Một tuần chớp mắt liền qua, sáng sớm hôm nay, thời điểm Nam Cung Cửu mở mắt ra, liền nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Tạ Hoài, đáy mắt lộ ra ánh sáng dìu dịu, nháy cũng không nháy mắt lấy một cái nhìn hắn. Lẳng lặng mang theo một loại thâm tình khiến người ta lầm tưởng. Sửng sốt nửa giây, Nam Cung Cửu mới lấy lại tinh thần, thân thể ngạnh sinh sinh run lên một cái. Không biết tại sao, nhìn thấy dáng dấp kia của Tạ Hoài, hắn cảm thấy trong tâm mình cuồn cuộn một loại buồn nôn nói không nên lời.
“Á Cửu, tỉnh rồi!” Tạ Hoài làm bộ như không có chuyện gì cười cùng Nam Cung Cửu chào hỏi.
Nam Cung Cửu rũ xuống đầu, vén chăn lên, trực tiếp lướt qua Tạ Hoài, tiến vào buồng tắm. Đáy mắt Tạ Hoài mang theo ý cười, đứng lên rập khuôn từng bước theo phía sau Nam Cung Cửu, thân thể dựa trên mặt tường, bộ dạng mười phần mười xấu xa, ánh mắt nhìnbóng lưng Nam Cung Cửu “Á Cửu, ta từ Tây Ban Nha mang theo một thứ tốt đã trở lại.” Thời điểm nói lời này, trên mặt Tạ Hoài chợt lóe một tia cười ngoạn vị ý. “Ngươi khẳng định không đoán ra được là cái gì.”
Nam Cung Cửu phảng phất giống như không nghe thấy Tạ Hoài nói gì, vẫn như trước đánh răng của mình, nhổ bọt ra, uống một hớp nước, tiếp tục đánh răng.
“Á Cửu, ta còn mua cho ngươi một ít quần áo, ta nghĩ ngươi khẳng định sẽ thích.” Đợi một hồi không thấy Nam Cung Cửu trả lời, Tạ Hoài cũng không tức giận. Tựa hồ đã sớm đoán được Nam Cung Cửu sẽ là bộ dáng này đối với hắn. Vẫn như trước mang theo ý cười nói. Nếu như chỉ là nghe thấy thanh âm nói chuyện của Tạ Hoài mà không nhìn cảnh tượng trong phòng, người không biết còn tưởng rằng hai người rất là ân ái.
Nam Cung Cửu đem bàn chải đánh răng bỏ vào bên cạnh, mở khóa vòi nước, bắt đầu rửa mặt. Rửa mặt xong, hắn trực tiếp lướt qua Tạ Hoài, bắt đầu thay quần áo.
Đôi mắt Tạ Hoài vẫn luôn đi theo đảo quanh Nam Cung Cửu, lúc này nhìn Nam Cung Cửu trần truồng, đang chuẩn bị mặc quần áo, trong đầu đột nhiên nhớ lại, mấy ngày trước ở trên màn hình thấy Nam Cung Cửu. Lời nói không tự chủ liền bật thốt lên.”Á Cửu, vóc người của ngươi đẹp quá!”
Nam Cung Cửu trầm mặc mà nhanh chóng đổi lại quần áo. Hoàn toàn coi Tạ Hoài như người trong suốt.
“Đặc biệt là lúc vừa vận động xong.” Đáy mắt Tạ Hoài mang theo thần sắc si mê, có chút thất thần nói. Trong đầu tự động dần hiện ra thân thể chảy đầy mồ hôi sau khi vận động xong của Nam Cung Cửu, chỉ là nhìn, y liền cảm thấy hưng phấn đến nỗi miệng khô lưỡi khô……
Nghe Tạ Hoài nói, động tác mặc quần của Nam Cung Cửu hơi dừng lại một chút, sau đó, động tác càng thêm nhanh nhẹn đem quần mặc vào, người trực tiếp đi tớii trước mặt Tạ Hoà, một đôi con ngươi đen lẳng lặng nhìn Tạ Hoài “Ngươi giám thị ta!” Lời nói này là khẳng định, trong giọng nói lộ ra trầm trầm lạnh lùng, biểu tình Nam Cung Cửu cũng vô cùng bình tĩnh.
Tạ Hoài hơi sững sờ, tâm tư mê ly nhanh chóng xoay người lại, trên mặt thật nhanh chợt lóe một tia thần sắc không tự nhiên. Sau đó, cười đến một mặt đắc ý “Thật không hổ là người ta nhìn trúng.”
“Tạ Hoài!” Ngữ khí Nam Cung Cửu bình tĩnh dị thường, âm thanh không thấp không cao, đáy mắt lóe ánh sáng u ám “Ngươi xem ta là cái gì?”
Tạ Hoài không nghĩ tới Nam Cung Cửu sẽ hỏi lời này, nụ cười đắc ý trên mặt hơi thu liễm, sau đó, vẻ mặt thành thật nhìn Nam Cung Cửu “Đương nhiên là người yêu!” Nói xong, Tạ Hoài hơi nhíu nhíu mày “Á Cửu không tin?”
Nam Cung Cửu nghe Tạ Hoài nói, nhìn vẻ mặt của y, đột nhiên, trong lòng sôi trào cảm giác buồn nôn. Hắn trầm mặc mười mấy giây, ổn định tâm tình có chút muốn bùng nổ của mình “Là tù nhân đi.”
“Làm sao có khả năng.” Cơ hồ là Nam Cung Cửu vừa dứt lời, Tạ Hoài liền mở miệng nói chuyện. Biểu tình thật giống như nghe được một chuyện cười lớn. “Á Cửu, ngươi làm sao lại có loại ý nghĩ này?”
“Ngươi nói xem.” Nam Cung Cửu nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tạ Hoài, sau đó, quay người không chậm trễ chút nào ra khỏi phòng ngủ. Tạ Hoài nhìn bóng lưng Nam Cung Cửu, nhanh chóng đuổi theo. “Á Cửu, ngươi đang tức giận?” Sinh khí chính là đại biểu quan tâm? Tạ Hoài ở trong đầu nghĩ thầm, trên mặt không tránh khỏi lộ ra vẻ cao hứng.
Nam Cung Cửu không hề trả lời, hắn không nhanh không chậm đi đến phòng ăn.
“Đây không phải là giám thị, Á Cửu ngươi phải hiểu.” Không nghe được Nam Cung Cửu trả lời, bước chân Tạ Hoài tăng nhanh hơn, chắn trước mặt Nam Cung Cửu. “Đó là ta đang nhớ ngươi, bảy ngày không thấy được mặt của ngươi, ta sẽ nổi điên.”
Nam Cung Cửu chỉ cảm thấy một trận buồn nôn không nói ra được. Hắn nhìn cũng không muốn nhìn thấy nam nhân trước mắt. Y sẽ nổi điên? Trừ phi mặt trời mọc ở hướng tây! Nghe giọng y nói chuyện liền biết lời này có mấy phần độ chân thực……
“Á Cửu, ngươi không tin ta? Ta sẽ thương tâm.” Tạ Hoài che ngực, gương mặt ai oán. Đáng tiếc Nam Cung Cửu không nhìn thấy, hắn nhìn thẳng không nhìn Tạ Hoài trước mặt, lướt qua y hướng về phòng ăn đi đến. Tạ Hoài nhìn bóng lưng Nam Cung Cửu, khóe miệng câu ra một vệt cười hứng thú. Á Cửu thật thú vị!
Ăn sáng xong, Nam Cung Cửu cầm lấy cốc tự mình rót một chén trà. Tại thời điểm rót trà, tâm tư Nam Cung Cửu có chút xuất thần. Không biết Tạ Hoài sẽ chọn luận võ vào lúc nào……
“Á Cửu, giúp ta rót một chén trà.” Tạ Hoài ngồi ở trên ghế sô pha, đối với bóng lưng Nam Cung Cửu hô một câu. Lời này, nói tới cây ngay không sợ chết đứng.
Nam Cung Cửu lấy lại tinh thần, hơi sửng sốt một chút, sau đó, từ bên cạnh lấy ra một cái cốc, rót một chén trà, hai tay bưng hai chén trà, một chén đặt trước mặt Tạ Hoài, một chén thì tự mình bưng, Nam Cung Cửu cũng không hề ngồi xuống, mà là bưng trà ở trên cao nhìn xuống Tạ Hoài ngồi ở trên ghế sô pha “Chúng ta lúc nào luận võ?” Lời nói này đến quá mức bình tĩnh, bất quá, tâm tình chập chờn đáy mắt vẫn là để Tạ Hoài mắt sắc nhìn thấy. “Như thế nào, không thể chờ đợi được nữa?”
“Không có ai lại thích bị giam trong một cái g.” Nam Cung Cửu ngồi vào một bên trên ghế sô pha, nhàn nhạt trả lời một câu.
Nghe Nam Cung Cửu nói, Tạ Hoài nở nụ cười mạn bất kinh tâm trả lời một câu “Ngươi làm chủ đi!”
“Vậy thì hiện tại đi.” Tạ Hoài vừa dứt lời, Nam Cung Cửu liền để chén trà xuống, ngẩng đầu nhìn thẳng Tạ Hoài nhàn nhạt nói một câu.
“Nguyện phụng bồi!” Tạ Hoài đứng lên, đối với Nam Cung Cửu cười đến một mặt ôn hòa.
Hai người đồng thời đi tới giữa phòng khách, nơi này có một khoảng trống lớn. Ánh mắt Nam Cung Cửu nhìn Tạ Hoài đối diện vẫn như trước cười thoải mái, cơ thể hơi căng thẳng. Đem tính cảnh giác tăng đến trạng thái tốt nhất. Trận chiến này, hắn nhất định phải thắng!
Ra quyền! Thân thể Nam Cung Cửu hướng về trước động một bước, ngay sau đó nhảy một cái, người liền đứng ở phía sau Tạ Hoài, tay phải không chậm trễ chút nào đánh về phía sau gáy Tạ Hoài. Tạ Hoài đem đùi phải làm như điểm tựa, chống đỡ lấy thân thể xoay tròn một góc độ, tránh thoát công kích của Nam Cung Cửu, tiếp đó hai tay y cùng chuyển động, hướng về phía Nam Cung Cửu bắt lấy. Đôi mắt nhìn động tác của Tạ Hoài, chân phải Nam Cung Cửu dời về phía sau nửa bước, thân thể ngửa ra sau, nhìn hai tay gần trong gang tấc, hắn cấp tốc khom lưng, thân thể đổ về phía trước, duỗi ra chân trái quét tới chân Tạ Hoài.
Hai tay Tạ Hoài lập tức thay đổi phương hướng, hướng xuống dưới, hai chân dùng sức tung người nhảy, cả người trực tiếp lướt qua đầu Nam Cung Cửu, thân thể ở sau người hắn lăn một vòng, sau đó, cấp tốc đứng lên, phủi phủi quần áo, nhìn về phía trước Nam Cung Cửu “Á Cửu, không tồi!”
Nam Cung Cửu đứng lên, mặt hướng Tạ Hoài. Đôi mắt đen như mực càng thêm đen bóng. Y cũng không có xuất toàn lực……
Vỗ chân! Nam Cung Cửu lần thứ hai công kích. Nhưng mỗi lần đều bị Tạ Hoài nhìn như xảo diệu hóa giải. Dần dần, Nam Cung Cửu ra tay có chút gấp gáp. Hắn làm sao có khả năng nhìn cách mình ra tay?…… Càng đánh nội tâm Nam Cung Cửu càng thêm nguội lạnh.
“Á Cửu.” Tạ Hoài vẫn như trước cười thoải mái, đáy mắt thần sắc, thấy thế nào cũng đều cảm thấy giống như hồ ly mười phần mười. Rất giảo hoạt rất nham hiểm. “Ta nghĩ ngươi quên một chuyện.”
Động tác Nam Cung Cửu hơi dừng lại một chút, đôi mắt đen như mực nhìn về phía Tạ Hoài. Nghe Tạ Hoài nói, nội tâm Nam Cung Cửu không tự chủ trồi lên một ít bất an thật nhỏ……
“Ngươi là từ ‘X’ mà ra.” Tạ Hoài nhìn đôi mắt Nam Cung Cửu, nhẹ nhàng chậm rãi từng chữ từng chữ nói ra.
Có trong nháy mắt như vậy, Nam Cung Cửu cảm giác trong đầu của chính mình như là đang thả yên hỏa. Năm màu rực rỡ qua đi trống rỗng…… Hắn cư nhiên quên chuyện quan trọng như vậy. Không quản, hắn kiếp trước hay là hắn kiếp này. Hắn đều là từ ‘X’ mà ra…… Chuyện huấn luyện của tất cả sát thủ trong ‘X’ đều là do Tạ Hoài chủ trì…… Chẳng trách Tạ Hoài lại rõ ràng cách hắn ra chiêu như vậy……
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Nam Cung Cửu, Tạ Hoài cười một mặt diễn ngược.
“Còn đánh không?” Qua nửa phút sau, Tạ Hoài đi tới trước mặt Nam Cung Cửu, rất hứng thú hỏi một câu.
Nam Cung Cửu lấy lại tinh thần, đem cảm xúc hỗn loạn trong nội tâm toàn bộ cưỡng ép đè xuống, đôi mắt đen như mực lẳng lặng nhìn Tạ Hoài. Đáy mắt bắn ra một đạo ánh sáng niềm tin tuyệt đối. Hắn trầm giọng nói một chữ “Đánh!” Hắn, tuyệt đối không thể từ bỏ! Kỳ của hắn, còn đang ở nước C xa xôi chờ hắn……