Đoạt Bàn Tay Vàng Của Lão Công

chương 8

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: AmiLee

Sự thật chứng minh, ngôn ngữ không thông có khả năng sự tình vẫn là rất nhiều.

Tư Thần Diệu cũng không nói lời nào, chỉ là lấy ra thiết bị quang não của mình để mở cho Hạ Lan Giác xem phim hoạt hình. Phim hoạt hình là loại không có lời kịch, Hạ Lan Giác hoàn toàn xem hiểu.

Ngay từ đầu Hạ Lan Giác còn tưởng rằng đây là pháp khí ký lục chuyện xảy ra rất chân thật, bên trong có con yêu quái trang giấy rất là kỳ quái. Bất quá rất nhanh y đã xem được mùi ngon, cũng không thèm nghĩ đến trang giấy hay không phải trang giấy.

Tư Thần Diệu vừa rồi qua bên kia nhìn thi thể của tên cầm đầu, phát hiện căn cứ này thật sự là rất không đơn giản, thiết bị, tài liệu có rất nhiều loại đều là tiên tiến nhất.

Vật như vậy chỉ có quân đội mới có thể trang bị, hiện tại thế nhưng bị một đám đạo tặc tinh tế nắm giữ, hiển nhiên là quân đội xuất hiện lỗ hổng. Hơn nữa cái này lỗ hổng, tám phần là có người cố ý mở.

Như vậy quy mô vũ khí, thiết bị dẫn ra ngoài, thế nhưng có thể không bị phát hiện, người chủ đạo tuyệt đối không có khả năng chỉ là một tên quân nhân cấp thấp.

Tư Thần Diệu biết quân đội kỳ thật có một bộ phận sớm đã tham nhũng, nhưng hắn vẫn không đoán trước được thế nhưng có quân đội cao tầng to gan như vậy!

Cố ý dưỡng một đám đạo tặc tinh tế, thậm chí có khả năng không chỉ có một đám, còn có rất nhiều nữa. Dẫn ra ngoài một số lượng vũ khí chỉ sợ xa xa vượt qua tưởng tượng của hắn.

Tư Thần Diệu cũng biết, những người này mạo thật lớn nguy hiểm làm chuyện như vậy, kỳ thật sau lưng một mục đích chân chính đơn giản chính là -- thay đổi triều đại.

Tư gia thống trị đế quốc An Diệu mấy trăm năm, binh quyền trong tay kỳ thật vẫn luôn ở thế suy yếu, thế gia có thế lực khổng lồ khác đã dần dần sinh ra lòng không phục.

Nhưng Tư gia nhiều đời hoàng đế đều rất cường thế, cho dù thành tựu về văn hóa giáo dục không tốt lắm, võ công cũng trước sau việc nhân đức không nhường ai, vẫn luôn không làm cho bọn họ tìm được cơ hội.

Thẳng đến sau khi sinh Tư Thần Diệu, những người này mới giống như cá mập ngửi được mùi máu tươi, hoàn toàn ngo ngoe rục rịch lên.

Càng chuẩn xác mà nói, hẳn là lúc Tư Thần Diệu sinh ra, sau đó hắn bị mất Nguyên Tinh.

Mấy trăm năm sau khi vũ trụ xảy ra vụ nổ BigBang, một cơn lốc ly tử thổi quét qua toàn bộ tinh hệ.

Hoàn cảnh đại biến, một loại phóng xạ quỷ dị đột nhiên xuất hiện, làm cho đại bộ phận con người không kịp thích ứng đều ở trong một khoảng thời gian ngắn ngủn lâm nạn.

Dư lại một ít bộ phận con người tương đối ngoan cường mà bắt đầu thích ứng hoàn cảnh, dần dần xuất hiện cường giả có vũ lực siêu nhiên hơn người thường.

Nhân loại chậm rãi tiến hóa sờ soạng năng lượng trong cơ thể sau cơn lốc ly tử, đem cái này gọi là nguyên lực.

Cho đến ngày nay, nguyên lực đã là khái niệm cơ bản nhân loại mỗi người tinh tế đều biết đến, đã tương đối hoàn thiện cấp bậc phân chia và phương pháp rèn luyện cơ sở.

Đại bộ phận con người là cấp E, cấp E cũng bị xưng là người bình thường. Cấp D xem như cấp nhập môn, cấp C và cấp B là lực lượng trung kiên, cấp A đã là cao thủ khó có được, mà cấp S còn lại là cao thủ đứng đầu.

Đến nỗi cấp SS, đó chính là cấp bậc tối cao đã biết, toàn bộ đế quốc đều sẽ không vượt qua mười người.

Đương nhiên, còn có rất ít người là cấp F, những người này ngay cả người thường đều không bằng, thường xuyên bị người ta nói thành phế vật, cũng may số lượng rất ít.

Tuy rằng có phương pháp rèn luyện cơ sở, nhưng kỳ thật cho đến ngày nay, cấp bậc nguyên lực của mọi người phần lớn vẫn là quyết định bởi thiên phú, mà đối với phương pháp phán đoán thiên phú, chính là nhìn sau khi sinh ra có Nguyên Tinh hay không, tỉ lệ Nguyên Tinh thế nào.

Nguyên Tinh với thai nhi hình thành cùng nhau, lúc sinh ra có Nguyên Tinh thì về sau có thể đạt tới cấp D cơ bản chính là ván đã đóng thuyền. Mà không có Nguyên Tinh, cũng chỉ có thể làm người thường.

Tỉ lệ Nguyên Tinh càng tốt, càng thuần tịnh trong suốt, chứng minh đứa trẻ đó có thiên phú sẽ càng tốt.

Mỗi người Nguyên Tinh đều là độc nhất vô nhị, cơ bản chỉ có chính mình có thể sử dụng, người khác cầm đi là vô dụng.

Trước mắt phát hiện tình huống duy nhất có thể xài chung trong trình độ nhất định, chỉ xuất hiện một ít ở trên người song bào thai cùng trứng.

Đối với kiểm tra đo lường Nguyên Tinh cũng đã có dụng cụ tiêu chuẩn, cấp bậc thiên phú đối ứng với cấp bậc nguyên lực tương lai đều có thể kiểm tra được, cuối cùng kết quả lệch lạc cũng rất nhỏ, có thể nói thiên phú quyết định vận mệnh, sinh ra tức định chung thân.

Hoàng thất sinh ra hài tử từ trước đến nay đều là thiên phú tuyệt đỉnh, hơn nữa mỗi một hoàng đế nhậm chức đều là cấp SS tối cao, bằng giá trị vũ lực cùng chiến công lừng lẫy đã có thể ngăn chặn không ít yêu ma quỷ quái.

Tư Thần Diệu vốn dĩ cũng có thiên phú không thua tiền bối, nhưng mà lúc sinh ra một hồi ngoài ý muốn, làm Nguyên Tinh của hắn trực tiếp bốc hơi khỏi nhân gian.

Vì thế hắn nháy mắt từ thiên tài được chú định lên ngôi vị hoàng đế, biến thành vị Thái Tử phế vật tràn ngập nguy cơ.

Hoàng thất từ trước đến nay lấy chiến công thiết huyết để trị quốc, Tư Thần Diệu thành người bình thường cấp E, hoàn toàn không phù hợp với kỳ vọng của dân chúng đối với Thái Tử hoàng thất.

Bởi vì Đế hậu vẫn luôn không sinh ra hài tử thứ hai, kiên trì để Tư Thần Diệu trở thành Thái tử, dân chúng có không ít lời bàn tán nghi ngờ.

Mà người nào đó muốn đoạt quyền soán vị lại cảm thấy rốt cuộc cơ hội chờ tới rồi.

Tư Thần Diệu sau khi sinh ra, hoàng quyền Tư gia so với trước bất ổn hơn rất nhiều.

Nguyên bản còn có đương kim hoàng đế, cha Tư Thần Diệu trấn giữ, nhưng hoàng đế hàng năm chinh chiến, thân thể bị thương cũ không ít, hơn nữa còn phải chịu năng lượng ăn mòn nghiêm trọng, tinh lực càng ngày càng kém, đã một ngày so với một ngày càng quản không được người nào đó.

Vốn dĩ ấn theo thông lệ của hoàng thất, thân thể hoàng đế không được, nên truyền ngôi cho Thái Tử. Nhưng tình huống của Tư Thần Diệu hiện giờ, muốn thuận lợi đăng cơ lực cản rất lớn, bởi vậy tạm thời chỉ có thể kéo dài như vậy.

Mà cái căn cứ ngầm này, hơn phân nửa chính là bút tích của một trong những nhà muốn soán vị.

Từ cái căn cứ này ở trong bụng khu tinh cầu F, đối phương nắm giữ năng lượng đã có thể thấy được một chút, tình thế so với hắn đánh giá còn muốn nghiêm trọng hơn.

Nghĩ vài thứ như vậy, Tư Thần Diệu liền nhịn không được đau đầu, làm trên người cũng đau, đơn giản chạy tới chỗ Hạ Lan Giác cùng xem phim hoạt hình, như vậy có thể thoải mái không ít.

Hắn giấu tâm tư rất sâu, Hạ Lan Giác cũng không nhìn ra được hắn đang bực bội, chỉ là ở khoảng cách phim hoạt hình đổi tập nhìn Tư Thần Diệu một cái, thấy hắn tâm tư không ở trên phim hoạt hình, lại cùng mình xem nên cảm thấy rất cao hứng.

Cùng bằng hữu niệm thư, đại khái chính là cảm giác như vậy đi, Hạ Lan Giác nghĩ thầm.

Hai người cùng nhau ngồi trong chốc lát, vốn dĩ ngồi yên một chỗ, một lát sau dường như trên người có dẫn lực, bất tri bất giác đã cọ đến bên cạnh, bả vai dựa vào bả vai, chân dựa gần chân. Bất quá hai người cũng không cảm thấy có cái gì không đúng.

Bất quá Tư Thần Diệu tốt xấu gì cũng là lão đại của đoàn lính đánh thuê, hiện tại đúng là thời điểm có việc cần làm, chỉ có thể tranh thủ lúc rảnh rỗi trong chốc lát như vậy. Không bao lâu, trên thiết bị quang não của hắn gửi tin tức lại đây.

"Lão đại.. Lại phát hiện mấy người còn sống, đã mang lên phi thuyền chuẩn bị thẩm vấn từng tên. Lộ Bách nói phát hiện một cái kho hàng, đồ vật bên trong có chút vấn đề, muốn anh qua xem."

Mộ Dung Lam đến bên này nhìn thấy bộ dạng Tư Thần Diệu cùng Hạ Lan Giác kề sát cùng nhau thì hơi sửng sốt, nhưng có chính sự vẫn rất là nghiêm túc mà báo cáo tình huống trước.

"Kho hàng có vấn đề?"

Tư Thần Diệu nghe vậy nhướng mày, phỏng chừng đây là lý do mà đối phương ở lại địa phương nguy hiểm như vậy xây dựng căn cứ ngầm này.

"Ta lập tức qua ngay."

Tư Thần Diệu đứng lên, nói với Mộ Dung Lam:

"Cậu thẩm vấn thời điểm trước miễn bàn cái này, chỉ hỏi về vấn đề bình thường."

Mộ Dung Lam đồng ý xong, Tư Thần Diệu cắt đứt thông tin, thuận tay xoa xoa đầu Hạ Lan Giác nói:

"Ta có việc phải đi một chút, lần sau có rảnh lại xem cùng cậu."

Kỳ thật hắn biết lời mình nói Hạ Lan Giác nghe không hiểu, nhưng Tư Thần Diệu vẫn tự nhiên như vậy mà nói một câu.

Hạ Lan Giác có chút chưa đã thèm, mặc kệ là phim hoạt hình hay là Tư Thần Diệu đều làm y có điểm luyến tiếc.

Hạ Lan Giác có điểm muốn đi cùng Tư Thần Diệu, nhưng cảm thấy như vậy tựa hồ có vẻ mình quá không biết đủ.

Vì thế khẽ thở dài một cái, vẫn là bỏ qua ý niệm này, nhìn theo hướng Tư Thần Diệu đi.

"Phát hiện năng lượng cấp B?"

Tư Thần Diệu đi vào kho hàng chỉ còn là phế tích, nhìn những khoáng vật không biết tên lộ ra phía dưới đống đổ nát, thần sắc hơi trầm xuống:

"Xác định là khoáng vật chưa phát hiện sao?"

"Đúng vậy"

Lộ Bách rất ít nói chuyện gật đầu:

"Quặng mới có nguồn siêu năng lượng."

Lộ Bách là kỹ sư máy móc, đối với các loại tài liệu và nguồn năng lượng đều rất quen thuộc, cậu nói là chưa phát hiện qua, vậy tám chín không sai.

Hơn nữa Lộ Bách còn nói "Quặng có nguồn siêu năng lượng" cái tên gọi này, hiển nhiên là loại khoáng vật có hàm lượng năng lượng cực kỳ kinh người.

Đây tuyệt đối là một cái phát hiện đáng kinh ngạc, thế cho nên Lộ Bách rất ít khi nói chuyện đã nói một lần gần mười từ.

"Trời, bọn chúng làm thế nào phát hiện ra cái này?"

Tư Thần Diệu nhịn không được nhíu mày nói:

"Những tên ở cục năng lượng đó đều ăn lương khô sao? Để cho đám đạo tặc tinh tế đem quặng đào ra trước, để cho người ta biết quả thực là muốn cười đến rụng răng."

Lộ Bách lúc này không nói, chỉ ở trong lòng tán đồng ý của Tư Thần Diệu.

Tư Thần Diệu nói:

"Được rồi, trước đem những thứ đó cho robot vận chuyển lên trên phi thuyền, những chỗ dư lại tiếp tục tra. Căn cứ này đối với đối phương mà nói tuyệt đối rất quan trọng, khẳng định còn có thể đào ra rất nhiều đồ vật."

Tư Thần Diệu nhìn những khoáng vật màu nâu đó, nghĩ nghĩ, đột nhiên chuẩn bị duỗi tay nhặt lên một khối mang đi. Lộ Bách vội vàng ngăn cản hắn:

"Phóng xạ rất mạnh."

Tư Thần Diệu khẽ nhíu mày, từ bỏ trực tiếp đi lấy thứ này, liên hệ Chử Minh Tú:

"Minh Tú, hiện tại em không có việc gì đi, tìm cái tầng cách ly, đem Hạ Lan Giác cùng những người đó đưa lên trên phi thuyền đi."

Tư Thần Diệu không muốn cho những người khác tùy tiện đi lại ở trong phi thuyền, bởi vậy vốn dĩ tính cho những người này trước tiên ở lại căn cứ ngầm, chờ sắp đi rồi mới dẫn người đi lên.

Dù sao hoàn cảnh của căn cứ ngầm còn tốt, không giống trên mặt đất, không có đồ phòng hộ hoàn toàn chịu không nổi.

Chỉ là hiện tại Lộ Bách nói những khoáng thạch đó phóng xạ rất mạnh, vốn dĩ hẳn là vách tường có thể cách ly phóng xạ nhà kho cũng sớm bị sụp đổ.

Để những người đó ở lại phụ cận nơi này thời gian dài có khả năng nguy hại không nhỏ, Tư Thần Diệu cũng chỉ còn cách để cho bọn họ lên phi thuyền trước.

"Đừng cho bọn họ chạy loạn, tạm thời chỉ được ở trong phòng mình."

Tư Thần Diệu ngữ khí lãnh ngạnh nói.

Chử Minh Tú đối với chuyện này tập mãi thành thói quen, đáp ứng rất nhanh, lại không nghĩ tới Tư Thần Diệu tiếp theo đột nhiên thay đổi phong cách, tiếp tục nói với cô:

"Cho Hạ Lan Giác thêm một bộ đồ phòng hộ riêng, y chỉ có cấp F, hoàn toàn chịu không nổi phóng xạ, nhớ rõ cẩn thận một chút. Đúng rồi, không cần hạn chế y, bất quá tốt nhất vẫn nên ở lại trong phòng. Mở phim hoạt hình cho y xem, lấy chút đồ ăn cho y. Còn có kêu Liễu tỷ chuẩn bị một chút, chờ ta trở về sẽ cho y làm kiểm tra thân thể.."

Chử Minh Tú cảm thấy hơi hỗn loạn, đây là lần đầu tiên cô thấy Tư Thần Diệu nói chuyện lải nhải nhiều như vậy..

Hơn nữa khi nào anh đột nhiên lại có loại phong cách chăm hài tử này vậy?

Rõ ràng anh ghét nhất chính là tiểu hài tử phiền toái mà ta?

Lại nói Hạ Lan Giác cũng không nhỏ a, tuy rằng thoạt nhìn là rất non, nhưng Thập Thất tám tuổi kia cũng căn bản không cần người chăm đi?

Kỳ phản nghịch cũng đã qua!

Cần anh phải cẩn thận đến như vậy sao?

Lại còn phải mở phim hoạt hình nữa chứ?

Chử Minh Tú trong lòng phun tào liên tục, nhưng vẫn thành thật đồng ý, nhưng mà một lát sau lại nghe Tư Thần Diệu còn nói thêm:

"Bỏ đi, vẫn là ta tự mình qua đi một chuyến vậy."

Chử Minh Tú: "..."

Cho nên nói với em một đống lớn như vậy làm gì? Nhà anh có hài tử phải nuôi sao?

Hạ Lan Giác không nghĩ tới Tư Thần Diệu nhanh như vậy đã trở lại, còn mang theo Chử Minh Tú.

Chử Minh Tú có thể cùng y giao lưu, bất quá Hạ Lan Giác còn chưa kịp nói chuyện, đã bị Tư Thần Diệu đến gần rồi tròng lên một thân quần áo kỳ quái.

Hạ Lan Giác giật mình, phát hiện là bộ đồ phòng hộ lúc trước gặp qua bọn Tư Thần Diệu đã mặc.

Thứ này một khi đụng tới thân thể sẽ gắt gao mà dán ở trên người, Hạ Lan Giác trên người nguyên bản trường bào rộng thùng thình tức khắc bị ép sát lên trên người, cảm giác vô cùng quái dị.

Cảm thấy quái dị không chỉ mình y, Tư Thần Diệu đột nhiên nhìn thấy đường cong Hạ Lan Giác lộ ra, động tác cũng lập tức dừng lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio