Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiếm trong tay càng lúc càng nhanh, kiếm thế cuồng bạo không ngừng tích tụ.
Cuối cùng, luồng kiếm uy dồi dào kia gần như muốn lao thẳng lên đến khí thế cảnh giới Huyền Võ tầng thứ tư!
Tia sáng lạnh ngưng tụ trên mũi kiếm, sau đó nổ tung, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Một kiếm đâm ra như có sao trời vỡ vụn, khí thế mạnh không đỡ nổi.
“Lưu Vân, có lẽ Toái Tinh kiếm pháp của ngươi cách đại thành không còn xa nữa!”
Bên ngoài diễn võ trường, Vương Diễm dẫn đầu đám người Liên Minh Quân Tử đi tới với nụ cười trên môi.
Diệp Lưu Vân cất kiếm vào vỏ, cười tự đắc trả lời: “Kiếm pháp cấp Huyền siêu phẩm, muốn đạt tới đại thành sẽ rất khó, nhưng ta đã tìm được cách, sao Vương sư huynh lại có hứng thú đến đây?”
Nụ cười trên mặt Vương Diễm chợt tắt, hắn ta trầm giọng: “Nói cho ngươi biết hai tin tức”.
“Hai tin tức nào?”
“Tin đầu tiên thì để Lãnh Mạch nói với ngươi”.
Lãnh Mạch đi tới kể lại những gì mình đã chứng kiến ở Huyền Võ điện cho Diệp Lưu Vân nghe.
Tất nhiên hắn ta đã lược bỏ quá trình mình bị Lâm Nhất giẫm dưới chân.
Diệp Lưu Vân khinh thường: “Trưởng lão thủ các có thể cho hắn lên tầng bốn mới là lạ. Đệ tử bảng Nhân muốn nâng Tiêu Vân lệnh lên đến tứ phẩm rất khó, không thể quy đổi bằng linh ngọc. Ta đã từng suýt chết nhiều lần để hoàn thành nhiệm vụ của tông môn, nhờ vậy mới có tư cách bước lên tầng bốn Huyền Võ điện”.
Lãnh Mạch cười: “Không lên tầng bốn, hắn chỉ có thể chọn kiếm pháp cao nhất là cấp Huyền thượng phẩm, hoàn toàn không đủ trình khi đứng trước Toái Tinh kiếm pháp!”
“Đó là đương nhiên”.
Diệp Lưu Vân tỏ ra đương nhiên, tiếp tục hỏi: “Tin thứ hai là gì?”
Vương Diễm cau mày: “Tin thứ hai khá phiền phức, hắn theo Khô Vân sẽ kiếm được một lượng tài nguyên lớn, cuối tháng nay rất có thể sẽ thăng lên cảnh giới Huyền Võ tầng thứ hai!”
Diệp Lưu Vân cười nhạo: “Vậy thì sao? Huynh nghĩ hắn sẽ có phần thắng? Mười ngày nay, lượng tài nguyên ta nhận được từ Vương gia cũng không ít”.
“Không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra bất ngờ. Cuối tháng này, hắn nhất định phải chết trên đài sinh tử, ta không cho phép có bất kỳ ngoài ý muốn nào! Ta phải cho ngươi thêm một lá bài tẩy...”
Sau khi Vương Diễm nói xong, con ngươi Diệp Lưu Vân co rụt lại, hắn ta nhìn về phía Vương Diễm.
Trong mắt đối phương không có cảm xúc gì, chỉ có