Tiệc cưới bị hủy, khách đã chạy phỏng chừng cũng sẽ không trở về, thậm chí đầu bếp cũng chạy… Triệu Phú Quý bất đắc dĩ, dứt khoát liền đem thịt heo còn lại nguyên bản tính toán để nhà mình nấu từ từ ăn cộng thêm đồ người Hà gia lấy ở trên bàn nhưng không mang đi, sau đó đến nhà mấy người ông đã mời đến uống rượu mừng, đưa cho họ.
Về phần chính bọn họ, ăn chính là đồ ăn Triệu Lưu thị đã làm.
Triệu Lưu thị làm thịt kho tàu, lại xào chút đồ ăn, rất nhanh liền dọn ra hai bàn ăm, sau đó cùng người còn lại ăn một bữa.
“Lưu Hắc Đầu đó về sau nói không chừng còn sẽ đến tìm phiền toái, đến khi đó chúng ta phải làm thế nào?” Tưởng Bình đầy mặt rối rắm.
Giờ cơm rất trễ, ông vốn nên rất đói bụng mới phải, nhưng chỉ nghĩ đến tương lai bọn họ có khả năng sẽ gặp phải phiền toái, liền một chút khẩu vị cũng không có.
“Cha, ngươi sợ cái gì? Người ta đến đây, liền đánh ra ngoài đi!” Tưởng Minh hưng trí bừng bừng nói. Lần trước thời điểm Tưởng Chấn đem Lưu Hắc Đầu đánh đi, hắn đã rất sùng bái Tưởng Chấn, hôm nay sau khi mọi người cùng nhau đánh lùi “Địch nhân”, hắn lại càng không ngừng nhìn Tưởng Chấn, trong mắt mang theo sùng bái.
Thấy thằng con như vậy, Tưởng Bình nhịn không được có chút tâm tắc.
“Không cần lo lắng, không có việc gì.” Tưởng Chấn nói.
Đâu có thể nào ngươi nói không có việc gì, liền nhất định không có việc gì? Tưởng Bình oán thầm, nhưng sau khi nhìn nhìn Tưởng Chấn, không biết vì sao lại đột nhiên thấy người này là có thể tín nhiệm.
Kỳ thật, nhìn như vậy, còn không chỉ một mình Tưởng Bình.
Hai người Hà Xuân Sinh cùng Hà Hạ Sinh hôm nay lại bị đánh một trận, cả người đều đau, nhưng bọn họ lại thật cao hứng, đối với Tưởng Chấn càng thêm tràn ngập tin tưởng.
Bọn họ có một loại cảm giác, chỉ cần bọn họ theo Tưởng Chấn, về sau nhất định có thể càng ngày càng lợi hại, lại cũng không cần sợ Lưu Hắc Đầu!
Trên thực tế, bọn họ hiện tại đối với Lưu Hắc Đầu, cũng đã không có sợ hãi giống như lúc trước.
Bọn họ, kỳ thật cũng có thể đánh được Lưu Hắc Đầu, không phải sao?
Thời điểm ăn cơm, hai người Hà Xuân Sinh cùng Hà Hạ Sinh không dám nhiều lời, nhưng sau khi ăn xong cơm rời khỏi Triệu gia, Hà Hạ Sinh lại lập tức kích động nhìn về phía ca ca của mình: “Đại ca, chúng ta lúc trước đánh Lưu Hắc Đầu, còn đánh trên cơ Lưu Hắc Đầu, đúng chứ?”
“Ân.” Hà Xuân Sinh gật gật đầu, hắn hiện tại cả người đều đau, nhưng sờ sờ bụng ăn tròn xoe, lại cân nhắc sự tình lúc trước, lại không khỏi tâm tình kích động.
Lưu Hắc Đầu vẫn luôn là tảng đá lớn đặt ở trong lòng hắn, nhưng hiện tại, tảng đá này bị chuyển đi một ít.
Kỳ thật… Lưu Hắc Đầu cũng không phải khiến người ta sợ hãi như vậy, không phải sao?
Hà Xuân Sinh, Hà Hạ Sinh đi về phía nhà mình, mới đi đến nửa đường, liền đụng phải Hà Thu Sinh ở ven đường chờ bọn họ.
“Đại ca, nhị ca, các ngươi…” Hà Thu Sinh nhìn thấy hai ca ca cả người bị thương, nhịn không được liền khóc lên.
“Chúng ta không có việc gì! Thu Sinh, hôm nay Lưu Hắc Đầu kia bị chúng ta đánh!” Hà Hạ Sinh kích động nói với đệ đệ.
“Thật sự?” Hà Thu Sinh đầy mặt kinh ngạc, y nghe người ta nói Lưu Hắc Đầu đến Triệu gia, cũng biết hai ca ca của mình đến Triệu gia uống rượu mừng, vẫn lo lắng không thôi, lại không nghĩ rằng hai ca ca của mình, thế nhưng còn đánh Lưu Hắc Đầu.
“Đương nhiên là thật, ta dùng gậy trúc đâm lên người gã, đáng tiếc gậy trúc kia không có nhọn, không thôi đã đâm chết gã.” Hà Hạ Sinh nói, hắn ở trước mặt ngoại nhân không nói nhiều, nhưng ở trước mặt đệ đệ Hà Thu Sinh này, nói lại là phi thường nhiều: “Sau đó nếu không phải người Lưu Hắc Đầu tìm đến giúp đỡ lên đánh chúng ta, chúng ta cũng không đến mức bị đánh thành như vậy.”
Hà Thu Sinh có chút không tin tưởng, nhìn về phía Hà Xuân Sinh.
Hà Xuân Sinh nghiêm mặt gật gật đầu.
Hà Thu Sinh nhất thời sùng bái nhìn về phía hai ca ca, bộ dạng y vốn đã xinh đẹp, bị y nhìn như vậy, dù là Hà Xuân Sinh tương đối ổn trọng, cũng nhịn không được muốn khoe khoang: “Ta và nhị ca ngươi một người đánh với một tiểu đệ của Lưu Hắc Đầu, hai người kia đều bị chúng ta đánh ra máu luôn!” Bọn họ răng nanh rất lợi, cho nên, đều đem cánh tay chúng cắn ra đó! Sau đó… bị ăn mấy quyền.
Đương nhiên, loại chi tiết này liền không cần nói với đệ đệ.
Hai người Hà Xuân Sinh cùng Hà Hạ Sinh nói rất nhiều chuyện hai người đối phó với tiểu đệ của Lưu Hắc Đầu, cũng nói chuyện Lưu Hắc Đầu lại bị Tưởng Chấn đánh: “Tưởng Chấn thật lợi hại, Lưu Hắc Đầu đến tìm hắn phiền toái, kết quả lại bị hắn dễ dàng đánh chạy, thời điểm chạy ngay cả thí đều không dám phóng một cái.”
Mắt Hà Thu Sinh sáng lên.
Hà Xuân Sinh nhìn thấy cái dạng này của đệ đệ mình, trong lòng nhảy dựng, hắn biết Tưởng Chấn đối với đệ đệ của mình không có hứng thú, cũng liền có chút sợ đệ đệ của mình coi trọng Tưởng Chấn, vội vàng nói: “Triệu Kim Ca cũng rất lợi hại, đánh nhau không kém hơn ca ca ngươi.” Triệu Kim Ca đánh phi thường giỏi, cho nên đệ đệ ngươi vẫn nên cách bọn họ xa một chút mới tốt…
Hà Thu Sinh bĩu môi, song nhi liền nên đánh phấn phiêu phiêu lượng lượng ngốc ở trong nhà, cùng người đánh nhau tính cái gì a!
Còn có, Tưởng Chấn kia y cũng không hiếm lạ! Y có rất nhiều người thích!
Hà Thu Sinh tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng đến cùng cũng nhịn không được đỏ hốc mắt.
Hà Xuân Sinh cùng Hà Hạ Sinh vội vàng bắt đầu hống y, ba người rất nhanh liền lại nói nói cười cười tiếp, nhưng vừa về nhà, liền bị Hà phụ nghênh diện mắng một trận: “Hai xú tiểu tử các ngươi! Nghe nói các ngươi giúp Triệu gia đối phó Lưu Hắc Đầu? Các ngươi không muốn sống nữa?! Nếu như Lưu Hắc Đầu lại tới tìm chúng ta phiền toái làm sao đây?”
“Ba đứa quỷ đòi nợ, nợ của ta giúp không được gì, thế nhưng còn đi đắc tội Lưu Hắc Đầu!”
Hà phụ một bên mắng, một bên cầm cây chổi, liền muốn đi đánh hai đứa con của mình —— Hà Thu Sinh ông bình thường sẽ không đánh, sợ đánh hỏng mặt Hà Thu Sinh.
Làm cha nương giáo huấn con, ở thôn Hà Tây vẫn đều được cho là chuyện đương nhiên, ở trước kia, chẳng sợ hai người Hà Xuân Sinh cùng Hà Hạ Sinh lại mất hứng như thế nào, Hà phụ muốn đánh bọn họ, bọn họ cũng đều ngoan ngoãn chịu, nhưng hiện tại…
Hà Xuân Sinh đột nhiên không muốn nhịn.
Tưởng Chấn rất lợi hại, hắn có thể đánh thắng được Lưu Hắc Đầu, có thể đem thân thích thu thập dễ bảo, bọn họ… Bọn họ tổng không đến mức ngay cả cha của mình đều quản không được đi?
“Đương gia, ngươi đừng đánh con…” Hà mẫu đi lên muốn ngăn cản chồng của mình, lại bị Hà phụ quay tay đảo chổi đánh lên mặt.
Chổi Hà phụ cầm, là dùng nhánh trúc bó thành, đánh vào trên mặt Hà mẫu, nhất thời liền ở trên mặt Hà mẫu kéo ra mấy đạo vết máu.
Hà Xuân Sinh nhất thời đen mặt.
Một phen đoạt lấy chổi trên tay Hà phụ, Hà Xuân Sinh bắt lấy tay ông ta rồi kèm lại, sau đó lại nói với đệ đệ: “Hạ Sinh, ngươi đi lấy dây thừng đến!”
Hắn không tiện đánh cha của mình, nhưng cha hắn muốn đánh bọn họ, muốn đánh nương bọn họ, bọn họ liền đem ổng trói lại!
“Xuân Sinh, Xuân Sinh ngươi làm gì đó?” trên mặt Hà mẫu còn mang theo máu, hoảng sợ hỏi.
“Nương, ngươi không cần quản!” Hà Xuân Sinh nói.
Hà mẫu nhát gan, cũng không dám ngăn lại, chỉ lẩm bẩm nói: “Ngươi đừng đánh cha ngươi a…”
“Ta không đánh.” Hà Xuân Sinh nói, sau đó cùng Hà Hạ Sinh đem Hà phụ không ngừng mắng chửi người trói lại.
Hà mẫu nhìn chồng bị trói lại, liền muốn đi thả người, Hà Xuân Sinh lại nói: “Nương, ngươi nếu như thả ổng, lần sau ta sẽ muốn đánh ổng? Ta cùng Hạ Sinh quyết định về sau liền cùng Tưởng Chấn lăn lộn, ngươi nên biết, hắn đã từng động dao với cha hắn!”
Hà mẫu sửng sốt, lập tức không dám động ý niệm thả người, cho dù là Hà phụ nguyên bản hùng hùng hổ hổ, hiện tại cũng không dám đi mắng chửi người.
Tưởng Chấn đã không quản cha nương của mình, hai con trai ông nếu như cũng không quản ông…
“Kia… Đương gia, ngươi muốn ăn gì hay không? Muốn uống nước hay không?” Hà mẫu hỏi Hà phụ, bị Hà phụ mắng cũng không giận, cầm điểm tâm Hà Thu Sinh vụng trộm đưa cho bà đến đút cho Hà phụ.
Hà phụ tuy rằng lúc này rất táo bạo, nhưng ông xác rất đói bụng, ngược lại cũng ngoan ngoãn ăn điểm tâm.
Hà mẫu vẫn đều là một nữ nhân bị giáo dục phá lệ ba tòng tứ đức, thiên về hướng nghe lời Hà phụ nói, nguyên bản nhìn thấy Hà phụ bị trói bà rất không quen, nhưng lúc này nhìn thấy Hà phụ ngoan ngoãn ăn điểm tâm, lại nhịn không được nói với con: “Kỳ thật, như vậy cũng rất tốt…”
Hà Xuân Sinh cũng cảm thấy như vậy rất tốt, bọn họ rốt cuộc không cần lo lắng cha mình đi ra ngoài bài bạc.
Kỳ thật, bọn họ cũng không ngại dưỡng cha mình, chỉ hi vọng ông có thể không cản trở họ, không cần nơi nơi nợ tiền.
Hà gia bên này im lặng xuống, Triệu gia cũng an tĩnh lại.
Ăn cơm xong, bọn người Tưởng Bình liền đều ly khai, Tưởng Chấn cùng Triệu Kim Ca giúp vợ chồng Triệu Phú Quý dọn dẹp nhà của xong cũng liền đi tắm rửa, sau đó…
“Cha, nương, chúng ta buổi tối không ăn cơm, các ngươi không cần gọi chúng ta.” Tưởng Chấn nói vợ chồng với Triệu Phú Quý, sau đó liền ở thời điểm vợ chồng Triệu Phú Quý muốn hỏi hắn vì sao không ăn cơm, đem Triệu Kim Ca cấp kéo vào phòng cưới.
Triệu Phú Quý cùng Triệu Lưu thị: “…” hai đứa này đều vụng trộm ngủ qua, như thế nào còn lại gấp như vậy? (BB: Tưởng Chấn: oan uổng quá!!!!!!!!!)
Nếu như Tưởng Chấn biết suy nghĩ trong lòng vợ chồng Triệu Phú Quý, nhất định hội thấy rất oan uổng.
Hắn căn bản không có thật đem Triệu Kim Ca ăn vào miệng!
Trời biết hắn muốn động phòng đã muốn bao lâu rồi!
Lúc trước khi thành thân, Tưởng Chấn vẫn rất bình tĩnh, ngược lại đến lúc này… Hắn mạc danh có chút khẩn trương.
Triệu Kim Ca lại tương phản.
Đêm qua một mình ngủ ở trong phòng Tưởng Chấn, y liền khẩn trương đến mức không chịu được, lo lắng cái này lo lắng cái kia, cơ hồ một đêm không ngủ, hôm nay khi thành thân, cả người y lại càng vựng vựng hồ hồ, luôn cảm thấy hít thở không thông…
Nhất là khi Tưởng Chấn xốc lên khăn đỏ của y, nhìn thấy Tưởng Chấn trước mặt mình, trong nháy mắt đó y chỉ cảm thấy tim của mình đều muốn từ trong lồng ngực nhảy ra ngoài!
Đây là điều y tha thiết ước mơ, mà hôm nay đã thành thực hiện.
Chỉ tiếc tiến triển sau đó, cùng y nghĩ trước đó không quá giống nhau, cũng chính dó tiến triển như vậy giúp Triệu Kim Ca thoát ly cảm xúc ban đầu.
Đến hiện tại, Triệu Kim Ca đã một chút đều không khẩn trương, chỉ còn lại có cảm xúc thỏa mãn quanh quẩn trái tim, lại có chút lúng túng: “Ngươi như thế nào cơm chiều đều không muốn ăn?”
“Kim Ca, ngươi cũng không xem xem hiện tại đều giờ nào.” Tưởng Chấn thở dài, hiện tại ước chừng bốn giờ chiều, mà bọn họ vừa ăn cơm trưa không lâu, cơm chiều khẳng định ăn không vô.
Nếu như vậy, liền đi ngủ sớm một chút đi!
Triệu Kim Ca nhìn nhìn mặt trời bên ngoài, khóe miệng hơi giật, hiện tại sao… Y trước kia lúc này, thường xuyên còn ở nhà Triệu Đại Hộ làm việc.
Triệu Kim Ca đã tắm rửa qua, trên người tản mát ra mùi sữa tắm, Tưởng Chấn ôm lấy y, liền hôn tới.
Khi chưa thành thân, Triệu Kim Ca cứ thấy làm chuyện này không tốt, lại rất thẹn thùng, thường xuyên khống chế không được cả người cứng đơ, hiện tại tâm tình ngược lại thay đổi rất nhiều.
Y đã gả cho Tưởng Chấn, có thể cùng Tưởng Chấn thân mật, thậm chí…
Bộ dáng y vốn đã xấu, lúc này cũng không thể lại khiến Tưởng Chấn thấy người y rất cứng ôm không thoải mái hoặc gì khác…
Triệu Kim Ca chủ động sờ sờ thân thể Tưởng Chấn.
Tưởng Chấn chỉ cảm thấy nơi bị sờ tê dại một mảnh, đều hận không thể lập tức nhào lên, kết quả, Triệu Kim Ca đột nhiên nói: “Tưởng Chấn, không nghĩ tới ngươi thế nhưng còn biết chữ, ngươi thật lợi hại.”
“Ân.” Tưởng Chấn vội vàng cởi quần áo.
“Ngươi có thể dạy ta nhận chữ sao?” Triệu Kim Ca lại hỏi: “Ta có khả năng có chút ngốc, ngươi có thể dạy ta không?” Tưởng Chấn phi thường lợi hại, Triệu Kim Ca hi vọng mình cũng có thể lợi hại hơn, miễn cho không xứng được với Tưởng Chấn.
“Chỉ cần ngươi hầu hạ ta tốt!” Tưởng Chấn nói, đêm động phòng hoa chúc, vẫn là đừng nên nói mấy chuyện này!
Tưởng Chấn tự thấy thân thể của mình đã tốt, nhưng lần đầu tiên của hắn, lại có chút thảm không nỡ nhìn.
Bất quá, chủ yếu cũng vì đó là lần đầu tiên… Lần thứ hai, hắn biểu hiện liền phi thường tốt.
Ép buộc thật lâu, trời rốt cuộc tối, Tưởng Chấn ôm Triệu Kim Ca ngủ một hồi, thời điểm nửa đêm, lại đem Triệu Kim Ca đánh thức: “Kim Ca, muốn đi ăn chút gì hay không?”
“Ân.” Triệu Kim Ca đáp một tiếng, cùng Tưởng Chấn im ắng đứng lên, đến phòng bếp ăn chút cơm thừa dư lại.
Ăn uống no đủ, Tưởng Chấn lại lôi kéo người đến lần thứ ba.
Tưởng Chấn lúc trước thấy dùng tay, liền đã phi thường phi thường thoải mái, hiện tại lại thấy dùng tay tính cái gì, súng thật đạn thật kia mới thật thống khoái nhất!
Thân thể Triệu Kim Ca thoạt nhìn cùng nam nhân bình thường giống nhau như đúc, nhưng lại có khác biệt.
Y dù sao cũng là song nhi, xương chậu so với nam nhân bình thường lớn hơn một chút, nên thấy eo y càng thêm nhỏ, mông càng lớn, dáng người phá lệ tốt.
Đồng thời, cũng bởi vì y là song nhi, nên thân thể càng phá lệ thích hợp làm bên thừa nhận.
Tưởng Chấn đặc biệt mua một hộp cao làm trơn, cuối cùng lại hoàn toàn không dùng tới.
Tưởng Chấn hận không thể ngủ ở trên người Triệu Kim Ca, nhưng hắn đã có chút mệt mỏi, Triệu Kim Ca cũng cần nghỉ ngơi…
Ôm Triệu Kim Ca, Tưởng Chấn có chút đáng tiếc thiếp đi.
Chờ Tưởng Chấn ngủ, Triệu Kim Ca sờ sờ bụng của mình, lại có chút ngủ không được.
Triệu Kim Ca đến cùng tuổi không còn nhỏ, chuyện trên giường, ít nhiều cũng có biết một chút, Triệu Lưu thị còn che che lấp lấp cùng y nói qua một ít.
Dựa theo như lời Triệu Lưu thị, đây sẽ phi thường đau, y phải nhịn một chút, nhưng mà… y tuy rằng có chút đau, nhưng cũng rất sung sướng. (BB: suy ra kĩ thuật của cha Tiệu không được ổn lắm na)
Triệu Kim Ca thấy có chút ngượng ngùng, lại thật cao hứng… Ôm Tưởng Chấn hôn một cái, y cũng chậm rãi ngủ.
Thân thể Triệu Kim Ca vốn đã rất tốt, mấy ngày nay lại hảo hảo dưỡng một đoạn thời gian, thân thể rất tốt, sáng sớm ngày hôm sau liền từ trên giường dậy, đi làm bữa sáng cho Tưởng Chấn.
Nguyên bản còn tưởng cùng y ôn tồn Tưởng Chấn không giữ chặt người, có chút hoài nghi mình tối hôm qua có phải hay không không đủ ra sức…
Trên thực tế, Tưởng Chấn tối hôm qua đã đủ ra sức, bộ vị nào đó của Triệu Kim Ca lúc này cũng có chút đau mỏi, chỉ là y luôn là một người có thể nhịn đau, trước kia khi không cẩn thận cắt đứt tay, đều có thể mặt không đổi sắc tiếp tục làm việc, lúc này mông có chút đau lại có là gì?
Y trước kia tiêu chảy, cũng đau như vậy thôi. (BB: haha)
Triệu Lưu thị nhìn thấy con mình dậy, liền kéo Triệu Kim Ca đi làm cơm với mình.
Trưa hôm qua nấu cơm nhiều ăn không hết, buổi sáng hôm nay Triệu Lưu thị dứt khoát liền dùng cơm nguội làm cơm chiên trứng để ăn.
Trong nồi để một chút dầu, đập trứng gà bỏ vào xào, lại để cơm vào… vì bà bây giờ đối với nước tương tình hữu độc chung, Triệu Lưu thị cuối cùng không phóng muối, mà để nước tương làm gia vị.
Đương nhiên, đây cũng có nguyên nhân, hiện tại muối rất to, thời điểm chiên cơm thật muốn để, cũng phải dùng nước hòa tan mới có thể dùng, bằng không ăn cũng không phải là cơm chiên trứng, mà là muối chiên cơm, nếu như thế, còn không bằng trực tiếp dùng nước tương.
Cơm xào xong, Triệu Kim Ca xới cho Tưởng Chấn một bát nhiều trứng gà trước, nhìn Tưởng Chấn còn chưa rời phòng, y liền trực tiếp bưng bát cơm vào phòng.
Có thể gả cho Tưởng Chấn y cao hứng không thôi, lúc này liền cứ muốn vì Tưởng Chấn làm chút chuyện.
Tưởng Chấn xác thực còn chưa dậy, một phương diện là đang cân nhắc hôm nay phải làm cái gì, về phương diện khác, thì là bữa sáng còn chưa có.
Lúc sống một mình, hắn cũng là một người rất chịu khó, sáng sớm liền dậy nấu cơm, quần áo đều có thể tự mặc, nhưng hiện tại có người hầu hạ, hắn liền phạm lười.
Đương nhiên, việc nặng trong nhà hắn vẫn là cướp làm.
Lúc trước Tưởng Chấn vẫn thấy phạm lười không có cái gì, nhưng hiện tại…
Ngày hôm sau tân hôn song nhi của mình đem cơm bưng đến trên giường cho mình ăn cái gì… Vẫn coi như xong.
“Ta ra ngoài ăn.” Tưởng Chấn nói.
“Cũng được, bên ngoài còn có thịt đâu, ta hâm nóng cho ngươi?” Triệu Kim Ca nói.
“Hảo.” Tưởng Chấn đồng ý.
Chiên cơm nóng hổi ăn vào trong bụng, nhất thời cả người đều tinh thần.
Ăn xong cơm, Tưởng Chấn liền nhìn về phía Triệu Kim Ca: “Kim Ca, đi huyện thành với ta đi.”
“Hảo, ta giúp ngươi dọn hàng.” Triệu Kim Ca nói, y biết Tưởng Chấn hôm nay muốn đem đồ sứ đưa đến huyện thành, mà y tuy rằng không biết phải đàm sinh ý như thế nào, nhưng khí lực lại rất lớn, có thể giúp dọn hàng.
Tưởng Chấn: “…” vợ, ngươi như vậy sẽ thể hiện ta rất “Vô dụng”!
Tưởng Chấn kiên trì không để Triệu Kim Ca làm việc, hắn mang theo Vương Hải Sinh cùng huynh đệ Hà gia đã đến hồi sáng sớm liền, rất nhanh liền đem đống đồ sứ chuyển hết lên thuyền, sau đó, đoàn người liền chống thuyền về phía huyện thành mà đi.