Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

chương 147: một khối ngọc như ngươi cũng có lông tơ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong hoa viên hoa lá sum suê, gió thu thoang thoảng thổi qua, nàng ngồi dựa vào trên cây cột ở trong một tòa đình hóng gió, vừa ngắm hoa vừa tự hỏi sự tình.

Trong nháy mắt phát sinh đột biến!

Một luồng ánh sáng lạnh xuất hiện từ trong hư không, giống như một tia sét lao tới, đâm thẳng vào ấn đường của nàng!

Ánh sáng lạnh cực kỳ mãnh liệt, nó còn chưa đâm tới mặt đã mang tới cuồng phong muốn cắt cả làn da của người!

Nếu Cố Tích Cửu không thể kịp thời trốn tránh, chắc chắn sẽ bị nó đâm thủng đầu, trực tiếp bỏ mạng!

Cố Tích Cửu quả nhiên chuyển động! Cho dù nàng đã không còn công phu thuấn di, nhưng tốc độ phản ứng vẫn là cực nhanh. Nàng vừa cảm thấy không ổn, lập tức lùi về phía sau một cái, ánh sáng lạnh gào thét quét qua mặt nàng.

Nàng lăn qua lăn lại vài lần, ngay sau đó lộn mình nhảy lên.

Ánh sáng lạnh lại gào thét lao tới ——

Cố Tích Cửu né trái né phải.

Nàng đang sử dụng chính là một bộ môn kinh công mà Thương Khung Ngọc mới truyền thụ cho nàng gần đây, phối hợp với việc sử dụng nội lực nàng vừa mới tu luyện ra được, thật ra có thể miễn cưỡng tránh thoát. Tuy nhiên, nàng cũng cực kỳ chật vật, chỉ cần hơi buông lỏng chú ý một chút, nàng có khả năng sẽ bị ánh sáng lạnh kia đâm xuyên người!

May mắn thay, có khá nhiều thị vệ tuần tra trong viện, sau khi bọn họ nghe thấy động tĩnh rất nhanh đã phần phật chạy tới.

Bọn thị vệ vừa ngoi đầu ra, ánh sáng lạnh cũng bất chợt biến mất, giống như chưa từng xuất hiện.

Cố Tích Cửu tránh né một hồi, đầu tóc rối loạn, quần áo lộn xộn, bộ dáng cực kỳ chật vật, hiển nhiên nàng tránh né như vậy thật sự đã tiêu tốn rất nhiều sức lực.

Bọn thị vệ cũng nhìn thấy được cái đuôi của ánh sáng lạnh, nhưng bọn họ trước sau vẫn không nhìn thấy người tập kích Cố Tích Cửu, cả đám vừa kinh ngạc vừa khó hiểu.

Thế giới này, người biết thuật ẩn thân rất hiếm. Người có thể không hiện thân lại có thể tập kích người khác càng là lông phượng sừng lân, đều là cao thủ trong cao thủ.

Người như vậy chủ yếu đều là chưởng môn một phái, sao sẽ đột nhiên đột kích đánh một tiểu nha đầu như Cố Tích Cửu? Còn dùng tuyệt chiêu sát thủ như vậy ——

Nguy hiểm thật! Nguy hiểm thật! Nếu bọn họ tới chậm một bước, chỉ sợ tiểu thư đã chết oan chết uổng!

Đám thị vệ không dám tiếp tục lơ là, một số người lưu lại bảo vệ Cố Tích Cửu quay trở về phòng, một số người nhanh chóng điều tra toàn phủ để tìm thích khách khả nghi. Một số người ra roi thúc ngựa chạy ra bên ngoài thông báo với Cố Tạ Thiên. Trong lúc nhất thời, Cố phủ bỗng trở nên nhộn nhịp rối ren.

Cố Tích Cửu trở lại phòng mình, nàng dường như kinh hồn chưa định, đứng tại chỗ thất thần một lát, sau đó mới bắt đầu rửa mặt thay quần áo, sửa sang lại một thân chật vật.

Thương Khung Ngọc buồn bực: "Mặc dù ngươi không sử dụng được thuấn di, nhưng tốt xấu gì ngươi cũng sử dụng được một bộ pháp đặc biệt để né tránh, đúng không? Vì sao lại sử dụng khinh công mới học? Mặc dù bộ pháp mới học cũng rất cao minh, nhưng ngươi rốt cuộc vẫn chưa sử dụng thuần thục...... Nếu ngươi dùng tới bộ pháp kia sẽ không đến mức chật vật như vậy. Có rất nhiều lần ta nhìn thấy ánh sáng lạnh kia xẹt qua gương mặt ngươi, ta đã sợ tới mức lông tơ đều dựng thẳng đứng!"

"Một khối ngọc như ngươi cũng có lông tơ?" Cố Tích Cửu chế nhạo nó.

Thương Khung Ngọc: "...... Này, ngươi rõ ràng biết đó không phải là trọng tâm ta muốn nói!"

"Suỵt, đừng ồn, có người rình coi chúng ta!"

"Thương Khung Ngọc: "......" Nó dù sao cũng là một khối thần ngọc, cảm ứng một chút, quả nhiên nó mơ hồ cảm giác ở trong chỗ tối có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm nơi này!

Nhưng khi nó muốn tìm ra cặp mắt kia lại tìm không thấy......

Rất hiển nhiên, công phu ẩn thân của đối phương cực cao, có thể giấu diếm được linh thức của Thương Khung Ngọc!

May mắn thay, nó luôn dùng thần giao để nói chuyện với Cố Tích Cửu, người ngoài căn bản không thể nhìn ra, thậm chí cũng không thể nhìn thấy chuyển động đôi môi của Cố Tích Cửu.

Thương Khung Ngọc không phải ngu ngốc, lập tức nghĩ thông suốt mối liên quan bên trong: "Vừa rồi ngươi tránh né chật vật như vậy là cố ý để người đánh lén kia xem?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio