Editor: Voicoi
Ai dám đánh chị hai của cô? Trương Xảo Phương lập tức bốc hỏa, cô nhanh chóng lôi kéo chị hai hỏi xem tại sao lại thế này?
Trương Xảo Tĩnh cũng không muốn nói, cuối cùng là mẹ cô nói, việc này cũng liên quan đến đến việc thêu của cô.
Trương Xảo Tĩnh biết em gái chị có thể kiếm tiền chị rất vui vẻ, lúc đầu Cổ Chí Kiệt biết cũng không nói gì, nhưng hôm qua không biết tại sao anh ta đi uống rượu về lại bắt chị đi tìm Tam nha hỏi bí quyết, lúc đầu chị còn tưởng rằng chồng chị cũng muốn để chị kiếm thêm chút tiền cho gia đình, chị cũng từ từ giải thích với chồng, chị nói tiền này không dễ kiếm như vậy, lại nói chị cũng thêu thùa được, cho dù có bí quyết thì cũng không thể luyện đến thành công được.
Kết quả chồng chị vẫn nhất quyết không tha, bảo chỉ phải lấy được bí quyết về, vì chuyện này mà hai người làm loạn đến chỗ cha mẹ chồng, kết quả là cha mẹ chồng thường giống chị cũng không lên tiếng, còn nói nếu thật sự có thể lấy được thì mấy nhà đều nhớ đến ân tình của chị.
Chị cũng không làm, hóa ra không chỉ một mình chồng nhớ nghĩ đến cái đó của Tam nha, cả gia đình nhà họ Cổ đều nghĩ đến? Đừng nói là Tam nha cũng không có bí quyết, cho dù có thì tại sao chị phải giúp người ngoài mà hại em gái chị chứ? Không sai, trong mắt chị, những người trong gia đình nhà họ Cổ đều là người ngoài, trừ con trai chị là ruột thịt của chị thì người nào có thể hơn em gái cùng một mẹ sinh ra với chị chứ?
Cuối cùng, Cổ Chí Kiệt thấy cha mẹ anh ta cũng đứng về phía anh ta, cũng có để ý, lại nghe vợ anh ta nói người nhà họ Cổ bọn họ nhớ thương đến em gái cô, anh ta cũng bắt đầu động thủ luôn. Trương Xảo Tĩnh cũng tức giận, chị ôm con trai về nhà mẹ đẻ, vừa ngồi lên giường lập tức nói muốn ly hôn. Diễn-voi-đàn-coi-lê--quý--đôn
“Chị hai, đều là em sai, em xin lỗi.” Trương Xảo Phương thật sự cảm thấy cô có lỗi, tuy rằng cô cũng hận vì Cổ Chí Kiệt không được phép đánh chị cô, nhưng nếu không phải do chuyện của cô thì chị hai cũng không bị đánh, dù sao cũng là chuyện đề cập đến lợi ích, vợ chồng già nhà họ Cổ cũng không thể hướng về con dâu.
“Cô thì sai cái gì chứ? Cô kiếm được chút tiền cũng phải luyện tập hơn một năm, dễ dàng lắm sao? Chỉ giận những người không có lòng tốt kia, còn có cả tên đáng bị ngàn dao băm Cổ Chí Kiệt kia nữa, đừng tưởng rằng anh ta làm những gì ở ngoài chị không biết? Nếu không phải vì Gia Bảo, chị có chết cũng tiếp tục đấu với anh ta.” Trong cơn tức giận, cái gì Trương Xảo Tĩnh cũng có thể nói được.
Đừng thấy mỗi ngày chị đều chỉ nhìn phong cảnh bên ngoài, hai người ngủ cùng một cái giường, chồng chị có chuyện gì sao chị có thể không biết chứ? Nhưng biết thì có thể làm gì đâu? Lúc vừa có Gia Bảo, chị vừa gào vừa khóc giả quyết Lý quả phụ (chồng chết) sau đó lại có thêm con dâu nhà họ Triệu? Đây là một phải một trái, chị phải giành lại như thế nào đây? Sau này, chồng chị cho chị mở một cửa hàng nhỏ kiếm tiền, chị cũng dứt khoát không thèm gây chuyện nữa, trong tay chị có tiền, bên cạnh chị có con trai, anh ta thích đi đâu thì đi, có chết ở bên ngoài chị cũng không thèm quản. Cuối cùng anh ta cũng không yên tĩnh được bao nhiêu lâu lại bắt đầu nhớ thương đến tay nghề của em gái chị? Phi, anh ta nghĩ cũng hay nhỉ?
“Cái gì? Anh ta gây chuyện ở bên ngoài?” Trương Xảo Phương vừa nghe xong càng thêm tức giận. Lần trước anh ta gài bẫy cô, cô vẫn luôn nghĩ là nhịn đi, dù sao vẫn có chị hai ở đó, chị hai lại luôn đối tốt với cô, nếu Cổ Chí Kiệt không quá đáng quá thì cũng thôi đi. Không ngờ người đàn ông này không muốn sống qua ngày thật tốt mà lại muốn ra ngoài cấu kết làm bậy? Anh ta chán sống rồi đúng không?
Trương Xảo Tĩnh thấy mình nói lỡ miệng, vội vàng nhìn về phía cửa, kéo em gái nói: “Đừng nói với cha mẹ, để bọn họ phải lo lắng.” Chị không biết, thật ra cha chị cũng đã biết từ sớm, cha chị cũng sợ con gái đau lòng mà luôn luôn không dám nói.
“Chị hai, chị yên tâm, em sẽ không nói đâu.” Trương Xảo Phương gật gật đầu, sau đó dặn dò Trương Xảo Tĩnh nói: “Chị, chị hãy ở nhà đã, nếu thật sự không được thì vẫn còn nhà mình mà, chúng ta kiên quyết không quay về.” Thật ra cô muốn cho người đàn ông khốn nạn kia một đao, sau đó lại để chị hai cô ly hôn, nhưng người có lúc, có lúc không thể tránh được như vậy, giống như cô ở kiếp trước, nếu không phải tên hỗn đản và con tiện nhân kia lấy cô làm đệm thịt thì cô cũng không phải hận đến mức như vậy, nhịn đau đối mặt với anh ta cả đời. Mà chị hai cô, không ly hôn cũng chỉ vì con của chị ấy.
“Yên tâm, chị hai em vẫn rất thông minh, lúc chị đi đã mang hết tiền trong nhà đi rồi, với số tiền này chị cũng có thể ăn uống thoải mái ở nhà mẹ nhiều năm.”
Ách, quả nhiên là phong cách của chị hai cô, cô thích.
Trương Xảo Phương mang theo tâm trạng đè nén đi khỏi nhà mẹ đẻ, cô bắt đầu tính toán xem để tìm tên hỗn đản kia tính sổ: Ha ha, dám đánh chị hai cô? Ha ha, Cổ Chí Kiệt, chúng ta cùng nhấc bút lên chậm rãi tính.
. . . . Tôi là đường ranh giới…
Cổ Chí Kiệt cũng cảm thấy tức giận, anh ta cũng không ngờ vợ anh ta ngang ngược như vậy? Vì em gái cô ta mà cô ta có chết sống thế nào cũng không đồng ý,lqd, mà còn mang theo toàn bộ tiền trong nhà chạy về nhà mẹ đẻ? Anh ta tràn đầy buồn bực trong lòng, nhân lúc trời tối anh ta chạy đến nhà tình nhân để tìm kiếm sự an ủi.
Cả ngày nay Từ Tiểu Linh đều ở nhà chờ tin tức, hôm kia em gái cô ta có đến đây, cũng chỉ là đến tố khổ với cô ta mà thôi, nói Trương Xảo Phương kiếm được nhiều tiền nhưng lại không chịu nói bí quyết cho nó, nếu không thì chị em hai người cùng nhau kiếm tiền cũng sẽ nhanh chóng kiếm tiền.
Chờ khi em gái đi rồi, cô ta bắt đầu suy nghĩ, Trương Xảo Phương không chịu nói cho chị em dâu, nhưng chắc cô ta sẽ không giấu cả chị gái ruột đúng không? Cho nên hôm qua khi Cổ Chí Kiệt đến đây cô ta xuất ra tất cả vốn liếng để Cổ Chí Kiệt đồng ý với cô ta, khi anh ta về nhà sẽ bảo vợ anh ta là Trương Xảo Tĩnh lấy được bí quyết này, cả ngày hôm nay cô ta đều hưng phấn đến mức ngồi không yên.
“Chí Kiệt, anh đến rồi.” Từ Tiểu Linh nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa theo tiết tấu vội vàng ra mở cửa, gương mặt tươi cười đón Cổ Chí Kiệt vào trong, còn hiền huệ cởi áo bông cho anh ta, rồi lại rót nước, đến khi anh ta uống nước rồi thì cô ta mới ngồi xuống, cô ta dựa gần người lại hỏi: “Chí Kiệt, vợ anh đã đến nhà em gái cô ta chưa? Em nghe nói Trương Xảo Phương kiếm được tiền lại mua cho chồng cô ta một cái đồng hồ tốt, đến khi em kiếm được tiền nhất định cũng sẽ mua cho anh một cái đồng hồ rất đẹp luôn.” Đây là chính em gái cô ta nói, nghe nói người kia chính là đồ ngốc, có tiền không chịu tiêu cho mình, không phải đồ ngốc thì là cái gì?
“Ai, đừng nói nữa.” Thấy đối phương nói như vậy, Cổ Chí Kiệt càng cảm thấy rất xin lỗi với người phụ nữ trong lòng, hơn nữa càng so sánh thì ấn tượng của anh ta với Trương Xảo Tĩnh càng kém hơn, nhìn xem nhìn xem, Tiểu Linh người ta còn biết nếu kiếm được tiền thì sẽ mua đồng hồ cho anh ta, còn cái đồ ở nhà anh ta kia thì mỗi ngày đều làm như không thấy anh ta.
“Thế nào rồi anh? Cô ta mặc kệ sao?” Từ Tiểu Linh vừa nghe thấy lập tức không đồng ý, cô ta ngồi dậy, mặt lạnh nhìn Cổ Chí Kiệt: “Cuối cùng thì anh có muốn giúp em không vậy? Anh là nhất gia chi chủ trong nha, vậy mà không làm chủ được một chuyện bé xíu vậy sao?”
“Tiểu Linh, Tiểu Linh, em nghe anh nói đã.” Cổ Chí Kiệt muốn lấy lòng nên ôm người vào lòng, thấp giọng dỗ: “Thật sự là anh nói rồi, anh còn đánh cô ta cơ, đây chính là lần đầu tiên từ khi anh kết hôn đấy, bây giờ cô ta cũng chạy về nhà mẹ đẻ rồi, nhưng cô ta cũng không chịu đưa bí quyết ra, anh cũng không có cách nào khác.”
Đánh đến mức chạy về nhà mẹ đẻ? Trong lòng Từ Tiểu Linh có chút vui vẻ, cô ta nghĩ đến bí quyết này lại vội vàng giấu đi khóe miệng đang nhếch lên thành ý cười, cô ta tự nhéo một cái lên người mình, bày ra vẻ không vui mà nói: “Đuổi về thì cũng có năng lực đến đâu chứ? Chờ thêm hai ngày nữa không phải anh cũng phải đi đón người về mà thôi? Chuyện của em vẫn là không có cách nào?”
“Yên tâm, lần này nếu cô ta không bảo được Trương Xảo Phương giao bí quyết ra đây thì anh tuyệt đối không để cô ta về nhà.” Cổ Chí Kiệt cũng nhẫn tâm, anh ta cũng không tin người phụ nữ kia dám ly hôn với anh ta?
Trong phòng, Cổ Chí Kiệt dịu dàng dỗ người trong lòng mà không biết trong vườn, bên cạnh tường có người đang đứng.
Đêm nay Trương Xảo Phương vốn muốn tìm Cổ Chí Kiệt tính sổ, không ngờ lại phát hiện anh ta đang lén lút ra cửa? Nghĩ đến anh ta vụng trộm ở ngoài, cô cũng không vội vàng ra tay, cô không nhanh không chậm mà đi phía sau, kết quả là cô nghe được đoạn đối thoại của hai người kia.
Bỗng chốc, cô cũng hiểu rõ tất cả, không trách được anh ta lại muốn bí quyết? Hóa ra không phải vì người nhà họ Cổ, mà là vì muốn giúp người phụ nữ này?
Cổ Chí Kiệt anh được lắm, còn cả cái cô Tiểu Linh kia nữa, dám để chị hai cô không thoải mái, lại còn dám đánh chủ ý lên người cô, cô ta cũng lợi hại lắm.
Cô cười lạnh, khóe môi hơi nhếch lên, cô cảm thấy đêm nay cô tới đây là muốn dạy dỗ tên Cổ Chí Kiệt kia, nếu tình cảm của hai người đã sâu như vậy thì cùng nhau hứng chịu đi.
Cô lấy một viên đậu đỏ từ trong túi, Trương Xảo Phương có chút tiếc nuối, cái này hẳn là nên dùng tương tư đậu, mới có thể vừa hợp tình lại đẹp mắt . Một tay cô không ngừng xoa xoa viên đậu đỏ, đồng thời cô cũng suy nghĩ một con số, liên tục dùng lực, một phát tách được viên đậu thành hai nửa, sau đó dùng chân khí, vung tay lên, hai nửa của viên đậu đỏ chui vào phòng của Từ Tiểu Linh, biến mất vô ảnh vô tung.
Trương Xảo Phương làm xong việc, ánh mắt của cô lại rơi vào chuồng gà trong vườn, nói, cô vất vả vận dụng chân khí như vậy chỉ vì hai tên tiểu nhân kia, nếu không lấy chút linh khí coi như bồi thường thì cô thiệt mất?
Mấy ngày nay cô luôn thèm linh khí, cô cũng chưa từng nghĩ đến chuyện mượn gió bẻ măng, nhưng hôm nay lại không giống, người phụ nữ này luôn muốn tính kế cô, bản thân cô cần gì khách sao? Ngàn vạn lần không cần khách khí.
Cô thấy trong chuồng còn ba con gà mái, Trương Xảo Phương vui vẻ nhắm mắt một cái, lúc con gà mái thứ ba còn đang yên ổn ngủ trong chuồng thì hai con gà còn lại đã theo cô về nhà rồi.
Gà này không thể nuôi trong thời gian dài, nếu bị người khác phát hiện thì không tốt, đêm đó cô làm một con gà hôn mê rồi ném vào nhà kho để nó tiếp tục hôn mê, còn một con khác thì cô cũng không cần nấu nước làm lông, mà dù sao lát nữa cô cũng được bổ sung linh khí nên cô cũng lãng phí một lần trực tiếp dùng phép thuật để loại bỏ lông, sau khi mổ bụng thì trực tiếp ném vào nồi để hầm.
Chờ khi cô thêu xong mắt rồng thì con gà cũng được hầm xong, Trương Xảo Phương cũng chưa ăn cơm đã ăn hơn nửa con gà, còn thừa lại thì cô để làm bữa sáng mai.
Cô ném luôn lông gà vào bếp đốt, xương gà thì cho Hổ tử làm bữa khuya, tóm lại, con gà này cũng biến mất một cách vô ảnh vô tung, chân chính đạt tới cảnh giới một chút lông cũng không còn, triệt để hủy thi diệt tích.
Ban ngày ngày thứ hai, theo thông tin mới nhất từ cô cả Tống Trường Hà nhà cô thì nhà Triệu Nhị bị mất hai con gà mái khiến cho nhà Triệu Nhị đau lòng không thôi, luôn miệng mắng bọn trộm tặc xung quanh, nghe nói hai con gà kia còn có thể đẻ trứng, cho nên nhà họ Triệu có giết gà cũng muốn giữ lại ba con này.
Chị nói như vậy, Trương Xảo Phương cũng có chút đau lòng, mắng hay không mắng thì cô không quan tâm, nhưng con gà này có thể đẻ trứng là thật, tối hôm qua lúc cô mổ bụng nó cũng có nhiều trứng gà non, nếu hai con gà này cũng có thể giữ lại để đẻ trứng, thì mỗi ngày cô đều có thể ăn trứng gà mới? Mỗi ngày cô đều có linh khí? Ai, không còn cách nào khác, ai bảo cô muốn hủy thi diệt tích đâu? Đêm nay cô cũng phải hầm luôn con gà còn lại thôi.
Tống Trường Hà nói xong, chị cũng không biết, tên trộm gà đang ở trước mặt chị, con gà bị trộm cũng chỉ cách chị có một bức tường, nó còn đang hôn mê ở nhà kho kìa, bởi vì chị không biết, cho nên con gà đáng thương kia cũng không có người cứu, đêm đó nó lại bị một người một chó chia ra ăn hết.
Trương Xảo Phương cũng rất tốt, cô đang chờ, chờ xem tên khốn khiếp kia lúc nào thì đi đón chị hai cô, kết quả là cô còn chưa đợi được tin tức thì cô lại nhận được thư của chồng cô trước.
Tống Trường Lâm vẫn không nghĩ ra nên đưa gì cho vợ anh, dù sao thì tiền trong tay anh cũng quá ít, anh cũng không có kinh nghiệm về vấn đề này, nghĩ nghĩ, chỉ có thể viết một bức thư nhà thật dài để diễn ta tâm trạng kích động của anh.
Trương Xảo Phương thấy mỗi chữ của chồng cô đều lộ ra vui sướng, cô không nhịn được mà nhếch khóe miệng, lại nhìn thấy anh nói anh đến nhà liên trưởng gói sủi cảo, cuối cùng một loạt chuyện phát hiện ra cái đồng hồ, Trương Xảo Phương quyết định, chị dâu nhà liên trưởng là người tốt, nhất đinh phải ôm cái đùi này, không nói đến chuyện chồng cô thường đến nhà người ta làm phiền, mà chỉ vì người phụ nữ này giúp cô nói chuyện, lại là vợ cấp trên của chồng cô, cô nhất định phải gây dựng quan hệ thật tốt.
Cô lật đi lật lại chất vải thêu mới mua, cô quyết định làm cho chị dâu nhà liên trưởng một cái khăn quàng cổ, không đúng, phải là hai cái, nghe nói họ có một cô con gái? Ừ, đứa nhỏ vui vẻ thì người mẹ cũng sẽ vui vẻ, cứ vậy mà làm.
Cô mất hai ngày để tìm hai chất vải mềm mại làm khăn quàng cổ, sau đó mới gửi đi, cuối cùng bên kia Cổ Chí Kiệt cũng đến đón vợ.