bộ võ học [Kiếm Tảo Bát Hoang].
Cấp bậc công pháp này khiến người ta thật chấn động, là võ học Thánh hóa vượt qua Thiên giai!
Mọi người đều biết, võ kỹ vô cùng quan trọng đối với võ giả, trực tiếp móc nối với chiến lực của bản thân.
Dựa theo tri thức võ học mà trước kia Lâm Lăng tiếp xúc, hắn biết công pháp được chia thành năm cấp là: Thấp, trung, cao, Địa giai và Thiên giai.
Cho dù là ở học viện Thiên Diễn thì số lượng công pháp Thiên giai cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, càng đừng nói là võ học Thánh hóa lợi hại hơn nữa!
Không ngờ ngày đầu tiên hắn vừa tới Chấp Sự Đường thì đã dễ dàng đạt được công pháp cấp bậc đứng đầu này. Phần thưởng này thật làm người ta kinh ngạc cảm thán
Đương nhiên, điều kiện tu luyện võ học Thánh hóa cũng cực kỳ hà khắc.
Quan trọng nhất chính là tu vi ít nhất phải đạt tới cảnh giới Linh Anh - bậc một của Thánh Vực. Một khi tu luyện thành công, có thể lợi dụng tâm pháp võ học để cướp lấy tạo hóa thiên địa, phát huy ra sức mạnh Linh Anh càng hùng mạnh hơn trong cơ thể.
Nguyên nhân cũng vì như vậy mà dù các thế lực học viện bên ngoài may mắn có được võ học Thánh hóa, nhưng không có tu vi đó thì cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.
“Được rồi, nên nói ta đều đã nói, công việc chấp sự kế tiếp cứ giao cho Đào Linh dẫn ngươi đi làm quen.” Nói xong, thân thể Vệ Bình nhoáng lên, lập tức biến mất khỏi nơi đó.
“Võ học không gian?”
Cảm nhận được dao động năng lượng còn sọt lại ở vị trí Vệ Bình đứng vừa rồi, Lâm Lăng hơi kinh ngạc.
“Đi, ta dẫn ngươi đi tham quan nơi này.”
Đào Linh giơ tay ngọc ra, dẫn Lâm Lăng đi vào sâu trong khu vực tháp cổ màu trắng.
Trên đường đi, Đào Linh cũng không hề giấu diếm mà nói ra một đống thông tin có liên quan đến phạm vi công việc và những điều cần chú ý của chấp sự áo trắng.
Tóm lại một câu chính là phải chấp hành mệnh lệnh của thượng cấp vô điều kiện.
Phát hiện thành viên vi phạm kỷ luật Điện Tông, cho dù địa vị cao thấp thế nào cũng có thể bắt giữ, có được quyền lực rất mạnh của Chấp Sự Đường!
Sau khi nói chuyện với nhau, Lâm Lăng cũng hiểu đại khái về tính cách của Đào Linh. Hoạt bát, lạc quan và hay nói - Những điểm này chính là ấn tượng đầu tiên của Lâm Lăng đối với nàng.
Hơn nữa còn là một mỹ nữ dung nhan xinh đẹp.
Có cộng sự này thì cũng cảnh đẹp ý vui.
“Đây là ký túc xá của chấp sự áo trắng chúng ta, đừng nhìn