Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

chương 3472

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia sáng lạnh lẽo, phong mang giữa trán thoáng chốc lan tỏa không hề giữ lại.

Rắc!

Sát chiêu của ba cao thủ cảnh giới Thiên Phách tầng bốn đồng thời tung ra, không khí nổ tung giống như núi sông sụp xuống.

Uy áp bao la gần như giam cầm hoàn toàn một phương không gian trong nháy mắt. Khí cơ của ba người khóa chặt Lâm Nhất, không cho hắn bất cứ cơ hội nào tránh né. Trong không gian bị giam cầm, dù có bản lĩnh thông thiên cũng không thể né được một đòn toàn lực của ba người này.

Nhưng hiển nhiên, Lâm Nhất bước ra một bước, chủ động giết tới không hề muốn tránh né, tinh thần khẽ động. Hai kiếm quyết Thanh Tiêu và Tử Diên đồng thời thôi thúc hai khí hải, kiếm uy vốn bị áp chế trên người hắn hoàn toàn bùng nổ vào lúc này.

Gào!

Thương Long rống giận, kiếm âm vang to, chân nguyên mạnh mẽ dồi dào kèm theo kiếm quang màu xanh và màu tím lượn lờ quanh người Lâm Nhất.

Vào thời khắc này, khí thế trên người hắn hoàn toàn không yếu hơn đối thủ.

“Cảnh giới Thiên Phách tầng hai đỉnh phong!”

Khí thế bỗng nhiên bùng nổ khiến đám đông đang vây xem trận chiến này ở xa xa đều kinh ngạc, tiếng kêu kinh ngạc vang lên. Thậm chí trong mắt ba người Liễu Mộ cũng lóe lên vẻ ngạc nhiên tột độ, thực sự có chút không thể tin.

Sao có thể vừa mới độ kiếp xong mà đã đạt đến tu vi cảnh giới Thiên Phách đỉnh phong. Đáng sợ hơn là khí thế trên người hắn hoàn toàn không thua kém gì cảnh giới Thiên Phách tầng bốn bọn họ.

Trước kia, thứ thật sự khiến người ta kiêng dè cũng chỉ có kiếm ý và võ học Tạo Hóa cấp cao khá khó giải quyết mà Lâm Nhất nắm giữ.

Nhưng bây giờ, tu vi chân nguyên của Lâm Nhất cũng không thua kém bọn họ, sao không khiến người ta kinh ngạc.

“Đừng hoảng, tên nhóc này có thế nào thì bây giờ cũng chỉ là cảnh giới Thiên Phách tầng hai, ba người hợp sức sợ hắn làm gì”.

Sắc mặt Liễu Mộ thay đổi, ổn định cảm xúc hơi dao động của Từ Khuyết và Mặc Diễm, lạnh lùng quát.

Hôm nay không diệt trừ Lâm Nhất, sau này sẽ có hậu họa vô cùng!

“Phế vật liên thủ, chẳng lẽ không phải phế vật nữa hay sao?”

Nhưng đối diện với lời lẽ của Liễu Mộ, trong mắt Lâm Nhất lóe lên sự lạnh lẽo, đám người này ba lần bảy lượt gây rối hắn đã không nhịn được lâu rồi.

Bây giờ liên thủ dồn mình vào chỗ chết lại càng chạm vào giới hạn của hắn.

Khi hắn còn chưa nâng cấp lên cảnh giới Thiên Phách tầng hai đã không xem bọn họ là cái đinh gì, bây giờ bọn họ lại cảm thấy liên thủ thì sẽ có cơ hội, đúng là không biết sống chết.

Giới vực cấp cao thì có thể xem thường người khác sao?

Vậy thì quá nực cười!

Thật sự nghĩ Lâm Nhất hắn có thể ức hiếp tùy tiện hay sao? Người nhiều, người nhiều giỏi lắm à?

Không có chuyện đó!

Lâm Nhất đột ngột giơ tay phải lên, Thương Long Cửu Biến chậm rãi vận chuyển, lòng bàn tay lập tức có Thương Long Chi Viêm màu đen dần dần lan tỏa. Khi khí lực tràn vào, Long Viêm màu đen giữa lòng bàn tay càng lúc càng sâu sắc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio