Độc Mẹ Quỷ Bảo

quyển 2 chương 36: v16 hiến tế cho người (hoàn)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Như vậy đối với Thiệu Tình có phải cũng là một loại không công bằng hay không? Tam quan hoàn toàn bị đảo điên thiếu niên rất là khổ sở, Yến Kì Nguyệt mỉm cười ngọt ngào vỗ vỗ bả vai thiếu niên: " Cái dạng này của ngươi có phải gọi là "thành kiến nhìn người" hay không?"

Thiếu niên càng xấu hổ, Yến Kì Nguyệt vừa lòng lôi kéo Thiệu Tình trở về, Thiệu Tình thản nhiên nói: " Chỉ dẫn cậu ta sai như vậy thật sự được không?"

Yến Kì Nguyệt vẻ mặt vô tội, sau đó ngọt ngào mà nghĩ, vợ anh vẫn là rất thiện lương, dựa theo tính cách anh trước kia, gặp loại người dám chỉ trích vợ anh này, khẳng định sẽ khâu cái miệng của hắn lại, hoặc là cắt rơi đầu lưỡi hắn, làm cho hắn không còn biện pháp nào nói ra lời như vậy. Kimanh_cungquanghang

Kiều Mặc nằm cũng trúng đạn:......

Mai táng thi thể, đoàn người tiếp tục đi về phía trước, Kiều Mặc còn đem riêng tinh hạch trong cơ thể mãng xà kia đưa cho Thiệu Tình.

Đó là một viên tinh hạch màu xanh đậm, màu sắc thâm thúy, thoạt nhìn rất xinh đẹp.

Căn cứ theo có tiện nghi sao lại không chiếm, vốn là cô ra tay vây khốn, loại tâm tình này, Thiệu Tình thoải mái nhận lấy, sau đó ném vào trong không gian của cô.

Yến Kì Nguyệt dựa sát vào Thiệu Tình, độ ấm chỗ tiếp xúc với Thiệu Tình đều chậm rãi lên cao, Thiệu Tình không nhịn được nhìn thoáng qua Yến Kì Nguyệt, khuôn mặt anh hồng hồng, mặt mày động tình mang theo một cỗ yêu dã, đây cũng không là trọng điểm, trọng điểm là...... anh như thế nào lại động dục?

Thiệu Tình không nhịn được hỏi một câu, Yến Kì Nguyệt đáp viết: Tôi nhìn thấy em ở ruộng hoa, chung quanh người xoay dây leo màu xanh biếc, không nhịn được nhớ đến ngày đó......

Sau đó anh còn có phản ứng! Có phản ứng!

Sau đó Thiệu Tình trầm mặc thật lâu, không biết trả lời thế nào.

Ban đêm trong rừng là lúc nguy hiểm nhất, trước khi ban đêm đến, trước tiên bọn họ sẽ phải tìm kiếm thật lâu một chỗ thích hợp để hạ trại, sau đó dọn sạch những thứ có khả năng mang đến nguy hiểm ở chung quanh, cuối cùng dựng lều lên.

Trong suốt quá trình, Thiệu Tình và Yến Kì Nguyệt phụ trách ở một bên tú ân ái, tuy rằng Thiệu Tình không biết là......

Ăn cơm chiều xong là được nghỉ ngơi, không biết vì sao, Thiệu Tình cảm thấy đêm nay rất khó có thể đi vào giấc ngủ, cô lật người, sau đó Yến Kì Nguyệt tự nhiên vậy mà từ sau lưng ôm cô.

Thân thể của cô rõ ràng lạnh lẽo, lúc này lại cảm thấy chỗ hai người tiếp xúc trở nên nóng, chẳng lẽ là di chứng ban ngày lây dính chất lỏng kia? Hay là cảm giác tu bổ thân thể khi cô nuốt tinh hạch?

Dĩ vãng trong cơ thể tuy rằng sẽ nóng lên, nhưng mà không có nghiêm trọng như vậy...... Kimanh_cungquanghang

Thiệu Tình lật người mãi vẫn không ngủ được, liền bò dậy, chuẩn bị đi ra ngoài một chút, cô lặng lẽ đứng dậy, không làm Yến Kì Nguyệt tỉnh, ra khỏi lều.

Người gác đêm là thiếu niên ban ngày kia, hắn giờ phút này đang cố gắng trợn to mắt, ngồi ở bên đống lửa, khẩn trương canh gác ban đêm.

Ban đêm trong rừng thật sự là rất nguy hiểm, có vô số động vật biến dị giờ mới ra kiếm ăn, càng đừng nói những thực vật biến dị giấu ở trong bóng tối này.

Mượn loại muỗi biến dị ban ngày gặp mà nói đi, ban đêm nếu đến một đám, đem mỗi người đốt hai cái, cũng là phiền toái thật lớn.

Thiệu Tình vừa ra, thiếu niên khẩn trương liền phản xạ tính nắm chặt chủy thủ bên hông, mãi đến khi thấy rõ là Thiệu Tình, hắn mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhỏ giọng nói: "đi ngoài không cần đi xa, tôi sẽ không nhìn lén." nói xong mặt hắn bị đống lửa chiếu còn hơi phiếm đỏ một chút.

Thiệu Tình khóe miệng vừa nhếch lên, giải thích nói: "Ngủ không được, đi ra một chút, tôi sẽ không đi xa, cậu yên tâm."

Thiếu niên vẫn lo lắng, nhỏ giọng dặn: "thật sự không cần đi xa, có việc liền lớn tiếng la lên, tôi......"

hắn vốn dĩ muốn nói, tôi sẽ đi cứu cô, sau lại phát hiện thực lực Thiệu Tình cao hơn so với hắn, hắn chính là nghẹn đỏ mặt, cũng nghẹn không nói được một câu đầy đủ lý do ra để thoái thác.

Thiệu Tình cười cười, liền đi về phía trước, trên người cô năng lượng hệ mộc dư thừa, do vậy thực vật biến dị thân cận với cô chiếm đa số, đương nhiên, càng muốn đem cô biến thành thức ăn.

Bất quá Thiệu Tình tự tin với thực lực của bản thân, không đi xa sẽ không phát sinh chuyện gì.

Thiệu Tình vốn tưởng rằng, không khí ban đêm ở đây đều hạ xuống rất thấp cô đi tản bộ trong chốc lát nhiệt độ cơ thể sẽ hạ, nhưng rõ ràng đã đi thời gian rất lâu rồi, vậy mà nhiệt độ cơ thể lại càng ngày càng cao.

cô đã không thể lại nói với chính mình là do tinh hạch chữa trị thân thể, lúc này cô còn không biết loại chất lỏng kia ảnh hưởng ngoài dự kiến đối với bản thân mình, thì đó chính là choáng váng thật sự.

Đến tình trạng này, Thiệu Tình còn có tâm tình nói giỡn, những người viết tiểu thuyết đều thích viết mặc kệ nam chủ hay nữ chủ, dù bách độc bất xâm vạn độc bất nhập, cũng tuyệt đối sẽ trúng xuân dược, mà cô là một tang thi, không dám nói bách độc bất xâm, nhưng mà đại bộ phận độc tố đối với cô hiệu quả cũng sẽ suy giảm rất nhiều, vậy mà loại đồ vật giống xuân dược này ảnh hưởng đối với cô cư nhiên lớn như vậy.

Thiệu Tình hiện tại không chỉ cảm thấy thân thể khô nóng khó nhịn, cô còn cảm thấy cô lại có cảm giác khát máu, tang thi đại khái chính là cái dạng này, cô ngay từ lúc ban đầu liền khắc chế chính mình, không chạm vào huyết thực, hiện tại khai "Huân" liền sẽ nghiện.

Khai huân: cho phép ăn mặn.

Đây cũng giống như kẻ nghiện.

Nhu cầu đối với máu thịt sẽ càng ngày càng nhiều, nhất là máu, nhưng may mắn cô là một người rất kiên định, còn chưa tới loại tình trạng không thể vãn hồi này.

Thiệu Tình dựa vào một gốc cây đại thụ ngồi xuống, xé rách một mảnh thảo diệp hái được, tất cả tâm tư lại ở trên nhiệt độ thân thể không ngừng tăng lên mênh mông.

Đại khái cô cần tắm nước lạnh một cái, tưới diệt cỗ dục vọng xa lạ này, Thiệu Tình tự giễu nghĩ có lẽ cô còn có thể chịu qua được, tác dụng của thuốc luôn sẽ có thời hạn.

Ngay lúc Thiệu Tình có ý chống đỡ qua một đêm, một người hẳn là đang ngủ lại xuất hiện ở bên Thiệu Tình, anh dựa gần Thiệu Tình ngồi xuống, sau đó nhìn nhìn ánh trăng trên bầu trời bị tầng tầng mây đen che khuất, thấp giọng nói: " không ngủ được sao?"

Thiệu Tình đè nén khô nóng trong thân thể xuống, cười nhạo một tiếng: "anh gặp qua tang thi cần ngủ?"

Yến Kì Nguyệt nghiêng mặt qua, nhìn kỹ ngũ quan xinh xắn của Thiệu Tình, anh không nhịn được gác đầu lên trên đùi Thiệu Tình, mặt dán vào bụng Thiệu Tình, giọng buồn buồn nói: "Tôi không ngại em là tang thi, đương nhiên, nếu em để ý, tôi sẽ nghĩ hết mọi biện pháp, giúp em khôi phục bình thường......"

Thiệu Tình vốn cố nén xúc động đem anh ấn ngã xuống đất, kết quả Yến Kì Nguyệt ngược lại dán lên, cô hít sâu một hơi, ra vẻ lạnh nhạt nói: "Làm tang thi không có gì không tốt, nếu không phải bởi vì tôi là tang thi nói không chừng tôi đã chết không biết bao nhiêu lần."

Rất có thể ngay trong tai nạn xe cộ kia, cô chân chính đã chết, nơi nào còn có cơ hội sinh hạ bánh bao nhỏ, gặp được những người làm cô để ý?

Yến Kì Nguyệt có loại xúc động muốn ôm chặt Thiệu Tình, anh có thể tưởng tượng Thiệu Tình gặp qua bao nhiêu nguy hiểm, mới có thể làm cho cô nói ra lời như vậy, Yến Kì Nguyệt thực đau lòng.

"Về sau tôi bảo hộ em được không."

Thiệu Tình không nói chuyện, cô không có cách nào ở lại bên cạnh Yến Kì Nguyệt vĩnh viễn, cô có người bản thân cô phải bảo vệ, cho nên tất nhiên phải rời đi vì vậy không cần đáp ứng những chuyện đó, chuyện cô không thể làm được.

Yến Kì Nguyệt nằm ở trong lòng Thiệu Tình nói liên miên, nói anh ở trong cô nhi viện, nói anh lần đầu tiên giết người, Yến Kì Nguyệt vẫn cảm thấy mình là một người rất máu lạnh, anh tự tay giết cha nuôi, sau đó cũng không có một chút sợ hãi và áy náy, còn có thể làm cho mọi người nhìn anh bằng ánh mắt đồng tình, đem bản thân ngụy trang thành một đứa trẻ đáng thương mất đi thân nhân.

Đời này anh thích nhất làm hai chuyện chính là tự ngược cùng làm nghiên cứu, mãi đến khi gặp Thiệu Tình, anh mới biết được trái tim mình cũng sẽ rung động.

Chỉ là Yến Kì Nguyệt vẫn không có cảm giác an toàn, nói chung anh cảm thấy tâm Thiệu Tình không ở đây.

Ngay lúc Yến Kì Nguyệt nói liên miên, đột nhiên có cái gì đó ấm áp dừng ở khóe môi anh mang theo hương thơm nhàn nhạt, cùng thanh âm áp lực gợi cảm: "Tôi không nhịn được......"

Tiếng thở dốc dễ nghe như vậy, Yến Kì Nguyệt mẽ mở to hai mắt, trong đầu chợt lóe qua chuyện ban ngày anh nghĩ, giống như trở thành sự thật......

Bàn tay lạnh lẽo sờ sờ khuôn mặt anh, cằm, xương quai xanh, rõ ràng không có độ ấm, chạm qua chỗ nào lại trở nên vô cùng nóng.

Thiệu Tình gục đầu xuống, trong mắt là một màu đỏ sậm, cô nhìn người đàn ông dung mạo tươi đẹp dưới thân, không nhịn được vuốt ve bên gáy anh: "Có thể chứ......"

Yến Kì Nguyệt hơi hơi nâng cổ lên, độ cong xinh đẹp kia như là thiên nga buồn bã, lại giống như hiến tế: "Tận tình hưởng dụng thật tốt...... Tôi là của em......"

anh giống như có chút chờ mong cái loại cảm giác máu tươi của anh ở trong cơ thể của cô vậy.

Đủ chương của tuần nay nha, dạo này mình rất bận, may có chương dịch dự phòng trước

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio