Ngay lập tức trên trán của Thịnh Thế nổi lên gân xanh, hóa ra là Tô Kiều Kiều gởi tin nhắn khiến cho Cố Lan San hiểu lầm, anh lập tức dè dặt nhìn Cố Lan San, cẩn thận mở miệng, thẳng thắn: "Sở Sở, em hãy nghe anh nói, hôm nay anh đúng thật là có gặp Tô Kiều Kiều, nhưng cũng chỉ là ở trên bàn cơm, vừa vặn cô ta chính là nữ chính trong phim Hàn Thành Trì đầu tư, bởi vì bây giờ tổng cục điện ảnh quản lý đối với một vài áp phích điện ảnh tương đối nghiêm khắc, bộ phim này của bọn họ có chút hơi thái quá, ba gọi điện thoại để anh đi nói hai câu, em nói anh đây phải giúp ba anh nha, anh phải ra mặt tham gia bữa cơm, có đúng không?"
Cố Lan San vẫn nắm cái gối trong tay như cũ, nhưng không có ném về phía Thịnh Thế, người cũng không khóc, nước mắt trong đôi mắt to từ từ dâng lên, nhìn chằm chằm Thịnh Thế, cũng không nhúc nhích.
"Anh và cô ta chỉ giới hạn ở bữa cơm hôm nay, những thứ khác cái gì anh cũng không có làm, không phải cô ta là người phụ nữ của Hàn Thành Trì sao, chuyện có liên quan gì tới anh, anh đã có em rồi, làm sao anh có thể dây dưa không rõ với cô ta, ở trên bàn cơm ngay cả nói anh cũng không có nói với cô ta một câu, về phần tin nhắn này, anh càng không biết là chuyện gì xảy ra nữa......"
Thịnh Thế nói thành khẩn từng câu từng chữ, nhưng đáy lòng có chút lo sợ bất an.
Bởi vì anh không biết, Cố Lan San có tin tưởng anh hay không.
Cố Lan San nghe đến đó, liền hiểu đại khái.
Thì ra là chuyện như vậy...... Xem ra, chính là Tô Kiều Kiều trêu chọc anh ấy......
Thịnh Thế thử bước một bước về phía Cố Lan San, Cố Lan San không có phản ứng gì, vì vậy anh lại đi một bước nữa, sau đó liền đi tới trước mặt cô, giơ tay lên, nắm tay của cô.
Cố Lan San hất mạnh tay của Thịnh Thế ra.
Xem ra có chút hùng hổ.
Thịnh Thế chưa từ bỏ ý định lại đưa tay nắm lấy tay Cố Lan San một lần nữa.
Cố Lan San tiếp tục hất ra.
Thịnh Thế tiếp tục nắm.
Hình như Cố Lan San bị nắm nên bực bội, quay đầu, nhìn khuôn mặt tuấn tú ưu việt của anh, nước mắt lại lộp bộp rơi xuống.
Thịnh Thế hoảng hốt, vội vàng giơ tay lên lau nước mắt cho cô, nhưng Cố Lan San lại quay đầu đi.
Nhất thời Thịnh Thế cũng không quản cô có nguyện ý hay không, giơ tay lên ôm cô vào trong ngực của mình, cũng không để ý cô giãy giụa, ôm cô thật chặt, vừa lau nước mắt cho cô, vừa phát thề nói: "Sở Sở, anh thề, anh và cô ta trước sau đều trong sạch, sạch sẽ, nếu như nếu như anh và cô ta thật sự có chút xíu quan hệ nào, thì để cho anh bị thiên lôi đánh, chết không tử tế!"
"Sở Sở, anh thật sự oan uổng, anh không biết cô ta nhắn tin cho anh, bây giờ ở ngay trước mặt em, anh sẽ kéo số điện thoại cô ta vào danh sách đen!"
Ngay lập tức Thịnh Thế lấy điện thoại di động ra, mắt cũng không chớp kéo số điện thoại của Tô Kiều Kiều vào danh sách đen.
Tất cả chuyện này Cố Lan San nhìn ở trong mắt, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy chua, lúc Thịnh Thế đưa tay ra ôm cô, cô nghĩ cũng không nghĩ giơ tay lên vỗ lên trên mặt của Thịnh Thế: "Để cho gương mặt anh hại nước hại dân, để cho anh trêu hoa ghẹo nguyệt, để cho anh trêu hoa ghẹo nguyệt ————"
Cố Lan San vừa la hét, vừa không ngừng vỗ lên trên mặt của Thịnh Thế.
Thịnh Thế cũng không né tránh, mặc cho cô bốc đồng đánh như vậy, thỉnh thoảng kề lại gần, hôn một cái lên khuôn mặt tròn nhỏ nhắn của cô, tán dương nói: "Sở Sở, em có biết không, bộ dạng khi em phát giận, rốt cuộc có bao nhiêu mê người, anh đều hận không thể đè em dưới thân, ăn sạch sẽ......"