Cố Mạn Phi giật mình tỉnh dậy,nàng ngơ người mất vài phút bởi không gian xung quanh đã hoàn toàn xa lạ...nào là những dải lụa phấp phới bay trong gió nhẹ,nào là những đồ trang trí với phượng với rồng đầy hoa lệ,nào là dãy hành lang ngoằn nghèo dài đằng đẵng...
Nhìn qua dãy hành lang,qua những lùm cây Cố Mạn Phi chỉ thấy vầng trăng đang yếu ớt tỏa sáng lấp ló giữa những đám mây,thấy một vài ngôi sao đang thi nhau lấp lánh lấp lánh....Còn bản thân nàng đang bị ai đó khênh đi đâu không rõ.
Nàng thấy đầu óc cực hỗn loạn,nàng thử cựa mình chút thì bàng hoàng phát hiện một vấn đề nghiêm trọng hơn __ nàng không mặc quần áo thân hình nàng được cuốn trọn trong một tấm chăn lụa mỏng màu vàng,chỉ để lộ mỗi đôi mắt ra ngoài...
Đôi mắt sắc lạnh của nàng lập tức hướng về phía kẻ đang khênh nàng đi...cao to,cơ bắp rắn rỏi,nhịp đi đều đặn mặc dù đang khênh người,trang phục gọn gàng giống như cách ăn mặc của võ sỹ trong các bộ phim nàng từng xem....là kẻ luyện qua võ thuật,công phu không tồi...
Đôi tay Cố Mạn Phi không tự chủ lắm chặt lại.
Nàng ở thời hiện đại được người trong giới sát thủ ưu ái gọi với cái tên SÁT THỦ VƯƠNG HẬU,lạnh lùng,tàn nhẫn tung hoành ngang dọc khắp trong lẫn ngoài nước.ai ngờ rằng có một ngày lại bị hãm hại bởi một ng thân cận nhất.
Người đó tên Khởi Long,từng là giáo quản của nàng,cũng là một bác sĩ giỏi có tiếng.Nàng không tin tưởng ai trên đời này trừ hắn ta...thậm chí còn giành trọn con tim cho hắn,muốn kết hôn cùng hắn....sự đời đắng cay thay.
Hắn lừa nàng,ám hại nàng,một li nước pha chút thuốc mê chuốc cho nàng uống hòng cướp trái tim nàng để thay cho trái tim ốm yếu của ng vợ sắp cưới....
May mắn thay nàng kịp tỉnh lại trước khi ca phẫu thuật ấy bắt đầu
Nàng đã giết kẻ đó và tự tay kết thúc cuộc đời mình....
Những tưởng lần này chắc chắn sẽ được cùng Diêm Vương uống trà,vậy mà giờ lại xuất hiện ở đây.....tất nhiên nàng không ngây thơ mà cho rằng mình vô tình lạc vào một phim trường cổ trang nào cả....
Nàng biết rõ mình đã xuyên không thời gian không gian...
Xuyên không đến cơ thể người thiếu nữ đang bị cuốn chặt như cái bánh trưng này....được khênh đi trong một cung điện nguy nga này.....
Hai người khênh nàng đi rất nhanh,nháy mắt đã đứng trước cửa điện.cửa điện từ từ mở ra không một tiếng động....
"-A......a....đừng......cứu mạng..........cứu mạng......aaa......hhhh"bỗng tiếng cầu xin yếu ớt mà thảm thiết vô cùng của một cô gái vang lên.
Cố Mạn Phi ánh mắt sắc lạnh hướng về phía trong điện....
Bên trong cung điện được trang trí với nhiều đồ vật đẹp,cổ....tất cả toát lên sự hào hoa tráng lệ
Đặc biệt nhất là chiếc giường to khó tả bày chính giữa điện,trướng lụa màu vàng buôn lững bốn phía.trên giường lấp ló cơ thể con ng cuốn chặt vào nhau..
Phía trên là người đàn ông khoảng _ tuổi,gương mặt khá đẹp trai,mái tóc dài dùng trâm ngọc thanh lam cặp gọn lên,cơ bắp cuồn cuộn rung lên theo từng nhịp...anh ta nhếch môi cười,nụ cười vô cảm
Phía dưới là một cô gái còn rất trẻ,khuôn mặt trắng trẻo thanh tú.
Trái ngược với vẻ hưởng thụ sung sướng của ng đàn ông,cô gái quằn quại đau đớn,mồ hôi hay nước mắt ướt nhòe khuôn mặt cô,có lẽ do gào khóc quá nhiều nên giờ cổ họng đã khản lại hét không thành tiếng nữa...
Cố mẫn Phi sắc mặt chợt lạnh thêm chút nữa.
Đây đúng là tên biến thái với sở thích ấu dâm,cưỡng bức những đứa trẻ còn chưa đủ lớn....hắn là ai??
Sự xuất hiện của Cố Mạn Phi cùng hai kẻ khênh nàng vào cũng không ảnh hưởng chút nào đến việc hành sự của hắn.Thậm chí động tác của hắn còn nhanh mạnh hơn....
Cô bé ấy cuối cùng đã hết sức chịu đựng,miệng phát ra tiếng hét yếu ớt rồi ngất lịm...
"-Mất hứng"ng đàn ông từ người cô bé đứng bật dậy,tiện chân đá cô bé xuống khỏi chiếc giường to lớn hào hoa....cô bé lằm im bất động dưới chân giường,sắc mặt mỗi lúc một trắng bệch,vệt máu chảy dài nơi khóe miệng,không rõ sống chết...
--"Con bé này thật quá yếu khiến ta mất hứng vô cùng,mang ném ra khu đất hoang ven thành cho thú hoang giải quyết đi."
Kẻ biến thái cất tiếng ra lệnh,trong lời nói lộ rõ sự bất mãn vì chưa được thỏa mãn dục vọng....
HẾT CHƯƠNG . CHƯƠNG sẽ thế nào,CỔ MẠN PHI có hành động gì??? Mong mọi người sẽ đón đọc phần tiếp theo với tựa đề" TIỂU NHA ĐẦU,NGƯƠI KHÔNG SỢ BẢN HẦU Ư?"