*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Không có gì cả, mọi người có thể xuống.”
Sau khi dùng linh thức thăm dò, người đàn ông cương nghị mới bình tĩnh lại và nói chuyện với mọi người. Vừa dứt lời, hắn ta dẫn đầu bay xuống. Các đệ tử khác của Phong Linh tông cũng theo sát phía sau và nhảy xuống khe núi.
“Có nhiều Giao Linh Quả như vậy, cho dù có chia đều thì chúng ta cũng kiếm được món lớn!”
Chỉ trong phút chốc, đám đệ tử của Phong Linh tông đã chạm đất dưới khe núi.
Nhìn thấy một vùng linh thực trước mắt, trong mắt bọn họ toàn vẻ cuồng nhiệt.
“Chúng ta đừng phá linh thực mà chỉ hái linh quả thôi. Nếu như lần sau còn có cơ hội vào đây thì còn có thể thu hoạch tiếp.”
Người đàn ông cương nghị rõ ràng rất có kinh nghiệm, hắn ta nói.
“Chúng ta hiểu rồi.”
Mọi người đồng thanh gật đầu, sau đó mọi người bắt tay đi thu hoạch.
Thế nhưng bọn họ không hề biết, những tảng đá u ám xung quanh khe núi bắt đầu xuất hiện những bóng đen vô cùng cường tráng. Trên đầu bọn chúng có cặp sừng cong, trong miệng có răng nanh và có vẻ ngoài rất dữ tợn. Đây chính là loại quái vật dị tộc mà Lâm Lăng đã giết ở trong mỏ đá trước đây, tộc Man Thạch!
“Ha ha, tên Ma tộc này không lừa gạt chúng ta, quả nhiên ở đây thật sự tồn tại võ tu nhân loại!”
Đúng lúc này, một tiếng cười quái dị vang lên đã cắt ngang quá trình thu hoạch của hơn chục đệ tử Phong Linh tông.
Hửm?
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, bọn họ vội vàng quay đầu lại nhìn. Sắc mặt bọn họ thay đổi khi nhìn thấy một đám quái vật tộc Man Thạch đã bao vây từ lúc nào không hay.
“Sao lại thế này? Rõ ràng vừa rồi linh thức không phát hiện ra điều gì.”
Người đàn ông cương nghị cau mày với vẻ mặt ngạc nhiên.
Chợt hắn ta nhìn lướt qua thì phát hiện trong tay đám quái vật dị tộc này đều cầm một khối phù văn ngọc thạch. Khi các tia sáng lưu chuyển tạo thành một lớp ánh sáng nhàn nhạt bao phủ thân thể, dường như nó là một loại vũ khí có thể ngăn cản sự thăm dò của linh thức.
“Mau rút lui!”
Nhận thấy có điều gì đó không ổn, người đàn ông cương nghị cùng với những người khác rời khỏi khe núi ngay mà không quan tâm tới chuyện linh thực nữa.
“Nếu đã đến đây thì ở lại đi.”
Tên cầm đầu của tộc Man Thạch cười chế nhạo, hắn ta lập tức vung bàn tay to lên: “Thu lưới!”
Xoạt!
Chỉ trong phút chốc, một tấm lưới sắt cực lớn đột nhiên từ trên trời rơi xuống bao vây hơn chục người. Hiển nhiên tấm lưới sắt này đã được chuẩn bị sẵn, nó được làm từ quặng Huyền Thiết để ngăn cản linh lực!