_Editor: boong
Sau khi xe ngựa dừng lại trước cửa Đường phủ, Đường Tứ Tứ mới từ từ bước xuống xe, chợt nghe được cách đó không xa, quản gia bẩm báo với Đường lão phu nhân "Lão phu nhân, biểu thiếu gia sáng nay đến phủ chúng ta, hiện tại đang ở trong phòng nói chuyện cùng lão gia."
Biểu ca trong miệng quản gia chính là biểu ca Đường Tứ Tứ, Trì Hằng Liễu. Cũng chính là nhi tử duy nhất của cậu nàng.
Nghe nói biểu ca đến, trong lòng Đường Tứ Tứ vui vẻ, qua loa hành lễ với Đường lão phu nhân, liền dẫn Thanh Nhi vào phủ. Đường Vân Nhiễm nhìn bóng dáng nàng vội vã rời đi, tay nhanh rụt vào trong tay áo.
Nàng ta thua thiệt Đường Tứ Tứ một chỗ, đó là không có một người cậu có địa vị.
Cũng may ông trời không có lấy đi tất cả của nàng ta, lại ban cho nàng một Trì Hằng Liễu. Nếu nàng ta đem Trì Hằng Liễu thu phục thì Đường Tứ Tứ còn cái gì mà dựa vào nữa?
Đường Tứ Tứ thẳng một đường đi qua hành lang, đến thư phòng. Ở bên ngoài thư phòng liền nghe được giọng điệu tự cao bậc trưởng bối của Đường Trọng Nguyên đang giáo huấn Trì Hằng Liễu. Lòng Đường Tứ Tứ có chút bất mãn với Đường Trọng Nguyên, trực tiếp đẩy cửa tiến vào thư phòng.
"Biểu ca!" Nàng vui mừng kêu lên.
Trong thư phòng, Trì Hằng Liễu đang nhẫn nhịn nghe lời nói cổ hủ của Đường Trọng Nguyên, mạnh mẽ nghe được một giọng nữ thanh thúy, thân mình hắn chấn động, quay đầu liền thấy biểu muội của mình đang vui mừng chạy đến.
"Biểu muội..." Khóe miệng Trì Hằng Liễu giương lên, nhẹ nhàng tràn ra ý cười, nhất thời làm nổi bật dung nhan mày kiếm mắt sáng tuấn lãng xinh đẹp tuyệt trần.
"Biểu ca." Sau khi trọng sinh, đây là lần đầu tiên nhìn thấy Trì Hằng Liễu, Đường Tứ Tứ không kiểm soát được cảm xúc của mình. Trong lúc nhất thời nước mắt đảo quanh hốc mắt. Cả đời trước, là nàng thua thiệt biểu ca.
Kiếp trước, nàng một tay tác hợp nhân duyên cho Mộ Dung Vân Tiện cùng biểu ca. Mộ Dung Vân Tiện là muội muội cùng mẹ với Mộ Dung Nhược Hồng. Sau đêm tân hôn ba tháng, biểu ca hắn đột nhiên chết. Khi nàng đến nhìn mặt hắn lần cuối thì thấy thi thể hắn bị đốt cháy.
Mộ Dung Vân Tiện nói cho nàng rằng biểu ca là vì hỏa hoạn nên mới chết. Nhưng thời điểm nàng làm cô hồn dã quỷ du đãng tại hoàng cung mới biết được chân tướng. Thì ra Mộ Dung Vân Tiện không thích biểu ca nàng, nàng ta gả cho Trì Liễu Hằng chẳng qua vì binh quyền của cậu. Hơn nữa biểu ca căn bản không chết vì hỏa hoạn, hắn là bị Mộ Dung Vân Tiện cùng Đường Vân Nhiễm hại chết.
Khi đó thực lực Mộ Dung Nhược Hồng còn thua xa Thái tử. Mộ Dung Vân Tiện đêm tân hôn liền lén lút qua lại với nam nhân khác, bị biểu ca nàng phát hiện. Nàng ta tìm đến Đường Vân Nhiễm, hai người họ liên thủ hạ Nhuyễn cốt tán với biểu xa. Thừa dịp hắn không có công lực, Đường Vân Nhiễm nhẫn tâm đem một con mèo hoang trưởng thành nhét vào tay áo biểu ca.
Sau lại lệnh cho thái giám đánh mèo hoang, mèo hoang bị kinh sợ, tất nhiên là cào loạn. Biểu ca chính là bị còn sống mà cào chết. Những người đó sợ nàng biết chân tướng, liền cấp tốc đốt cháy thi thể hắn.
Trong trí nhớ là một tiểu nha đầu ngây ngô, hiện tại lột xác thành một thiếu nữ xinh đẹp. Ánh mắt Trì Hằng Liễu nhìn nàng hơi hơi nóng lên.
"Đã sắp cập kê đến nơi, như nào còn khóc nhè a." Trì Hằng Liễu chọc ghẹo nàng nhưng trong mắt chỉ toàn là sủng nịch. Từ nhỏ hắn đã bị phụ thân dạy không được khi dễ biểu muội của mình. Nếu là người khác khi dễ thì biểu ca hắn cũng đứng ngồi không yên.
Một câu nói chọc ghẹo như vậy lại thành công làm cho nước mắt Đường Tứ Tứ như đê vỡ, lập tức nghẹn ngào khóc ra.
Đường Trọng Nguyên đứng nhìn bên cạnh, đã sớm bất mãn "Khóc cái gì mà khóc."
Trì Hằng Liễu cẩn thận đem khăn tay của mình đưa cho Đường Tứ Tứ, khó chịu nhìn nàng khóc như vậy, hắn thận trọng nói "Tứ Tứ, có người khi dễ muội sao? Nói cho biểu ca hay, biểu ca nhất định giúp muội thu thập người đó!"