Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

chương 3824: c3824: đây chính là ưu thế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một khắc sau, có tia sáng vàng từ trong cơ thể Lâm Nhất b ắn ra, đó là Thánh Linh Kim Ô vô cùng kh ủng bố, toàn thân toát lên sắc sàng chói mắt. Được rót vào huyết khí, Kim Ô trở nên cực kỳ to lớn, khi sải cánh dường như có thể che khuất cả bầu trời.

Nhưng thế còn chưa đủ!

Lại thêm một Ngân Hoàng từ trong cơ thể Lâm Nhất bay ra, thoáng chốc, hai đại Thánh Linh lượn vòng trên vòm trời, màu vàng và màu bạc hòa lẫn vào nhau.

Dị tượng hùng hậu mang đến sắc thái vô biên vô tận, sáng chói mắt, vàng và bạc luân chuyển, khiến người ta có cảm giá kinh diễm và mỹ lệ khôn cùng.

“Song Linh đồng tul”

Trong thành Phong Lăng, Lâm Nhất đã từ khiến thế gian kinh diễm bởi hai đại Thánh Linh, hôm nay, lần nữa song linh hiện thế, mọi người dường như đã hiểu ra được lực lượng của Lâm Nhất đến từ đâu.

“Giết!”

Đế Vũ cười lạnh không thôi, hắn ta sải chân phóng đến trước mặt Lâm Nhất, Thiên Vẫn Quyền.

Vừa dứt lời, Hỏa Phượng hội tụ linh khí dồi dào, hai cánh sải rộng lên đến vài trăm mét. Cánh chim tích tụ lực lượng đạt đến tình trạng đáng sợ trước nay chưa từng có, tựa như hai ngọn núi hùng vĩ.

Khi Đế Vũ đánh xuống một quyền, Hỏa Phượng phát ra âm thanh bén nhọn, hai cánh quạt mạnh ra ngoài.

Ẩm!

Đôi cánh Hỏa Phượng giang rộng vài trăm mét kia xé toạch cả hư không, cùng với một quyền của Đế Vũ, từng viên thiên thạch rực lửa liên tục bay ra. 'Thoáng cái, có hơn trăm viên thiên thạch từ trên trời ào ào trút xuống, cảnh tượng hệt như tận thế.

Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn, mỗi một viên thiên thạch rực lửa kia đều mang đến cảm giác nặng nề tựa như những ngọn núi Phật.

Nếu bị nện phải, trong tình trạng không có thánh giáp Thương Long, e rằng hắn sẽ cực kỳ thê thảm.

Lâm Nhất duỗi tay, kiếm ý quanh quẩn trong lòng bàn tay, phong lôi hội tụ, Thương Long gào thét. Mười tám sợi long văn vàng tím trên người hắn lần lượt dung nhập vào đó, bộc phát uy lực phong lôi vô cùng cuồng bạo.

Giờ phút này, ánh mắt hắn lóe lên tia sáng cực kỳ sắc bén, long văn trong lòng bàn tay cuốn lấy lực phong lôi, dưới sự gia trì của kiếm ý, chúng đang điên cuồng chuyển động.

“Đây là?”

Mọi người vô cùng chấn động khi nhìn thấy Lâm Nhất từ từ giơ tay lên, lòng bàn tay hắn bắt đầu hình thành vòng xoáy phong lôi vô cùng đáng sợ. Trong lúc vòng xoáy chuyển động, hằng hà sa số tiếng kiếm ngân quanh quẩn bên tai họ, lúc này, Móng Vuốt Thương Long và kiếm ý Thông Thiên của hắn đã dung hợp một cách hoàn mỹ.

Chuyện lúc trước không cách nào làm được, nhưng hiện tại lại vô cùng dễ dàng đối với Lâm Nhất.

“Ngông cuồng!”

Trong mắt Đế Vũ lóe lên tia mỉa mai, hắn ta biết Lâm Nhất muốn làm gì. Đối phương định dùng Móng Vuốt Thương Lâm để phá giải chiêu này, nhưng trong thành Phong Lăng, Đế Vũ đã sớm được chứng kiếm Móng Vuốt Thương Long. Bí thuật này quả thật rất mạnh, nhưng nếu muốn cắn nuốt Thiên Vẫn Quyền của hắn ta thì quả thực rất ngây thơ.

Hơn trăm viên thiên thạch, chỉ cần một viên không bị cắn nuốt thì Lâm Nhất ắt sẽ bị nện trọng thương. Không có bảo cốt hộ thể, hiện tại thân thể hắn rất yếu đuối.

Móng Vuốt Thương Long!

Lúc Lâm Nhất hoàn toàn hất tay phải lên, hắn vẫy tay, vòng xoáy phong lôi mênh mông và mạnh mẽ kia từ trong lòng bàn tay hắn tách ra, hút tất cả thiên thạch đang rơi xuống, không bỏ sót một viên nào.

"Trả lại cho ngươi!"

Năm ngón tay Lâm Nhất siết chặt, chợt ra tay như tia chớp, trực tiếp “trả về” một chiêu Thiên Vẫn Quyền đáng sợ kia.

“Bá đạo!”

Nhìn thấy cảnh này, đám người La Chấn mừng rỡ không thôi. Đối mặt với ý chí hỏa diễm tam phẩm của đối phương, hơn nữa trong tình huống cảnh giới chênh lệch, vậy mà Móng Vuốt Thương Long của Lâm Nhất vẫn có thể hóa giải võ học Thánh Linh của Đế Vũ, trong khoảnh khắc đó, hắn đã hoàn toàn triển lộ duệ khí của mình.

Hơn trăm viên thiên thạch rực lửa thoáng cái đã nuốt trọn Đế Vũ, tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên.

Khoảng không gian đó bị tÌ a nuốt trọn, tiếng nổ dữ dội, lửa bùng lên, ánh sáng tại đó quá mức chói mắt khiến không một ai dám nhìn thẳng.

Ầm!

Nhưng không ai ngờ chỉ trong một cái chớp mắt, Đế Vũ đã lao ra. Trong khí hải của hắn ta, từng đó hoa Tỉnh Ma nở bung ra, rồi bùng cháy. Nếu đếm kỹ thì có thể thấy số lượng hoa Tỉnh Ma đã đạt đến 10, quả thật là một con số kh ủng bố.

'Vòm trời bao la thoáng chốc bị biển hoa rực lửa do Đế Vũ phóng thích che lấp, biển hoa chồng chất lên nhau, phụ trợ cho Thánh Linh Hỏa Phượng, khiến nó càng trở nên kh ủng bố.

Hỏa Phượng đập cánh, dường như ẩn chứa thủ đoạn vô cùng vô tận. Nó cùng lúc giao đấu với Kim Ô và Ngân Hoàng, vậy mà không chút nào rơi vào thế

yếu.

Đây chính là ưu thế do tu vi mang đến, sáu khí hải lớn, mười đóa hoa Tinh Ma đồng loạt nở, bất kể là ai cũng phải thận trọng.

“Hừ, sự chênh lệch giữa ta và ngươi e rằng còn xa hơn cả một lạch trời!”

Đế Vũ rống to, quần áo của hắn ta đã bị đốt một mảng lớn, trên mặt còn có rất nhiều vết thương, hiển nhiên, hắn ta cũng chịu thiệt không ít.

Mắt thấy đối phương mang theo khí thế mạnh mẽ, giãm mạnh xuống hư không, lấy đà lao đến như một tia chớp, Lâm Nhất không chút nào bối rối. Toàn bộ hoa Tinh ma trong năm khí hải của hắn đồng loạt thiêu đốt, biển hoa lửa mười lăm tâng không ngừng xếp chồng phía sau hắn.

Ầm!

Khoảnh khắc chúng hoàn toàn xếp chồng lên nhau, Đế Vũ đang lao đến chợt cảm nhận được một lực cản cực lớn giữa hư không.

“Mười lăm đóal” Sắc mặt mọi người thoáng chốc thay đổi, không ai dám tin Lâm Nhất chỉ mới là Thiên Phách tầng năm mà lại có thể gieo nhiều hoa Tinh Ma trong khí hải như vậy.

Rầm! Rầm! Rầm!

Ngay khi mọi người còn đang kinh ngạc, hai bóng người đã va vào nhau, cả hai liên tục đánh ra mười chiêu với tốc độ tia chớp. Biển lửa sau lưng bọn họ ầm ầm va chạm, nhấc lên từng đợt sóng lớn giữa hư không.

Quá mạnh!

Thất bại như trong dự đoán của mọi người trước đó hoàn toàn không xảy ra, thực lực của Lâm Nhất đã vượt ngoài sức tưởng tượng của bọn họ. Dù bị lấy đi bảo cốt, duệ khí của hắn vẫn không chút nào yếu bớt.

Giữa không trung, mỗi một lần hai người giao đấu, dường như đều có chín tiếng nổ lớn như sấm rền vang vọng, có cảm giác ngực như bị một cây búa tạ nên mạnh vào.

Đây là quyền đánh thẳng vào da thịt, không một chút thủ đoạn, sự rung động đó không có ngôn từ nào có thể diễn tả được. Trên mặt nước, năm giới tử đã lui về sau chỉ biết trợn mắt há hốc mồm, trong mắt bọn họ lộ rõ sự hoảng sợ và kinh ngạc tột độ.

Lâm Nhất mạnh vượt ngoài dự đoán của bọn họ.

Nếu Lâm Nhất thắng Đế Vũ, kết cục của bọn họ sẽ cực kỳ thê thảm, nghĩ đến đó liền cảm thấy không rét mà run.

Răng rắc!

Dưới lực va chạm kinh thiên động địa, biển lửa hoàn toàn bị xé rách, giữa không trung, hai bóng người bị đánh văng ra, bay ngược về sau như một tia chớp.

Sắc mặt Đế Vũ cực kỳ khó coi, thực lực mà Lâm Nhất bày ra đã vượt ngoài dự liệu của hắn ra. Sau khi mất đi bảo cốt, dường như hắn càng mạnh hơn, việc này khiến hắn ta vô cùng kinh ngạc.

'Thậm chí hắn ta hoài nghi trong tay Lâm Nhất vẫn còn cất giấu át chủ bài cực lớn, việc này khiến hắn ta cực kỳ khó chịu.

“Đế Vũ, ta cũng trả lại ngươi một kích!”

Ngay lúc này, Lâm Nhất khoác trên mình một bộ thanh sam, đứng lơ lửng giữa trời, tóc dài tung bay, giữa hai đầu lông mày bộc phát duệ khí đáng sợ.

Kim Ô đang bay lượn trên vòm trời liền phóng thích ánh sáng vàng chói mắt, khiến cả bầu trời phía trên Thánh Tuyền Linh Trì được bao phủ bởi sắc vàng óng ánh và tươi đẹp. Ngân Hoàng thì giang rộng hai cánh, tựa như một vầng trăng bạc rơi xuống mặt hồ bao la.

Cảnh tượng vô cùng xán lạn xuất hiện, Lâm Nhất đứng lặng giữa hư không, tóc dài đón gió nhảy múa, thanh sam bay phấp phới trong gió.

Giờ khắc này, Kim Ô diễn thiên, Ngân Hoàng hóa địa, phong vân khuấy động, lửa giận ngập trời, cùng với một bầu nhiệt huyết bất diệt trong lòng Lâm Nhất, tất cả khiến thiên địa cũng phải run sợ, trời sao trở nên u ám.

Dị tượng kinh thiên, sáng chói mà hoa lệ, làm rung động thế gian.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio