*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
Mặc dù bọn họ không biết thực lực hiện tại của Vệ Bình đã đạt đến trình độ nào.
Nhưng mà uy danh của thiên tài một kiếm chém ngang Cửu Đại Điện Tông chỉ vì cứu người phụ nữ ông ấy yêu thương đến nay vẫn còn đó.
Giờ phút này khi ông ấy xuất hiện, trong không trung dường như có một luồng khí vô hình, chấn động đám cao thủ Trương gia.
Cả đám im như ve sầu mùa đông, thậm chí bỏ vũ khí trong tay xuống.
“Thông báo đến Chấp Sự Đường sẽ rất lâu nên ta gọi Vệ đại thúc đến đây ứng cứu.”
Đào Linh huých nhẹ vai ngọc vào Lâm Lăng, cười hì hì nói: “Ta thông minh không?”
Lâm Lăng mỉm cười gật đầu. “Cũng có chút đầu óc.”
“Hừ.”
Nghe thấy Lâm Lăng đánh giá như vậy, Đào Linh khịt mũi hừ một tiếng.
“Có thể thấy, Vệ Bình tiền bối rất quan tâm đến ngươi.”
Lâm Lăng chợt hạ giọng trêu chọc nói: “Mỗi lần đều là hễ gọi liền đến.”
Đào Linh lại sát đến bên cạnh, môi phả hương thơm: “Vệ đại thúc và cha ta là huynh đệ kết bái, để bọn họ nghe được cẩn thận xé luôn miệng ngươi.”
Nghe thấy lời này, Lâm Lăng hơi kinh ngạc.
Hắn biết tuổi thật của Vệ Bình tiền bối không trẻ như ngoại hình bên ngoài. Ít nhất cũng là nhân vật sống quá trăm năm tuổi.
Nhưng cái tuổi có thể kết bái huynh đệ cùng với Đào Bằng. Có nghĩa là hai người đều cùng một thế hệ.
Trong lòng nghĩ lại, ánh mắt Lâm Lăng cổ quái nhìn Đào Linh một cái.
Nếu nghĩ như thế, tuổi thật của Đào Linh chỉ sợ cũng không phải là một cô gái nhỏ như bề ngoài.
“Ngươi cố ý đuổi giết thành viên của Chấp Sự Đường chúng ta, là vì chuyện gì?”
Ánh mắt Vệ Bình lạnh nhạt, nhìn xuống Trương Khải Nguyên, nhàn nhạt nói.
Ánh mắt Trương Khải Nguyên lóe lên, suy nghĩ xoay chuyển, sau đó nói: “Tên này nửa đêm cầm hai vật thể không rõ ràng lẻn vào Trương phủ của chúng ta, nhất định có ý định gây rối.”
“Ta là gia chủ Trương gia, vì đảm bảo an toàn bên trong phủ, đặc biệt phái người đi bắt giữ tên này, định sẽ đích thân giao cho Chấp Sự Đường xử lý.”
Nói đến đây, Trương Khải Nguyên đối diện với Vệ Bình, hợp tình hợp lí nói: “Ngươi tới rất đúng lúc, ta còn muốn chất vấn Chấp Sự Đường các ngươi rốt cục là có ý gì!”
Kẻ ác cáo trạng trước!
Nghe thấy lời nói này, tất cả mọi người đều ngạc nhiên, rất nhanh phản ứng lại đều đoán được điểm này.
Hai tròng mắt Lâm Lăng híp lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Trương Khải Nguyên.
Hiển nhiên hắn cũng không