Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

chương 647: 647: đại sát tứ phương 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi đối phương phóng lửa tới, kim tới, nàng ấy đều dùng bức tường nước ngăn cản.

Khi đối phương dùng đất tấn công, Thiên Linh Vũ sẽ phản công bằng dây leo.....

Linh lực của Thiên Linh Vũ đã đạt gần cấp , mặc dù chiêu thức hắn phát ra khá đơn giản, nhưng uy lực rất lớn! Mỗi một chiêu phát ra đều đủ khiến đối phương chật vật.

Linh lực của Lam Ngoại Hồ cũng không thấp, một khi nàng ấy sử dụng các chiêu thức một cách nhất quán và chính xác, tuyệt đối có thể khiến kẻ đối diện đau đầu.

Cố Tích Cửu có linh lực thấp nhất, nhưng nàng lại biết cách điều khiển Phong linh lực hiếm thấy.

Mỗi một trận gió đều quét qua kịp thời, hoặc trợ giúp thế lửa lan rộng thành biển lửa, hoặc trợ giúp thế nước nhấc lên sóng lớn ngập trời.

Mỗi một lần nàng ra chiêu đều có thể khiến cho uy lực chiêu thuật do đồng đội phát ra mạnh lên gần gấp đôi......

Trong trận chiến, việc dự đoán bước đi tiếp theo của đối thủ để giành chiến thắng là vô cùng cần thiết.

Và Cố Tích Cửu có thể làm điều đó.

Nàng thường xuyên kịp thời nhìn ra đối phương sắp làm gì khi bọn họ còn chưa ra chiêu, cũng lập tức phối hợp với đồng bạn dùng chiêu thức tương ứng đối phó ——

Đấu pháp của ba người bọn họ, quả thực giống như được thiết kế riêng.

Một sự kết hợp hoàn hảo.

Đó không phải là trận chiến chống lại chiến trận, khiến tất cả mọi người ở đây đều mở rộng tầm mắt......

Đương nhiên, ba người Cố Tích Cửu lợi hại, đối phương cũng không phải là đèn cạn dầu.

Trận chiến này xuất sắc ngoạn mục, khiến mọi người đều hoa cả mắt.

Kết quả, ba người Cố Tích Cửu cuối cùng chiến thắng.

Đương nhiên, chiến thắng rất sít sao.

Đấu trường vang lên từng tiếng hoan hô, bất luận là học sinh Tử Vân ban hay là Lưu Vân ban đều bùng nổ trong tiếng reo hò.

Đặc biệt là học sinh Lưu Vân ban, quả thực vui sướng đến nỗi muốn phát điên!

Khi kết quả trận đấu vừa được công bố, bọn họ đều xông lên đài thi đấu, nâng ba người Cố Tích Cửu ném lên cao......

Cổ Tàn Mặc rất vui mừng, ông quay đầu hỏi các vị đạo sư bên cạnh: "Các vị chứng kiến toàn bộ quá trình, có ý tưởng gì không?"

Đạo sư A: "Cố Tích Cửu không hề đơn giản!"

Đạo sư B: "Đôi mắt của nàng rất độc! Hơn nữa rõ ràng quen thuộc với các chiêu thức linh lực, có thể kịp thời nhận ra!"

Đạo sư C: Nàng có bản lĩnh biến những thứ thối rữa thành vàng một cách thần kỳ, không ngờ dạy ra được Lam Ngoại Hồ thành một cỗ máy giết người!"

Đạo sư D: "Nàng có thể đơn giản hoá các bước.

Những chiêu thức ba người bọn họ phát ra rõ ràng đều không phức tạp, nhưng khi phối hợp với nhau, chúng đều rất hoàn hảo!"

Đạo sư E: "Ta cảm thấy hơi khó hiểu, ở trong trận chiến nàng thỉnh thoảng đếm đếm, rốt cuộc là vì sao? Một loại chú kỳ lạ?"

Đạo sư A: "Ông không biết hay sao? Ha ha, ông không phát hiện mỗi lần nàng đọc ra một chữ số, Lam Ngoại Hồ liền phát ra một chiêu? Nàng rõ ràng là đã đánh số chiêu thức cho Lam Ngoại Hồ, giống như một lời nhắc nhở trá hình.

Vì thế nên Lam Ngoại Hồ mới có thể chuẩn xác ra chiêu kịp thời như vậy!"

Đạo sư C nắm chặt tay: "Đáng tiếc nàng đọc quá nhanh, nếu không có thể ghi nhớ một chút những con số đó tướng ứng với chiến thuật nào......"

Đạo sư E cười thầm, trí nhớ của ông rất khủng bố, ông đều nhớ kỹ!

Sau khi trở về ông sẽ truyền thụ lại cho học sinh của mình.

Lần tới, đã đến lúc lớp ông phải phái ra một đội......

Điều mà ông không ngờ tới chính là, ông thật vất vả phân tích những con số tương ứng với chiêu thức Lam Ngoại Hồ đánh ra với học sinh của mình, cũng tìm ra được cách phá giải.

Bọn họ lòng tràn đầy tự tin chiến thắng.

Nhưng lúc đối chiến lần nữa, Cố Tích Cửu lại thay đổi con số, chuyển đổi tất cả bằng bảng chữ cái......

......

Trận đối chiến này khiến cho ba người Cố Tích Cửu hoàn toàn nổi danh ở Thiên Tụ Đường.

Cổ Tàn Mặc lập tức quyết định, sau này mỗi mười ngày sẽ để cho ba người Cố Tích Cửu tìm một đội học sinh Tử Vân ban đối chiến một lần.

Vì thế toàn bộ Thiên Tụ Đường bắt đầu phát cuồng về những trận đối chiến.

Học sinh Tử Vân ban sợ thua, vì thế nỗ lực huấn luyện cực kỳ chăm chỉ.

Học sinh Lưu Vân ban cảm thấy tự hào và tự tin hơn.

Ai nói Lưu Vân ban đều là phế vật? Đây không phải là những con ngựa đen vừa chạy ra hay sao? Có thể xuất ra con ngựa đen đầu tiên, cũng có thể xuất ra con thứ hai thứ ba......!có lẽ lượt tiếp theo sẽ là bản thân mình cũng nên.......

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio