Đêm càng khuya....
Hộ vương phủ....
Sau cái chết thảm của con trai, vài ngày ngắn ngủi, mái tóc cùa Hộ vương đã bạc đi phân nửa.... lại một đêm mất ngủ...
Ông ta đã triệu kiến cả Lưu đại nhân và Bát vương gia, sau một hồi tìm hiểu, biết được vụ việc xảy ra trong Cố phủ ngày hôm đó... trong lòng đã nghi ngờ tất cả là do Tây Môn Ngôn đứng sau thao túng, hại chết Tây Môn Nghị... chỉ khổ nỗi không có chứng cứ...
Hơn nữa, hiện tại Tây Môn Ngôn lại đang rất được Hoàng đế yêu quý, nếu đúng hắn ta là hung thủ thì bản thân ông ta cũng khó mà làm gì được hắn.
Hộ vương vừa có công lớn với triều chính nắm binh quyền trong tay, lại là huynh đệ ruột thịt của đương kim Hoàng đế.... xưa kia vì giúp Hoàng đế đăng cơ mà đã lập bao công lớn.... sau này Hoàng đế lên ngôi thì đã phong ông ta thành Hộ vương, quyền cao chức trọng, không ai dám đắc tội...
Trước nay đều là người khác bị ông ta ức hiếp mà vẫn phải ngậm bồ hòn làm ngọt... vậy mà giờ đây tình thế đảo điên...
Sự đời chuyển thế xoay vòng như vậy khiến ông ta vô cùng tức tối... nhưng nhất thời cũng không nghĩ ra cách gì để đối phó.
Ông ta có không ít thê thiếp, nhưng con cái thì hiếm muộn,bao năm rồi cũng chỉ có Nhạc Hoa Hầu là con trai độc nhất... vậy mà giờ lại có kẻ ra tay giết hại đứa con cưng ấy... mối hận trong lòng ông ta hiện tại không thể dùng từ ngữ gì để diễn tả cho hêt được....
Đêm nay ông ta một mình ngồi trong phòng, không gọi thê thiếp nào đến hầu hạ cả.... trong lòng ông ta đang ngập tràn những suy nghĩ làm sao để báo thù cho con...
Bỗng ô cửa sổ tối sầm lại, một giọng nói lạnh như băng vọng vào:
- Muốn báo thù cho con trai ông không?
Hộ vương vốn là người luyện võ, vội bay người ra ngoài, chỉ thấy một bóng người đứng bên cửa sổ... dáng vẻ người đó khá là kì quái,một thân hắc y,đôi chân rất dài,đeo một chiếc mặt lạ quỷ quái, đứng đó tựa như mốt sứ thần bóng đêm vậy.
- Ngươi là ai?
Hộ vương giơ tay với lấy bảo kiếm, cầm thanh kiếm chỉ thẳng mặt người đối diện.
Kẻ đeo mặt nạ quỷ chả chút để tâm tới thanh kiếm đang chỉ trước mặt.
- Có muốn biết ai là hung thủ hại chết von trai ngươi không? Có muốn báo thù không?
Bàn tay Hộ vương run lên:
- Muốn!
- Vậy được, nghe ta nói đây...
Kẻ đeo mặt lạ quỷ cất giọng nói bình thản đến lạnh lùng....
Nghe xong, sắc mặt Hộ Vương đầy vẻ kinh ngạc, phẫn uất...
Ông ta vốn đã nghi ngờ Tây Môn Ngôn , phần, giờ thì lại càng chắc chắn đến phần rồi....
Ông ta nắm chặt đầu ngón tay, kêu răng rắc,máu nóng dồn lên đầu...nhưng ông ta cũng không phải kẻ bồng bột, hồ đồ... thậm chí tâm kế còn không ít...
Ông ta cố gắng nén cảm giác tức giận xuống.... chăm chú nhìn vào kẻ lạ mặt kia....
..... kẻ này dáng người tuy nhỏ bé nhưng lại toát ra một thứ khí chất phi phàm....
- Các hạ là ai? Sao có thể biết tường tận mọi chuyện như thế?
Hộ vương không khỏi nảy sinh nghi ngờ...
Kẻ đeo mặt nạ quỷ bật cười đầy vẻ châm chọc:
- Ngài có thể tin ta mà cũng có thể không tin. Nhưng hãy nhớ kĩ một điều, nếu thật lòng muốn báo thù thì nhất định phải làm lớn việc này lên, có thế thì bệ hạ mới không thể thiên vị, lấp liếm việc này được.
Hộ vương im lặng một lúc:
- Việc ngươi nói bản vương sẽ điều tra....
Miệng nói vậy nhưng thân hình ông ta bỗng lao nhanh về phía kẻ lạ mặt...
Hộ vương nhiều năm nắm giữ binh quyền nên võ công không tồi, hơn nữa ông ta còn ra tay bất ngờ vac nhanh như vậy.... ngỡ rằng có thể dễ dàng tóm được kẻ lạ mặt....ai dè đối phương như đã chuẩn bị từ trước, thân hình khẽ dịch chuyển và biến mất trong tích tắc....
Hộ vương: "....."