Độc Gia Chuyên Sủng

chương 100: theo dõi!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cách đó không xa có một người đàn ông mặc một thân quần áo thường ngày, khóe miệng mỉm cười nhìn về phía Quý Tiêu Dương, đem cảnh tượng vừa rồi đều xem ở trong mắt. Khóe miệng gã xuất hiện một chút cười lạnh! Nhất là khi nhìn thấy Nam Cung Kỳ đang chạy về phía gã, khóe miệng cười lạnh càng thêm rõ ràng, nhẹ cúi đầu thấp giọng thì thầm một câu. Thật sự là, đi hoài tìm không thấy, không làm gì cũng tự động đưa đến cửa……

Hiện tại Nam Cung Kỳ chỉ có một cảm giác duy nhất là cả người có một cái gì đó cuồn cuộn vọt lên, cảm giác bản thân mình đều bị thiêu đốt thành trống rỗng rồi…… Trong lòng chỉ còn một ý niệm là phải rời đi……

Bị ánh mắt xung quanh nhìn chằm chằm như vậy, Nam Cung Kỳ liền cảm giác mình sẽ ngất đi ngay lập tức……

“Khách……” Suy nghĩ loạn thất bát tao, cả người đang trong tình trạng cực độ bối rối, Nam Cung Kỳ căn bản không có nhìn đường phía trước, chỉ là theo bản năng mà chạy đi. Sau đó là va vào người khác……

“Anh không sao chứ?” Thanh âm thực ôn nhu!

Nam Cung Kỳ ngẩng đầu lên, nhanh chóng hoàn hồn lại nhìn người đàn ông mặc một thân quần áo thường ngày trước mặt, tỏ vẻ xin lỗi cười cười “Thật xin lỗi!”

“Không sao, anh có phải hay không sinh bệnh?” Nói xong, người đàn ông kia hảo tâm vươn tay sờ sờ trán Nam Cung Kỳ, trên mặt lóe lên thần sắc lo lắng!

“Không!” Nam Cung Kỳ nhẹ nhàng lắc đầu, không dấu vết tránh né tay người kia. Đối với động tác thân thiết của người khác, Nam Cung Kỳ luôn không thích. Tổng cảm giác trong lòng là lạ, sợ Tiểu Cửu nhìn thấy sẽ sinh ra cảm xúc không tốt……

“Kỳ!” Nam Cung Cửu rất xa liền nhìn thấy một người đàn ông lạ, thân thiết đỡ bả vai Kỳ, vẻ mặt còn cười ôn nhu, thậm chí còn vươn tay sờ trán Kỳ. Trong lòng hắn thực tức giận! Kỳ là của hắn, người ngoài không được chạm vào!

Nghĩ như vậy, bước chân Nam Cung Cửu cũng nhanh hơn, chạy đến bên người Nam Cung Kỳ, đứng bên cạnh anh lãnh đạm nhìn về phía người đàn ông xa lạ!

“Anh ta giống như sinh bệnh, trên mặt thực nóng!” Người đàn ông mặc một thân quần áo thường ngày cười cười nói với Nam Cung Cửu.

“Tôi không có!” Nam Cung Kỳ nhanh chóng lắc đầu phủ nhận, nhiệt độ trên mặt giống như lại tăng lên vài phần! Đầu cúi xuống tận ngực!

“Kỳ, mau tới đây, chân gà nướng này hương vị đặc biệt ngon! Hai người mau nếm thử đi!” Hai tay Quý Thần Quang mỗi tay cầm một cái chân gà nói với Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu.

Người đàn ông mặc một thân quần áo thường ngày khi nhìn thấy Quý Thần Quang xuất hiện trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia u ám!

Nam Cung Kỳ xoay người nhìn Quý Thần Quang, trong lòng nhẹ thở ra một hơi, trong mắt hàm chứa ý cảm ơn, cầm lấy chân gà “Ngửi thật là thơm!”

“Hương vị cũng đặc biệt ngon. Kỳ, anh nếm thử đi, xem có thể làm ra như vậy không!” Quý Thần Quang cười sáng lạn, trong giọng nói hàm chứa hưng phấn, có thể rõ ràng nghe ra ý tham ăn ở trong đó.

Quý Tiêu Dương trả tiền xong, vừa mới đi đến trước mặt Quý Thần Quang thì nghe được câu nói đó, nhất thời cười đến bất đắc dĩ lại sủng nịch, nhịn không được vươn tay dùng sức xoa xoa đầu Quý Thần Quang “Con heo Thần Thần, mỗi ngày chỉ nghĩ đến ăn với ngủ!”

“Ăn cùng ngủ chính là chuyện thường tình! Anh hai, anh đừng luôn xoa đầu em, tóc đều rối hết cả rồi!” Quý Thần Quang có chút thầm oán. Anh hai luôn là một bộ dáng suất suất khốc khốc, cậu cũng không thể lạc hậu a!

“Loạn lên trong rất đẹp!” Khóe miệng cười của Quý Tiêu Dương càng thêm vui!

Quý Thần Quang trợn mắt nhìn Quý Tiêu Dương nói dối, cho hắn một cái nhìn xem thường, hừ mạnh một tiếng, mắt nhìn về phía Nam Cung Kỳ “Kỳ, thế nào?”

“Ân. Cái này không khó, làm dễ lắm!” Nam Cung Kỳ ăn mấy miếng, đều có thể biết hết nguyên liệu phối bên trong là gì, cười nhạt, nói vân đạm phong khinh dễ dàng!

“Vậy thật tốt quá!” Quý Thần Quang hưng phấn, cậu đã sớm muốn đi dã ngoại một lần! Hiện tại Kỳ còn học được món gà nướng này, vấn đề ăn cơm của bọn họ liền được giải quyết rồi!

“Thần Thần, cười đến giảo hoạt như vậy, lại nghĩ đến chuyện gì rồi?” Quý Tiêu Dương sờ sờ mũi, không nghĩ tới thời điểm Thần Thần của hắn tức giận cư nhiên lại coi như hắn không tồn tại…… Ân, cái thói quen này cũng không tốt lắm, buổi tối hôm nay phải trừng phạt em ấy một chút!

Quý Thần Quang hiển nhiên là đem sự tức giận của mình ném tới sau đầu, nghe được anh hai nói chuyện, cả người liền dính vào lòng hắn “Anh ơi, sau khi chúng ta về nhà liền đi dã ngoại một lần đi. Em muốn đi dã ngoại……”

“Được!” Quý Tiêu Dương cười cười gật đầu. Dù sao thì Thần Thần cao hứng là tốt rồi!

“Còn muốn đi ăn gì nữa không?” Quý Tiêu Dương nhìn Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu. Thần Thần người kia hẳn là không nên hỏi, cả một con phố ăn vặt thật dài, cơ hồ là từng cửa hàng em ấy đều phải vào một lần. Bụng lấy này có chút căng lên rồi, Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng xoa xoa bụng Quý Thần Quang.

“Ha ha, ha ha, anh hai, đừng xoa nữa, em buồn……” Quý Thần Quang giãy dụa muốn thoát ra khỏi lòng Quý Tiêu Dương.

Hắc…… Đáy mắt Quý Tiêu Dương hiện lên một tia giảo hoạt! Nguyên lai bụng Thần Thần cũng là một điểm mẫn cảm…… “Thần Thần, anh giúp em nhu nhu, hiện tại bụng hẳn là khó chịu đi!” Trong lòng nghĩ cùng ngoài miệng nói hoàn toàn là hai việc khác nhau. Thực tế là Quý Tiêu Dương càng muốn biết chính xác thì điểm mẫn cảm trên bụng Quý Thần Quang rốt cuộc là điểm nào!

“Không, không cần! Anh hai, em không khó chịu!” Biết anh hai là vì muốn tốt cho cậu nhưng là buồn quá, cậu không chịu nổi……

“Ân, rồi rồi, Thần Thần đừng giãy loạn nữa. Anh buông tay đây!” Thần Thần ở trong lòng hắn giãy dụa, mới một hồi thôi mà Quý Tiêu Dương đã có cảm giác muốn sát súng phát hỏa…… Nhanh chóng ổn định tâm tình buông Quý Thần Quang ra!

Quý Thần Quang đạt được tự do liền nhanh chóng nhảy sang một bên!

Nam Cung Kỳ có chút bất đắc dĩ lại hâm mộ, Tiêu Dương cùng Thần Quang luôn có thể không để ý đến ánh mắt của những người khác, mặc kệ là khi nào ở đâu đều có thể quang minh chính đại là ra những động tác vô cùng thân thiết, nói ra những lời buồn nôn……

Nam Cung Cửu đem xương gà ném vào trong thùng rác bên cạnh, ánh mắt nhẹ đảo trên người Nam Cung Kỳ, bên trong ẩn ẩn chờ mong. Không biết đến khi nào thì hắn cùng với Kỳ cũng có thể giống như Tiêu Dương cùng Thần Quang, có thể như vậy quang minh chính đại ở bên nhau! Chính là Nam Cung CỬu biết, hiện tại hắn không thể gấp gáp bức bách Kỳ! Bằng không bọn họ sẽ lại nhớ tới sự xấu hổ vài ngày trước rồi lại rơi vào trạng thái mất tự nhiên.

Mấy ngày nay bọn họ thật vất vả mới có chút chuyển biến tốt, hắn cũng không thể lại đem tình cảm của mình biểu hiện ra ngoài, như vậy sẽ dọa sợ Kỳ! Làm cho Kỳ cảm thấy áp lực rồi lại trốn tránh hắn! Cho nên, hắn phải cưỡng chế cảm xúc của mình, không thể gấp gáp, việc này rồi từ từ sẽ đến……

“Kỳ, Cửu, hai người còn muốn ăn thêm chút gì không?” Không đùa Thần Thần nữa, Quý Tiêu Dương lại hỏi Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu!

“Trở về đi, tôi có chút mệt. Bụng cũng no rồi!” Nam Cung Kỳ vứt xương gà vào thùng rác, cười yếu ớt nói.

“Cũng thế!” Nam Cung Cửu khốc khốc nói hai chữ.

“Trở về đi anh hai, em cũng mệt, có chút buồn ngủ, cảm giác hai mắt muốn dính nhau vào rồi!” Quý Thần Quang cũng gật gật đầu.

“Được, vậy chúng ta trở về đi!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu, dắt tay Quý Thần Quang, nhéo nhéo hai má cậu “Thần Thần, em thật sự là một con heo!” Nói xong liền thong thả đi trên đường.

“Em mới không phải!” Quý Thần Quang phản bác lại, mãnh liệt phản bác, heo chỉ dùng để ăn, cậu cũng không thể ăn được……

“Như thế nào không phải, suốt ngày ăn ngủ rồi lại ngủ ăn!”

“Không phải không phải không phải. Heo chỉ dùng để ăn, em cũng không thể ăn……” Tiếp tục phản bác……

“Thần Thần, em nói sai rồi, em cũng có thể ăn……” Quý Tiêu Dương lời nói ái muội mang theo ……

Quý Thần Quang nhất thời không có phản ứng lại được, mắt chớp chớp một chút nghi hoặc nhìn Quý Tiêu Dương. Tỏ vẻ mình không hiểu gì……

Khóe miệng Quý Tiêu Dương cười càng thêm mê người, cúi đầu ở bên tai Quý Thần Quang nhẹ nhàng nói một câu. Sua đó chỉ thấy Quý Thần Quang một cước đá Quý Tiêu Dương “Anh hai xấu xa!”

“Xấu xa mới có yêu……” Quý Tiêu Dương nhíu mày, thanh âm trầm thấp mà ái muội……

Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu đi ở phía sau nhìn hai anh em cãi nhau ầm ĩ ở phía trước, cực độ không còn gì để nói……

……

Khi bọn họ đi không đến một phút đồng hồ thì người đàn ông xa lạ vừa mới bị Nam Cung Kỳ va vào từ trong bóng tối đi ra, trong tay cầm một dụng cụ tinh xảo!

“Như vậy hắn sẽ không phải lãng phí thời gian đi tìm chỗ bọn họ ở. Hơn nữa còn có thể theo dõi hành trình của bọn họ!” Người đàn ông này thấp giọng thì thầm một tiếng rồi sau đó cẩn thận đặt vặt nhỏ vào trong túi quần của mình, xoay người lẻn vào bóng tối!

……

Trong một quán cà phê ở thành phố Y.

Trên mặt Ngô Tĩnh hơi lóe lên vẻ hưng phấn, cô vừa mới nhận được điện thoại của Lục Dao nói đã lấy được phương án kia rồi, nói địa điểm thì Lục Dao sẽ lập tức đưa tới!

“Tĩnh Tĩnh!” Lục Dao lén lút nhìn chung quanh rồi mới ngồi xuống đối diện Ngô Tĩnh, nhẹ nhàng gọi một tiếng!

Ngô Tĩnh lấy lại tinh thần nhìn Lục Dao trước mặt, khóe miệng xuất hiện một nụ cười ôn nhu “Bác gái, đã lấy được rồi sao?”

“Ân. Tư liệu cháu cần đều ở trong này.” Lục Dao lấy một túi tài liệu ra, giơ giơ lên với Ngô Tĩnh!

Ngô Tĩnh vươn tay liền chuẩn bị lấy đi lại bị Lục Dao dễ dàng né tránh. “Bác gái, đây là?” Ngô Tĩnh ngẩng đầu nhìn Lục Dao!

“Cháu đồng ý chuyện của ta!” Lục Dao gắt gao nắm tư liệu trong tay, ánh mắt nóng rực nhìn Ngô Tĩnh!

Ngô Tĩnh hơi ngẩn ra một chút rồi sau đó tươi cười rạng rõ với Lục Dao “Bác xem, cháu cao hứng quá cư nhiên quên mất việc này.” Một bên nói một bên lấy ra một túi tư liệu, ánh mắt nhìn thoáng qua Lục Dao “Đây là kịch bản của nữ chính.”

Nhìn túi tư liệu trước mặt, trên mặt Lục Dao hiện ra một loại thần sắc mừng rõ như điên, đưa túi tư liệu phương án trong tay ném tới đối diện Ngô Tĩnh, sau đó hai tay nhanh chóng bắt lấy túi tư liệu trên bàn, vội vã mở ra, vội vã nhìn kỹ.

Nhìn thần sắc Lục Dao, Ngô Tĩnh cười đắc ý, động tác tao nhã mở túi tư liệu ra, vội vàng nhìn thoáng qua, khóe miệng xuất hiện một nụ cười vui sướng. Chính là tài liệu này, cô quả nhiên đoán đúng rồi!

“Bác gái, thế nào? Bác có vừa lòng với nhân vật đó không?” Nhìn nụ cười càng ngày càng sâu trên mặt Lục Dao, Ngô Tĩnh biết rõ còn cố hỏi.

Lục Dao đem kịch bản cất đi, ngẩng đầu nhìn Ngô Tĩnh “Vừa lòng, phi thường vừa lòng!”

“Vậy là tốt rồi, bác gái, cháu còn có việc phải đi trước. Sau này có chuyện gì chúng ta lại liên hệ!” Nói xong, Ngô Tĩnh tao nhã ra khỏi quán cà phê!

Lục Dao hưng phấn cầm túi tư liệu ra khỏi quán cà phê. Có nó khi tranh giải Ảnh Hậu sẽ có thể gia tăng vài phần thắng……

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio