Cố Phán Phán nhanh chóng nhảy lên, chắn ở phía trước Thiệu Tình, tay trái cô nhanh chóng bắt lấy phần trên của hoa ăn thịt, tay phải bắt lấy phần dưới, mạnh mẽ muốn khép kín miệng hoa, theo góc độ Thiệu Tình quan sát thấy Cố Phán Phán bởi vì dùng quá nhiều sức, mà cơ thể căng giống như cơ thể của vận động viên thể hình.
Cố Phán Phán bởi vì dùng sức quá mức mà không thấy được ở vị trí tay trái có một cành cây nhọn lớn ước chừng bằng ruột bút kia mang theo đầu lông tơ trực tiếp xuyên qua tay, máu liền theo lòng bàn tay chảy ra.
Cảm nhận được hương vị của máu, hoa ăn thịt hoạt động lại càng mạnh mẽ hơn, không ngừng giãy dụa, khiến cho Cố Phán Phán đầu mồ hôi:
“Lông tơ của cành cây...... Có...... Có chất gây tê, ta chống đỡ sắp không được, mau!”
A Thổ cùng Cố Xuyên nhanh chóng xuất thủ, một người muốn lợi dụng đất khống chế hoa ăn thịt, một dùng băng làm giảm tốc độ của hoa ăn thịt, nhưng mà tất cả đều vô dụng, chỉ thấy hoa ăn thịt lắc mạnh một cái, Cố Phán Phán đã bị quăng mạnh ra ngoài, may mắn được Cố Xuyên bắt được.
Không bị khống chế hoa ăn thịt lại tiếp tục mở miệng hướng tới Thiệu Tình liền cắn tới, xem ra muốn chuẩn bị một ngụm nuốt Thiệu Tình vào bụng chậm rãi tiêu hóa.
Thiệu Tình cắn răng, đem đao nhặt được lập tức cắm vào miệng hoa ăn thịt, để cản trở một chút tốc độ của nó, nhưng đáng tiếc không tới một giây, đã bị nó cắn đứt.
Trong miệng hoa ăn thịt có một loại chất lỏng màu xanh giống axít sunfuric ăn mòn mọi thứ tiến vào trong miệng nói.
Cố Xuyên đỡ được Cố Phán Phán, thấy thế gấp gáp kêu lên:
“Thiệu Tình! Ngươi có thể nghĩ biện pháp thu phục nó!”
Nghe nói dị năng giả hệ mộc có thể thu phục thực vật biến dị làm công cụ cho mình sử dụng, bất quá đại đa số dị năng giả thu phục, đều là thực vật biến dị có dáng vẻ ôn hòa, tỷ như loại thực vật biến dị dược liệu, chính là dị năng giả hệ mộc yêu nhất, bởi vì có thể phụ trợ trị liệu.
Có dị năng giả hệ mộc thu phục xong một gốc cây có thể tản ra mùi hương thực vật giống thuốc kích thích, ở thời điểm chiến đấu, có thể đề cao sức chiến đấu bên ta, làm cho bọn họ ngắn ngủi quên đi đau đớn.
Nhưng mà có gan thu phục thực vật biến dị hoa ăn thịt như vậy, vẫn là chưa thấy qua a.
Dị năng giả hệ mộc mỗi cấp đều có thể thu phục được một gốc cây thực vật, nếu nhiều hơn liền có thể bị vượt qua phạm vi năng lực khống chế của bọn họ, rất có thể sẽ bị phản phệ, mà Thiệu Tình, chưa có thu phục qua loại thực vật nào.
Cho nên Cố Xuyên mới có thể muốn cô thử một lần.
Tình huống trước mắt, cũng chỉ có thể để cho Thiệu Tình thử một lần, năng lực dị năng của bọn họ đối với hoa ăn thịt đều không có tác dụng, Cố Phán Phán lại bị trúng chất gây tê, không thể lại liều mạng, cũng chỉ có thể đi hướng xa lộ.
Thiệu Tình hít sâu một hơi, bình tĩnh một bên tránh né một bên nghiên cứu nhược điểm của hoa ăn thịt, cô cẩn thận quan sát, phát hiện thời điểm hoa ăn thịt đánh tới, nó theo bản năng bảo hộ một nụ hoa mảnh khảnh.
Nụ hoa nhỏ có màu xanh nhạt, thoạt nhìn so với đóa hoa nhìn thế nào cũng yếu ớt hơn rất nhiều, phỏng chừng tựa như cổ của con người vậy, cũng là vị trí yếu hại giống nhau.
Thiệu Tình liền nhào lộn một cái, tránh thoát động tác hoa ăn thịt đột nhiên đánh tới cắn, mười ngón đầu ngón tay móng tay nhanh chóng dài ra, móng tay màu đen bóng loáng phản xạ với ánh sáng cảm giác lạnh như băng, mau chuẩn ngoan đâm thẳng vào nụ hoa nhỏ của hoa ăn thịt, chất lỏng màu xanh lập tức chảy ra.
Chất lỏng màu xanh rơi trên mặt đất, lập tức ăn mòn mọi tứ xung quanh dần biến thành màu đen, càng miễn bàn mu bàn tay Thiệu Tình đều bị ăn mòn nhìn không thấy da đâu, chỉ còn lại huyết nhục màu đỏ sậm.
Huyết nhục của Thiệu Tình là màu đỏ sậm, so với người bình thường màu sắc tương đối sậm hơn, nhất là máu, lưu động rất chậm, màu sắc thâm trầm, thời điểm đi ra, liền nhanh chóng đọng lại. Cô dùng sức phá nát nụ hoa nhỏ, hoàn toàn mặc kệ hai bàn tay bị ăn mòn vô cùng thê thảm, toàn bộ thân hoa ăn thịt, tựa như độc xà bị bẻ ở thất tấc ([/i]cái này điểm yếu của con rắn đấy[/i]), điên cuồng giãy dụa, lại bởi vì vị trí Thiệu Tình trạm vào mà cắn không đến chỗ cô.
Thiệu Tình cũng ngoan tuyệt, mười ngón đều rơi vào trong nụ hoa, chất lỏng màu xanh càng chảy càng nhiều, thân hoa càng giãy dụa càng lợi hại, cuối cùng bùm một tiếng, ngã ở trên mặt đất, run rẩy, miệng hoa hơi hơi run run.
Thấy thế Thiệu Tình một ngụm cắn ở cổ tay, máu màu đỏ sậm chậm rãi đi ra, rơi vào trong miệng hoa ăn thịt.
Bằng mắt thường có thể thấy được, xanh nhạt của nụ hoa chậm rãi bị màu đỏ sậm ăn mòn, Thiệu Tình một bên nhỏ máu, một bên sử dụng dị năng hệ mộc khống chế hoa ăn thịt.
Đại khái qua ba phút, trên trán cô đều là mồ hôi lạnh, hoa ăn thịt run rẩy giật giật, hóa thành một tia sáng màu xanh, nhanh chóng mạnh mẽ tiến vào thân thể Thiệu Tình.
Thiệu Tình thấy xung quanh tối dần, liền hôn mê, ý thức cuối cùng cô cảm nhận được là Nghiêm Hán Thanh vẻ mặt kinh hoảng ôm lấy cô.
Không biết ngủ say bao lâu, Thiệu Tình chỉ cảm thấy trong thân thể năng lượng bị dao động mạnh, cô khát vọng năng lượng, khát vọng huyết nhục, bản năng nói cho cô biết cô hiện tại là muốn tiến hóa. Bản năng còn nói cho cô biết cô có thể muốn hấp thu huyết nhục.(chị ấy muốn uống máu như ma cà rồng ấy)
Bên người tựa hồ còn có hương vị của máu, không ngừng quyến rũ cô, Thiệu Tình chậm rãi tỉnh lại, khắc chế không được muốn cắn yết hầu trên thân thể người bên cạnh.
Cô cúi đầu nhìn, là Nghiêm Hán Thanh dựa vào bên giường của cô, thanh niên to lớn lui thành một đoàn, khó khắn co mình ngồi trên ghế dựa bên giường, đáy mắt đều là cuồng thâm.
Nghĩ hẳn là hắn đã thật lâu không có ngủ qua.
Mà cục cưng liền ngủ ở bên cạnh Thiệu Tình, ôm đùi của cô, đang không ngừng chẹp miệng.
Thiệu Tình nhanh chóng tỉnh táo lại, vội vàng theo trong không gian lấy ra mấy viên tinh thạch, trong đó còn có tinh thạch của cô vợ trẻ kia cùng tang thi biến dị lưu lại.
Cô cần năng lượng để tiến hóa, bằng không lần này liền có thể thất bại, hấp thu xong mấy viên tinh thạch, cảm giác tràn đầy năng lượng ở trong cơ thể Thiệu Tình, cô có thể cảm nhận được rõ ràng, một cỗ lực lượng ở trong thân thể cô chạy tới, không ngừng lớn mạnh.
Đợi cho tất cả chạy tới vị trí trung tâm não bộ, tựa như phá tan một tầng giấy mỏng, lực lượng mênh mông nhanh chóng bùng nổ mở ra, Thiệu Tình có thể nghe thấy được các đốt ngón tay răng rắc rung động.
Cô biết, chính mình đột phá, không chỉ là dị năng hệ mộc, còn có tố chất thân thể của cô, cũng tăng lên một tầng, liền xem lực lượng cùng tốc độ so với dị năng giả hệ lực lượng không nhất định là đối thủ của cô.
Cầm một quyền, Thiệu Tình hô hấp một hơi, lực lượng càng mạnh, cô càng có thêm nhiều tiền vốn đến bảo hộ cục cưng của cô.
Động tác của cô làm Nghiêm Hán Thanh thủ hộ ở bên cạnh bừng tỉnh, Nghiêm Hán Thanh trợn mắt cảnh giác nhìn xem, sau khi phát hiện là Thiệu Tình liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, thanh âm khàn khàn:
“Cô cuối cùng cũng tỉnh.”
“Tôi ngủ rất lâu?” Thiệu Tình hoạt động một chút, bàn tay đã bị Nghiêm Hán Thanh bắt được, cẩn thận đem băng vải trên tay cô băng bó lại thật cẩn thận:
“Nhiệt độ thân thể cô tăng cao, Cố Xuyên nói là có khả năng thăng cấp, thân thể đang ở quá trình cải tạo, ngất khoảng mấy tiếng đồng hồ, nhiệt độ cơ thể mới dần dần giảm xuống.”
Thiệu Tình nhìn khuôn mặt người đàn ông còn tỏ vẻ điều ta nói là sự thật, dáng vẻ ‘ta hiểu’ vươn tay ra sờ sờ, giọng nói đầy trêu đùa:
“Anh tốt như vậy, vẫn là sớm gả cho tôi đi, thuận tiện chăm lo cho tôi thế nào?”