Đi ra cửa lớn của tổng bộ, đứng dưới ánh mặt trời, mặt hướng về phía trời xanh mây trắng, Nam Cung Cửu lộ ra nụ cười thật lòng thứ ba của mình. Kỳ, tôi rốt cục cũng có thể quang minh chánh đại gặp em.
“Tiểu quỷ, cậu thật sự quyết định rời khỏi ‘X’?” Quỷ Thứ đứng ở bên người Nam Cung Cửu, nhìn nụ cười trong sáng trên mặt hắn, trong lòng một trận đau. Đây là, qua nhiều năm như vậy, lần đầu tiên y nhìn thấy Tiểu Cửu cười. Là vì cô gái trong lòng hắn sao?……
“Hừm, nhiệm vụ cuối cùng để thoát ly tổ chức đã hoàn thành.” Nam Cung Cửu tâm tình tốt ngoài ý liệu trở nên nói nhiều hơn. Cười nói với Quỷ Thứ một câu. Cuối cùng, còn đưa tay ra vỗ vỗ bờ vai của y “Người anh em, cùng uống một chén đi.” Những năm này Quỷ Thứ đối với hắn chăm sóc, hắn đều xem ở trong lòng. Mặc dù không có tỏ vẻ rõ ràng, kỳ thực, trong nội tâm của hắn đã sớm đem Quỷ Thứ xem là anh em tốt cùng vào sinh ra tử. Sẽ phải rời khỏi, tránh không được có chút không muốn. Bất quá, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tan. Nên tới vẫn là sẽ đến.
Quỷ Thứ nhìn nụ cười sáng rực rỡ của Nam Cung Cửu, có chút hơi chói mắt. Y vẫn luôn biết tiểu quỷ lớn lên rất tuấn tú, lại không nghĩ tới, khi tiểu quỷ cười rộ lên lại mê người như vậy. Cô gái được hắn thích thật là có phúc, không chỉ có si tình còn tuấn tú…
“Làm sao lại sững sờ như vậy?” Đẩy Quỷ Thứ một cái, Nam Cung Cửu có chút buồn bực hỏi một câu, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.
“Không, đi thôi.” Quỷ Thứ lấy lại tinh thần, quay người kéo lấy Nam Cung Cửu nhanh chân đi về phía trước. Trong con mắt màu bích tràn ngập ưu thương nhàn nhạt như sương.
“Tiểu quỷ, có thể hỏi một câu không?” Bưng chén rượu lên hung hăng uống một hớp, thừa dịp cỗ lực lượng mãnh liệt này còn vang vọng ở trong đầu, Quỷ Thứ cuối cùng mở miệng.
“Nói đi.” Nam Cung Cửu uống một hớp rượu, gắp một món ăn đặt ở trong miệng đáp lại.
“Là vì người cậu thích sao?” Cho nên mới có thể liều mạng như vậy… Quỷ Thứ nhìn chằm chằm vào mắt Nam Cung Cửu. Thật lâu trước đây y liền phát hiện, tiểu quỷ có một đôi mắt rất lôi kéo người ta trầm mê. Như ngôi sao trên trời khiến người trầm mê…
Khóe miệng Nam Cung Cửu xuất hiện một vệt cười nhạt nhòa. Ánh mắt nhìn chai rượu trong tay, đáy mắt mang theo vui mừng rõ ràng “Đúng thế. Hết thảy tất cả nỗ lực của tôi cũng là vì có thể cùng em ấy có một tương lai hạnh phúc.”
Tuy rằng trong lòng đã sớm biết là như thế này, thế nhưng khi nghe được chính miệng Nam Cung Cửu nói ra, Quỷ Thứ vẫn là cảm giác được miệng mình truyền đến từng trận đắng chát. Y nhấp một ngụm rượu. Khẽ rũ mắt xuống, đem tất cả tâm tình nơi đáy mắt che giấu đi. Dùng thanh âm chính mình cũng cảm thấy được dối trá nói một câu “Các cậu nhất định sẽ hạnh phúc.”
“Tôi cũng cho rằng như thế.” Lúc này, trong lòng Nam Cung Cửu hưng phấn không chút nào chú ý tới dị dạng của Quỷ Thứ. Toàn bộ trái tim hắn đều nhào vào trên người Nam Cung Kỳ. Rất nhanh nữa thôi sẽ được gặp Kỳ, chỉ tưởng tượng thôi cũng cảm giác tay chân đều kích động đến có chút run rẩy……
“Đến, cụng ly, lần tách biệt này không biết bao lâu mới có thể gặp lại.” Quỷ Thứ nâng chén nặng nề cụng ly với Nam Cung Cửu.
Nam Cung Cửu liền cười cười, rất là sảng khoái đem rượu uống vào. Hai người ngươi vừa đến ta một mê hoặc, bình rượu bên cạnh càng ngày càng nhiều, mùi rượu trong phòng càng ngày càng nặng, tinh thần của hai người đều có chút hơi mơ hồ.
“Tiểu quỷ, ngày hôm nay cậu rất là hưng phấn a.” Quỷ Thứ đã say chuếnh choáng nhìn Nam Cung Cửu đối diện, cười nói một câu.
“Hừm, bởi vì rất muốn gặp được em ấy.” Nam Cung Cửu ngã xuống trên giường, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ. Đôi mắt dần dần có chút mê ly. Có lẽ là bởi vì có chút say rượu, hay là ngày hôm nay quá mức hưng phấn, Nam Cung Cửu càng nói càng nhiều “Người anh em, anh không biết, tâm tình tôi lúc này, chúng tôi ba năm, ròng rã ba năm, hơn một ngàn ngày đêm, tôi rốt cục có thể quang minh chính đại đứng ở trước mặt Kỳ. Tôi hiện tại chỉ là ngẫm lại tôi liền cảm giác tay chân của mình đều có chút hưng phấn phát run……”
Quỷ Thứ đứng lên ngã xuống bên cạnh Nam Cung Cửu, theo ánh mắt của hắn nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ.”Tiểu quỷ, không nhận ra, cậu còn rất vô dụng……”
“Ha ha, tôi cũng cảm thấy như vậy.” Nở nụ cười một lúc sau, Nam Cung Cửu lẩm bẩm nói một câu. An tĩnh vài giây hắn lại nói tiếp.”Không biết, thời điểm Kỳ nhìn thấy tôi, sẽ là dạng biểu tình gì……”
“Kỳ chính là người cậu thích?” Nghe thanh âm đột nhiên trở nên trầm mặc của Nam Cung Cửu, Quỷ Thứ cảm giác ý thức hơi men say cũng trở nên thanh minh một ít. Là bởi vì, từ nơi g ngực truyền đến cảm giác hơi đau, khiến cho y không tỉnh táo cũng khó……
“Ừm.” Nam Cung Cửu nhẹ nhàng đáp lại một tiếng. Chỉ là tiếng đáp lại nhàn nhạt này, Quỷ Thứ cũng có thể rất rõ ràng nghe ra vui sướng cùng hạnh phúc trong đó.”Cô ấy rất đẹp đi……” Hẳn là rất đẹp, chỉ có như vậy mới có thể đánh động đến Nam Cung Cửu cao ngạo như vậy. Trong đầu Quỷ Thứ không tự chủ tưởng tượng, cô gái chưa từng thấy qua kia, đến tột cùng có bộ dáng tiên nữ thế nào, mới có thể làm cho tiểu quỷ trầm mê đến không có cách nào tự kiềm chế……
Nam Cung Cửu nhớ đến bóng dáng Nam Cung Kỳ. Qua nửa ngày mới lẳng lặng gật gật đầu “Ừm. Lúc em ấy cười lên, rất ôn nhu rất ôn nhu, lại như, lại như gió xuân thổi qua hai má, mang theo hơi thở ấm áp cùng mềm nhẹ. Con mắt của em ấy cùng nét cười của em ấy rất giống nhau, luôn luôn là nhàn nhạt ôn hòa. Đứng ở bên cạnh em ấy, sẽ có cảm giác một trận thư thái cùng nhẹ nhàng khoan khoái không nói nên lời. Lôi kéo người ta trầm luân…… Em ấy quá tốt, tốt đến nỗi too không biết nên làm sao mà hình dung……”
Quỷ Thứ lẳng lặng nghe, cảm giác con mắt của chính mình có chút mỏi. “Thế à!” Y vô ý thức trả lời một tiếng. Sau đó cười cười “Vậy có thời gian, tôi phải đi xem một chút. Cũng thật là hiếu kỳ mà……” Đến tột cùng là dạng nữ tử kỳ tài gì… Sẽ cười ôn nhu sao? Nói vậy cùng tiểu quỷ xem như là hai thái cực đi, rất khiến người khó có thể tin tưởng được……
“Ừm. Nếu như đến thành phố Y, có thể gọi điện thoại cho tôi.” Nam Cung Cửu rất là sảng khoái nói một câu.
Quỷ Thứ nhìn Nam Cung Cửu cả ngày hôm nay đều hơi cười cười, đột nhiên có chút không đành lòng lại nhìn tiếp. Tiểu quỷ, hẳn là yêu cô gái đó thảm…… Lần đầu tiên y thấy bộ dáng này của tiểu quỷ, trước đây không hề nghĩ qua rằng tiểu quỷ sẽ xuất hiện vẻ mặt như thế.
“Tiểu quỷ.” An tĩnh sau mười mấy phút, thanh âm Quỷ Thứ lại vang lên. Có chút nhẹ nhàng phiêu tán trong không trung.
“Ừm.” Thanh âm Nam Cung Cửu đáp lại có chút mơ hồ, tựa hồ là đang ngủ.
Quỷ Thứ liếc mắt nhìn, Nam Cung Cửu đang ngủ say bên cạnh đôi mắt vẫn cong cong ý cười, khác nào một đứa trẻ chiếm được món đồ chơi mình thích. Đó là một loại hạnh phúc cùng cao hứng chân chính thuần túy.”Không có gì…” Thở dài một tiếng, Quỷ Thứ đứng lên. Bước chân ngạo mạn đi ra khỏi tầng hầm. Đứng ở đầu phố lớn, Quỷ Thứ kéo chặt lấy áo của mình. Cảm giác gió tối nay, tựa hồ đặc biệt lạnh a… Lanhh đến nỗi ngay cả trong tâm khảm cũng phả ra hơi lạnh, không nhịn được nghĩ muốn rút lại cuốn lấy thân thể……
“Đã trễ thế này, cũng không biết mặc thêm nhiều quần áo chút.” Thời điểm Quỷ Thứ đang rút tay rút chân, bên tai đột nhiên vang lên một thanh âm nhàn nhạt, trên người đã chẳng biết lúc nào được phủ thêm một cái áo gió. Vì vậy hơi nghi hoặc một chút quay đầu, khi nhìn thấy người phía sau, đáy mắt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.”Tư……”
……
Ngày thứ hai trời chưa sáng, Nam Cung Cửu liền tỉnh, hắn thu thập xong đồ đạc của mình, đeo ba lô đơn giản, ra khỏi căn phòng dưới tầng hầm hắn đã ở trong ba năm này. Bước chân vội vã đến sân bay. Bên trong đôi con ngươi đen mang theo ý cười nhàn nhạt. Lên máy bay, Nam Cung Cửu vẫn luôn nghịch điện thoại di động, trong lòng một trận phấn khởi kích động. Cố nén kích động muốn gọi điện thoại. Hắn biết, Thần Quang nhất định đã đem tin tức hắn sẽ trở về nói cho Kỳ. Không biết khi Kỳ nhìn thấy hắn, sẽ có biểu tình gì?…… Nằm tựa lưng vào ghế ngồi Nam Cung Cửu nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu tất cả đều là tưởng tượng bong bóng……
Mười giờ sau, máy bay rốt cục tại hạ xuống thành phố Y. Tại thời điểm đứng lên, Nam Cung Cửu đột nhiên cảm giác chân của mình có chút hơi run, không cẩn thận lại lần nữa ngã về chỗ ngồi của mình. Nhìn bộ dáng này của mình, khóe miệng Nam Cung Cửu không khỏi lộ ra một nụ cười khổ. Chính mình, vẫn là rất vô dụng… Ở trong lòng làm vài cái hít sâu, lại vẫn không ngừng được nội tâm vì hưng phấn mà đưa tới run rẩy, ở trong lòng hơi than thở một tiếng, Nam Cung Cửu cuối cùng vẫn là ra khỏi máy bay.
Nhấc mắt nhìn về phía trước, xa xa Nam Cung Cửu liền thấy được người làm cho hắn ngày nhớ đêm mong chi nhân…… Kỳ,…… Ở bề ngoài vẫn như cổ thụ không hề sợ hãi, ai có thể rõ ràng lúc này nội tâm hắn một mảnh sôi trào mãnh liệt……
Bốn mắt nhìn nhau, nhìn Nam Cung Kỳ gần ngay trước mắt. Lúc này, tâm tình vẫn luôn run rẩy hưng phấn, cư nhiên thần kỳ trở nên bình tĩnh như nước.”Kỳ, tôi đã trở về.” Đưa tay ra, đè ép mũ trên đầu, Nam Cung Cửu dùng ngữ điệu nhàn nhạt như cũ của mình nhẹ nhàng nói một câu.
Nhìn bóng người không hề quen thuộc, nghe thanh âm không hề quen thuộc, Nam Cung Kỳ cảm giác đôi mắt có chút mỏi…… Rốt cục, đã trở lại!
Không nói ra được là kích động hay là nhẹ nhõm…… Hay là cái khác, khó có thể dùng lời diễn tả được tình cảm…
PS: đi chơi về. bác k cầm chìa khóa nên bị nhốt ngoài cửa. trời thì lạnh == may mà mình còn có cái chìa mở cổng ở dưới tầng k thì ốm == chán đến nỗi phải ngồi edit up cho các nàng=))