Độc Hoa

chương 13: trùng (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong căn phòng rộng lớn được trang trí một cách xa hoa lộng lẫy, thiếu niên tóc bạc ngồi trên giường chăm chú đọc sách. Dù trên mặt thiếu niên đeo một chiêc mặt nạ nhưng cũng không che lấp được vẻ đẹp tinh khiết đẹp đẽ của mình.

"Frey, cậu đang đọc gì đấy?"

Bên cạnh giường đột nhiên xuất hiện một bóng dáng nho nhỏ. Thiếu niên tóc đen tò mò nhảy lên giường ghé vào bên cạnh thiếu niên xinh đẹp kia.

"Là trùng."

"Trùng? Là cái con đen đen với lớp vảy cứng phải không? Mỗi khi nó tấn công sẽ grào grào..."

Frey vươn tay chặn lại động tác múa loạn xạ của thiếu niên tóc đen sau đó nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cậu.

"Cậu biết trùng đực sau khi mất đi trùng cái thì sẽ ra sao không?"

"Sẽ chết? Không đúng cái này tớ đọc rồi. Nếu không có trùng cái dựng dục trùng đực vẫn có thể nuôi trứng nhờ đẻ lên con người. Trứng sau khi cấy vào con người sẽ dính chặt lấy "cơ thể mẹ" và hút dưỡng chất. Dù tỉ lệ hình thành trùng thấp hơn khi đẻ vào con cái nhưng dù có hình thành hay không số trứng sau khi đến kì vẫn sẽ phát nổ. Vì vậy "cơ thể mẹ" một khi đã cấy trứng cũng đồng nghĩa sẽ chết."

"Good boy."

Trên gương mặt lạnh băng xuất hiện một nụ cười hiếm thấy, thiếu niên tóc bạc vươn tay xoa đầu người đối diện. Ở một góc độ người kia không thấy hắn khẽ đặt một nụ hôn nhẹ lên mái tóc đen kia.

------------------------------------------------------

"Kia là trùng? Thật sự là trùng sao?"

Tất cả mọi người trong đại sảnh không ngừng la hét trước sự xuất hiện của sinh vật kì dị với lớp vảy cứng màu đen cùng rất nhiều chân. Họ bắt đầu đổ sô ra ngoài, nhiều người dẫm đạp lên nhau cố kéo người kia lại để làm lá chắn ngăn lũ trùng. Tình cảnh trước mắt phải nói nhếch nhác không thể nhếch nhác hơn.

Ryan nhàm chán nhìn lũ người đáng thương đang tìm một cơ hội sống. Hăn lắc lắc ly rượu trên tay tiếp tục theo dõi cuộc vui.

"Mọi người xin hãy bình tĩnh nghe tôi nói."

Người vừa lên tiếng là cô gái mặc kimono, một trong những thuộc hạ đắc lực của Frey. Quả nhiên tầm ảnh hưởng của Frey là không nhỏ chút nào. Các quý tộc bắt đầu bình tĩnh lại và nhìn cô gái.

"Hiện tại bọn họ mới chỉ là trùng non còn khá yếu nên chúng sẽ không tấn công chúng ta. Vì vậy trước khi chúng tiến hóa thành trùng trưởng thành mọi người hãy đi theo tôi."

Cô gái tiếp tục trấn an mọi người.

"Vậy sao cô không giết chúng luôn đi để chúng ở đấy làm gì?" - Một người phụ nữ khó chịu lên tiếng.

"Trùng non tuy yếu nhưng mạng chúng rất dai. Để giết được chúng, cần phải mất rất nhiều sức lực. Vì vậy tôi đưa mọi người đến nơi an toàn trước."

Nghe cô nói vậy, mọi người liền phối hợp nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ tha ma bắt này.

Trong lúc này, Lewis vẫn còn đang quan sát đám trùng đực bên ngoài. Carol nhìn thấy bóng dáng quen thuộc liền kêu lên:

"Le... Tiểu thư!"

"Carol?" - Cậu kinh ngạc nhìn anh. - "Sao cậu lại ở đây?"

"Ừm... Có một chút rắc rối. Mọi chuyện sao rồi?"

"Khá tệ." - Cậu vừa nói vừa chỉ lên đầu mình. - "Với cái màn chắn mỏng manh này tôi cá không đến giờ chúng sẽ phá được. Mà còn khoảng tiếng nữa con thuyền mới kết thúc chuyến hành trình kinh hoàng của mình."

"Vậy còn tín hiệu cầu cứu?"

"Vô ích thôi. Chúng ta không thể gửi thông tin liên lạc đến tất cả các khu. Hay nói cách khác có kẻ đã gắn một luồng sóng từ ngăn cản mọi thiết bị truyền tin."

Bên cạnh Carol đột nhiên xuất hiện một cô gái váy đỏ. Lewis ngạc nhiên đánh giá cô.

"Carol~ tôi không ngờ anh là loại người như vậy." - Cô ta đột nhiên nũng nịu dựa vào lòng Carol.

"Hey hey, đừng hiều lầm tôi và cậu ta..."

"Anh xem cô ta còn nói em đa nghi."

"..."

"Đủ rồi đấy." - Carol bực mình kéo cô gái trong lòng mình ra rồi quay sang tiếp tục nói chuyện với Lewis. - "Nghe nói trong đại sảnh có đám đen đen này."

"Là trùng. Nhưng là trùng non vài vị trong đó có thể giải quyết được." - Lewis vừa nói vừa liếc nhìn cô gái váy đỏ.

Rầm...

Con thuyền một lần nữa nghiêng ngả.

"Không sao chứ?" - Carol vươn tay đỡ lấy Lewis.

"Cậu có nhận ra không? Sự rung chuyển của con thuyền đến từ bên trong chứ không phải bên ngoài."

"Ý cậu là..."

"Trên thuyền vẫn còn trùng và nó đến từ khoang chứa đồ."

"Không thể nào!" - Cô gái váy đỏ đột nhiên lên tiếng. - "Tôi đã kiểm tra nơi đó. Nó không hề có sự sống tồn tại."

"Nếu trong đó chỉ là trứng thì sao?" - Lewis trầm tư suy nghĩ. - "Cho đến khi hoàn toàn thoát khỏi vỏ trứng, trùng vẫn luôn tồn tại ở trạng thái chết. Thời gian để một con trùng non mới sinh tiến hóa thành trùng trưởng thành là tiếng."

"Không... không thể nào." - Cô gái trợn trừng mắt kêu lên. - "Tôi đã thông báo cho Yuki để cô ấy đưa tất cả mọi người xuống khoang để đồ."

"Cô thông báo lúc nào?"

"Vừa rồi..."

"Vậy mau ngăn cô ấy lại. Cô có cách thông báo với cô ấy phải không?" - Carol nắm lấy vai cô gái khẽ lay.

Cô gái một nữa lôi ra mặt nạ nhưng một lúc sau cô mặt trắng bệch lên tiếng:

"Không liên lạc được với cô ấy."

"Hai người đến đại sảnh. Ngăn được nhiều người càng tốt. Tôi sẽ đến khoang để đồ."

Dứt lời Lewis liền dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân biến mất sau hành lang.

Khi Lewis bước đến khoang chứa đồ nơi ấy đã có vài người.

"Mau theo tôi rời khỏi đây."

"Hả? Cô gái cô đang nói gì vậy? Đây là nơi an toàn nhất mà." - Một người đàn ông nhíu mày lên tiếng.

"Trong này có trứng trùng và trùng non. Nếu chúng tiến hóa thành trùng đực các người muốn chạy cũng khó."

"Đừng nói nhảm nữa. Cô gái đi theo ngài Roscoe đã nói đây là nơi an toàn nhất." - Hắn ta khó chịu đẩy Lewis ra. Sau đó quay sang người bên cạnh mình mà chê cười Lewis. - "Cô ta nghĩ mình là đấng cứu thế sao? Chỉ là một ả tình nhân của gã Ollie. Phải không, Jack?"

Kẻ kia huých nhẹ bạn mình nhưng người bên cạnh hắn chỉ biết đờ mặt im lặng. Sau đó máu từ mắt mũi miệng Jack trào ra.

"Cứ...u... tôi..."

Hắn run rẩy ngã xuống. Trên lưng kẻ kia là một con trùng đực. Nó đang cấy trứng vào. Người hống hách hoảng sợ ngã xuống đất sau đó một mùi tanh tưởi bắt đầu bốc lên từ đũng quần hắn.

"Lũ quý tộc ngu ngốc tự cho là đúng."

Lewis thầm lẩm bẩm sau đó tiến về phía trước trên tay cậu là hai thanh kiếm.

"Còn không mau chạy đi."

"Cả...m... cảm ơn..."

Nói rồi ông ta dùng tư thế bò bò ra khỏi khoang cùng nhiều người khác.

" ... quào lũ trùng nhiều hơn tôi tưởng đấy." - Anna kinh ngạc nhìn đám trùng đang bay về phía Lewis.

"Chúng sẽ tiếp tục sản sinh. Đáng ghét, rốt cuộc khoang này có bao nhiêu trứng đây."

"Ưm, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Khoang chứa đồ trống không đột nhiên xuất hiện một thiếu nữ váy trắng.

Chết tiệt. Sao cô ấy lại tỉnh dậy vào lúc này lại còn đi vào khoang chứa đồ nữa.

"Đi ra ngoài!"

Lewis kêu lên. Lúc này cậu đang bị bao vây bởi lũ trùng đực không thể ngay lập tức tiến chỗ Daisy được. Đáng tiếc Daisy không hề ý thức được tình cảnh của mình nàng chỉ biết đứng đực một chỗ nhìn một con trùng đực đang tiến về phía mình.

Phập.

Trùng đực cấy trứng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio