Thu Lan bình tĩnh nhẹ nhàng cười nói: "Mặc dù mọi người đều đã đoán lầm, nhưng hộp kiếm này quả thật là một đồ tốt, do một vị mạo hiểm cửu tử nhất sinh đào được từ một chiến trường cổ bên ngoài nước Thiên Thủy. Ít nhất cũng có lịch sử từ năm trở lên, trong hộp kiếm lạnh thấu xương..."
Nói đến hộp kiếm này, ngay đến đấu giá sư miệng lưỡi lắt léo như Thu Lan cũng có chút không biết nên nói thế nào mới được.
Advertisement
Sau khi giới thiệu một hồi, báo giá khởi điểm, miếng linh thạch hạ phẩm!
Advertisement
"Thứ rác rưởi như vậy mà cũng đòi linh thạch hạ phẩm, đúng là ăn dày quá".
"Ai thèm mua cái thứ này chứ?"
"Hộp kiếm ngoài để trang trí ra thì còn có tác dụng gì?"
"Mau đổi đi, mau đổi đi!"
Bên dưới vang lên âm thanh xôn xao, Thu Lan lập tức hơi bối rối, giá của hộp kiếm này là do giám định sư của hội đấu giá đưa ra.
Mặc dù bọn họ không hoàn toàn nghiên cứu thấu đáo, nhưng từ số tuổi và địa điểm của hộp kiếm thì đều nhất trí cho rằng ít nhất cũng phải có giá miếng linh thạch hạ phẩm.
Nhưng hiện tại võ giả dưới đài rõ ràng đều không muốn mua.
Lẽ nào không bán được ư?
Đấu giá sư Thu Lan trong lòng trầm xuống, nếu không bán được thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tên tuổi của đấu giá sư.
Lập tức vội vàng ra sức giới thiệu.
"Đồ lấy được từ chiến trường cổ từ trước đến nay chưa từng quá kém chất lượng, nếu như vận khí tốt thì không chừng các vị còn có được một món bảo vật trên ngàn năm, chưa biết chừng còn là huyền khí thì sao? Nếu như có thể phục hồi lại thì chẳng phải đã kiếm được món hời lớn rồi ư, cả đời cũng không cần phải lo lắng gì nữa..."
Thu Lan vẻ mặt tươi cười, nhiệt tình giới thiệu, nhưng những người đồng tình bên dưới lại cực kỳ ít ỏi, hiệu quả chẳng ra làm sao.
Lâm Nhất có chút đăm chiêu, nghĩ đến Táng Hoa kiếm cần hương hoa để bảo dưỡng, dường như quả thật cần một hộp đựng kiếm.
Có điều hộp đựng kiếm trước mắt này có vẻ cũ kỹ quá rồi.