[Mạch Nhiên mở to hai mắt mà nhìn, Thẩm Lâm Kỳ rời đi rồi, nửa ngày cô mới khôi phục tinh thần trở lại.
Anh, anh vừa rồi xem như là... đùa giỡn cô?]
Ba năm lại đây, Thẩm công tử lần đầu tiên đối với Mạch Nhiên mà nói những lời đùa giỡn này. Thế cho nên Mạch Nhiên nhất thời không thể tiếp nhận kịp, lúc đi ra cửa tinh thần cô có chút hoảng hốt.
Sau đó Mạch Nhiên chợt thấy trước mặt trợ lý Tiểu Vương và Tiểu Đào ở đằng kia đang khe khẽ to nhỏ.
Tiểu Vương nói: "Thật sự, thật sự đấy!"
Tiểu Đào hỏi: "không nhìn nhầm chứ?"
"Tuyệt đối không nhìn lầm, khẳng định đó!"
"Cô ta tới làm gì?"
Mạch Nhiên đầu óc vẫn còn chưa có khôi phục lại, nghe được đoạn đối thoại của hai người kai, theo phản xạ mà đi tới hỏi: "Các ngươi đang nói tới ai?"
Hỏi xong cả ba người đều trợn tròn mắt.
Kỳ thật Mạch Nhiên không có bát quái như vậy, trong lòng thầm kêu khổ, cô chỉ là hiếu kỳ thôi a! Hiếu kỳ một chút mà thôi!
Ngay trong lúc Mạch Nhiên còn đang phiền muộn, Tiểu Đào cuối cùng quay lạ, xấu hổ nói: "Bạch tiểu thư, chị đừng hiểu lầm, chúng em đều không phải nói xấu chị, chỉ là vừa rồi Tiểu Vương nhìn thấy Khương Tuệ đến tìm Thẩm tổng, cảm thấy lạ, cho nên..."
Khương Tuệ?!
Nhắc tới cái tên này, đừng nói là Tiểu Đào các nàng, ngay cả Mạch Nhiên cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Nếu như nói Mạch Nhiên là độc dược của phòng vé thì Khương Tuệ lại chính là thần thoại của phòng vé. Cô ta mười lăm tuổi đã xuất đạo, vài chục năm đảm nhiệm một con số rất lớn cá bộ phim, dựa vào tài năng biểu diễn, chinh phục không ít khán giả.
Bốn năm trước đây, cô ta không để ý mọi người phản đối rời khỏi ông chủ của Tinh Thiên, tự mình đầu tư quay một bộ phim văn nghệ.
Lúc đó truyền thông đa số cho rằng, Khương Tuệ làm như vậy quả thực là tự chui đầu vào rọ. Nhưng mà không ai ngờ được rằng, bộ phim "Sườn xám" lúc hoàn thành lập tức được đưa đến tham dự một lễ trao giải phim điện ảnh có uy tín của nước ngoài để bình phẩm, đã nhận được rất nhiều đánh giá tốt. Vô số người ngọai quốc đã bỏ tiền ra để đến xem phong thái của diễn viễn Trung Hoa, thậm chí trên thế giới dấy lên một làn sóng điện ảnh Trung Hoa.
Sau đó, Sườn xám thu hoạch được một loạt các giải thưởng quốc tế uy tín rồi quay trở về tổ quốc, ngay lập tức hâm nóng tất cả các rạp chiếu phim. Từ đó trở thành thần thoại của phòng vé, thậm chí vượt mặt rất nhiều phim bom tấn của Hollywood.
Nhà đầu tư cũng chính là diễn viên chính của bộ phim này là Khương Tuệ, cũng từ sau sự kiện Sườn xám, đã trở thành diễn viên cao cấp được khán giả trong và ngoài nước đón nhận. Chỉ cần cô ta tham gia bộ phim nào, cho dù đề tài cũ rích, mánh lới không đủ, cũng có thể khiến cháy vé, lời khen ngợi như thủy triều.
Nói Khương Tuệ là một kỳ tích trong làng giải trí Trung Hoa, một chút cũng không sai.
Thế nhưng, cô ta thế nào mà lại đến Tinh Thiên? Phải biết rằng, chuyện năm đó khi cô ta rời khỏi Tinh Thiên đã gây huyên náo một thời gian, ngoài giới cho rằng Khương Tuệ và Tinh Thiên tan rã như vậy rất khó có thể hợp tác lại lần nữa.
Người ta nói kẻ thù gặp mặt ắt đỏ mắt, lúc này Khương Tuệ lại trở lại Tinh Thiên, chẳng phải chính là lại tới náo loạn sao?
"Còn có thể có chuyện gì?" Một bên Tiểu Vương đắc ý nói, "Khương Tuệ năm đó cùng Thẩm tổng đoạn tình, nói không chừng là tới gặp mặt tình cũ."
Tiểu Vương nói xong, bọn họ cả ba người lại trợn mắt.
Mạch Nhiên trong lòng sâu xa nghĩ, làm người lúc nói chuyện cần phải cân nhắc qua đại não một chút, tỷ dụ như chính cô, tỷ dụ như Tiểu Vương, đều hẳn là nên tỉnh táo lại một chút.
Sắc mặt Tiểu Vương nhìn qua như khóc, cô ta nói: "Bạch tiểu thư, em cũng là nghe bọn họ nói thôi, chị chị ngàn vạn lần đừng để bụng!
Mạch Nhiên đành phải dỗ dành cô ta: "Không có việc gì, không có việc gì, chị cũng thường xuyên giống như em."
"Nhưng..."
[Mạch Nhiên đành phải dỗ dành cô ta: "Không có việc gì, không có việc gì, chị cũng thường xuyên giống như em."
"Nhưng..."]
"Không có nhưng" Mạch Nhiên cắt đứt lời cô nàng, "Các em từ từ làm việc, chị còn một việc phải xử lý, hẹn gặp lại!" Nói xong, Mạch Nhiên chạy như bay ra khỏi công ty, rất sợ ở lại thêm nữa sẽ càng xấu hổ.
Ai... Nói thế nào, Mạch Nhiên hiện giờ cũng là bạn gái chính thức của Thẩm công tử, tại công ty lại làm trò thăm dò tình sử của anh trước mặt người khác, sợ rằng không ổn.
Nói là nói vậy, Mạch Nhiên ít nhiều vẫn có chút hiếu kỳ.
Trên đường đi, Mạch Nhiên nhịn không được thử hỏi Linda: "Linda, chị đến công ty bao lâu rồi?"
Linda suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Cũng lâu rồi, khoảng năm, sáu năm"
"Vậy chị nhất định biết rõ Khương Tuệ?"
Lời này vừa ra khỏi miệng Mạch Nhiên, Linda mặt biến sắc, mập mờ nói: "Biết thì có biết, có điều chị lúc đó chỉ là một trợ lý quèn, không có tiếp xúc cùng cô ta nhiều!"
Mạch Nhiên nói: "Chị đừng giả bộ, nói cho em biết một chút chuyện giữa Khương Tuệ cũng Thẩm tổng đi, nghe nói hai người bọn họ trước đây quan hệ rất tốt?"
Linda sợ đến giọng nói run run: "Em em nghe ai nói? Không, không có việc này..."
"Không có việc gì chị phải căng thẳng như vậy?" Mạch Nhiên đợi Linda bình tĩnh lại thấm thía nói: "Linda, mấy hôm trước Thẩm tổng có nói sẽ thay người đại diện cho em..."
"A! Chị nhớ rồi!" Linda cấp tốc ngắt lời Mạch Nhiên.
Mạch Nhiên tủm tỉm cười: "Nhớ là tốt rồi, nói cho em biết một chút"
"Việc này..." Linda vẻ mặt đau khổ, vẫn còn khuất phục uy quyền của Mạch Nhiên, cô ta nói: "Kỳ thực chuyện Thẩm tổng và Khương Tuệ ngay từ đầu chỉ là nghe đồn, không ai chứng thực. Thế nhưng sau đó có người nghe Thẩm tổng và Khương Tuệ tranh cãi ầm ĩ một trận, sau đó Khương Tuệ khóc sướt mướt chạy, không bao lâu sau kết thúc hợp đồng với công ty, cho nên mọi người đoán là quan hệ giữa bọn họ tan vỡ, dẫn đến Khương Tuệ rời bỏ công ty"
Hóa ra còn có chuyện như vậy, nghe Linda nói xong, Mạch Nhiên lâm vào trầm tư.
Linda thấy vậy vội vàng hạ giọng khuyên bảo: "Mạch Nhiên, kỳ thực những điều chị vừa nói cũng là nghe người khác kể thôi, không có gì rõ ràng. Hơn nữa cho dù năm đó Khương Tuệ có gì đó với Thẩm tổng thì cũng là chuyện quá khứ, hiện tại em mới là bạn gái của Thẩm tổng, huống hồ anh ta đối với em rất tốt, bao nhiêu phụ nữ ước còn không kịp, em đừng có mà suy nghĩ lung tung, an tâm đi!"
Trời đất chứng giám! Mạch Nhiên thật đúng là suy nghĩ thật nhiều!
Mạch Nhiên nghĩ, nếu như Khương Tuệ và Thẩm Lâm Kỳ đúng như theo Linda nói chia tay không vui vẻ gì, vậy ngày hôm nay cô ta đến tìm Thẩm Lâm Kỳ là vì cái gì? Không phải là muốn tiếp tục tình duyên chứ? Vạn nhất Thẩm công tử nhịn không được bị cô ta mê hoặc rồi thỏa hiệp, vậy Mạch Nhiên phải làm sao bây giờ? Anh sẽ không như năm đó với Khương Tuệ, một cước đá bay Mạch Nhiên chứ?
Mạch Nhiên cũng không phải Khương Tuệ, không hành động giống cô ta có thực lực, cô vẫn chỉ như một người mới bước chân vào giang hồ, cuộc sống dư dả không nhiều lắm, tiền mặt kiếm được chẳng có bai nhiêu. Nếu như rời khỏi Tinh Thiên, vậy thì chỉ còn cách đi bán thân!
Nghĩ vậy, Mạch Nhiên nói với Linda: "Linda, em không đi quay quảng cáo nữa!"
Linda giật mình: "A? Vậy em đi đâu?"
"Quay về công ty!" Mạch Nhiên nắm tay, kiên định nói, "Em muốn đi bắt kẻ thông dâm!" (haha....chị Nhiên hành động)
Mạch Nhiên không phải chỉ nói mồm, cô thực sự muốn đi.
Khi Mạch Nhiên hấp tấp chạy tới công ty, hấp tấp chạy tới phòng làm việc của Thẩm Lâm Kỳ, cô thư ký bị khí thế của Mạch Nhiên hăm dọa.
Cô ta nói: "Bạch tiểu thư, Thẩm tổng đang tiếp khách, e rằng..."
"Sợ gì mà sợ!" Mạch Nhiên nói xong, vượt qua cô ta, đẩy cửa phòng làm việc của Thẩm Lâm Kỳ.
Mạch Nhiên, Thẩm Lâm Kỳ, Khương Tuệ, ba mặt nhìn nhau.
Nhất thời, Mạch Nhiên hối hận.
Vội vàng tới, còn chưa kịp nghĩ lý do đến làm gì.
"Có chuyện gì sao?" Thẩm Lâm Kỳ ngồi ở bàn làm việc, thấy Mạch Nhiên đột nhiên xông vào, nhìn qua không hề tức giận.
Mạch Nhiên nhìn anh, rồi nhìn về phía Khương Tuệ đang ngồi chỉnh tề trên sô pha, đành kiên trì nói: "Thực ra... không có chuyện gì, em tới muốn hỏi, anh có đi ăn cơm không?" (bà chị của em ơi... thật không có khí phách >"