*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lòng Lâm Nhất âm thầm kinh ngạc, sức mạnh này có hơi đáng sợ rồi, chẳng lẽ sâu trong lòng đất có chôn một kiếm trận tuyệt thế gì sao.
Thế thì càng phải cố gắng lĩnh giáo mới được!
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia chiến ý đầy kích động, thi triển kiếm quang sắc bén với tốc độ còn nhanh hơn lúc nãy xông vào lần nữa.
Keng! Keng! Keng! Keng!
Sau khi giao thủ hơn mười chiêu, Lâm Nhất cũng chẳng còn kiêng dè gì nữa mà ngay cả kiếm ý Thông Linh cũng đã mang ra. Dùng kiếm quang tràn đầy khí thế hào hùng chém thật mạnh vào cùng một chỗ, theo sau là tiếng gầm nổ tung vang trời với những tia sáng chói lòa trong bão cát, chém nát hết thảy cuồng phong gào thét để lại không ít dư âm ác liệt.
Tiếng gió rít gào chói tai kia yên ắng được chốc lát, nhưng cũng chỉ vỏn vẹn một lát thôi.
Oành!
Đột nhiên, một trận cuồng phong nổi lên cuốn lấy đá vụn trên mặt đất, tức thì diễn hóa thành một "người khổng lồ" cao gần ba mươi trượng. Người khổng lồ do đá vụn chất lên tạo thành, bên trong cơ thể lại chi chít đầy gió, trông giống như một công cụ tạo nên từ làn gió vô hình, đang đứng trước mặt Lâm Nhất.
"Bá Kiếm, Triêu Dương Như Hỏa!"
Đáy mắt Lâm Nhất lóe lên tinh quang, Táng Hoa vụt ra kiếm mang tầm mười trượng, bay vọt lên không trung. Sau lưng là ánh sáng mặt trời đang giận dữ, kiếm quang bùng cháy, chém xuống với khí thế ác liệt mà ngang tàng.
Đùng!
Chiêu kiếm vừa chém xuống đã làm lớp giáp bằng đá vụn ở bên ngoài người khổng lồ bị lõm xuống, nhưng ai ngờ lớp gió thật dày kia ngưng tụ lại ở bên trong ầm một tiếng bắn Lâm Nhất dội ngược trở lại.
Phụt!
Khóe môi Lâm Nhất đã rỉ máu, vẻ mặt kinh ngạc không thôi, thứ này cũng kỳ quái quá rồi.
Gió còn có thể vận dùng như vậy sao?
Ngay lúc hắn vẫn đang còn hoang mang, trong hốc mắt trống rỗng của người khổng lồ kia đột nhiên vụt ra hai luồng gió lớn ngưng tụ thành kiếm quang, xao động vọt về hướng Lâm Nhất.
Vèo vèo!
Vẻ mặt Lâm Nhất căng thẳng, hắn cầm kiếm Táng Hoa điên cuồng thi triển hai ý chí võ đạo Phong và Lôi bao quanh lấy cơ thể. Kiếm thế khủng khiếp kia dẫn tới một trận cuồng phong, bao bọc lấy cuồng phong là sấm sét điện quang, rẹt rẹt không ngừng lóe sáng chói mắt.
Lại thêm có chân nguyên không ngừng truyền vào thân kiếm, khi kiếm quang nở rộ, có tiếng long ngâm rền vang khắp trời đất, tay còn lại của Lâm Nhất cũng đã đặt ở trên chuôi kiếm, quơ kiếm lên chém vào hai luồng kiếm mang ngưng tụ từ cuồng phong của đối phương đang quét đến.
Ken két!
Hư ảnh Thương Long hùng vĩ hiện lên sau lưng, kiếm thế Phong Lôi quấn quanh thân nhanh chóng dung hợp vào, mỗi cái vảy trên cơ thể Thương Long nhất thời đều chằng chịt điện quang, long trảo chứa đựng cuồng phong kinh người.
Kiếm của ta là Thương Long, kiếm xuất ra giông tố nổi lên!
Ầm ầm!