Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

chương 336: vực chủ không có lý tưởng (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit:V.O

Bạch Vũ vén rèm xe kéo lên: "Ngươi không có tư cách nói chuyện với ta, gọi Trưởng lão của các ngươi tới đây."

Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Thanh tắm lửa bay ra, bất ngờ ném ra một đạo Bạo Liệt Lưu Hỏa khiến mọi người không kịp đề phòng. Tiểu Thanh khống chế rất tốt, phạm vi nổ vừa vặn đánh bay toàn bộ mọi người chung quanh ra ngoài, uy lực cũng không làm bị thương đến tính mạng của bọn họ.

Vị Đại đệ tử kia, ngay cả Triệu Hoán Thú cũng chưa kịp triệu hoán đã bị đánh ngã ra xa trăm mét, ngất đi.

Vẻ mặt mọi người cực kỳ hoảng sợ, cuống quít nâng Đại sư huynh bỏ chạy.

"Nếu đã cho rằng chúng ta là người của Vực Thanh Phong, ngươi không tiến lên ra tay thì còn chờ cái gì? Diễu võ dương oai, nói lời hung ác, chẳng lẽ không biết nói nhiều sẽ dễ chết hơn sao?" Bạch Vũ khinh thường, chờ ở một chỗ cùng với Tử Như.

Rất nhanh, hai Trưởng lão râu dài, tóc trắng, khí thế hung hăng muốn chém giết đi tới đây.

"Thật khó để hai vị Trưởng lão còn biết tới đón tiếp Vực Chủ tân nhiệm là ta đây, nếu không phải là đệ tử dưới quyền của các ngươi trở về bẩm báo, hai vị hoàn toàn cũng không tính đến đây đúng không?" Bạch Vũ ngồi vững vàng ở trong xe, lạnh lùng mở miệng, dùng giọng nói linh khí truyền ra cách xa hàng cây số, một chữ cũng không lọt, rơi vào trong tai mọi người.

Sắc mặt vốn tức giận của hai Trưởng lão đột nhiên thay đổi, khuôn mặt Trưởng lão đứng bên trái, mặc áo xám có chút lúng túng nói: "Người tới chính là Bạch Vũ cô nương sao?"

"Đúng vậy." Bạch Vũ kéo rèm ra: "Cần ta lấy lệnh bài của Dạ Quân Mạc ra để chứng minh không?"

"Không, không cần. Tại hạ đã từng nhìn thấy người ở trong ước chiến, hôm nay thanh danh của người đã truyền khắp nửa Đại Lục Thanh Mộc, nào có ai dám giả mạo." Trưởng lão áo xám cười mỉa, nịnh nọt.

"Thật sao? Ta cũng không biết ta lại nổi danh như vậy." Trong mắt Bạch Vũ lóe lên ngạc nhiên.

Trưởng lão áo đen đứng bên phải cũng nổi nóng hừ lạnh: "Nếu Bạch Vũ cô nương tới nhậm chức, để cho người tới bẩm báo một tiếng là được, vừa đến đã huyên náo gà chó không yên, đả thương mười mấy đệ tử dưới quyền của ta, đây là ý gì?"

"Ta cũng muốn để bọn họ bẩm báo, đáng tiếc bọn họ nói cho ta biết, hoàn toàn không có chuyện Vực Chủ tân nhiệm, chẳng lẽ là các ngươi đã quên chuyện này rồi?" Bạch Vũ không yếu thế chút nào, đối chọi gay gắt.

Trên khuôn mặt già nua của Trưởng lão áo đen lộ ra một chút mất tự nhiên, mạnh miệng nói: "Gần đây, Vực Thanh Linh đang xây dựng lại, có quá nhiều chuyện cần phải bận rộn, nhất thời cũng không kịp. Chắc hẳn Bạch Vũ cô nương khoan hồng độ lượng, sẽ không so đo."

Bạch Vũ cười ha ha, ai quy định nhất định nàng phải khoan hồng độ lượng, chuyện gì cũng không so đo?

"Ta từ Vực Thanh Vũ lên đường đến đây cũng đã qua nửa tháng, lệnh quan trọng như vậy còn chưa truyền đạt xuống, xem ra ta đã biết hiệu suất làm việc của Vực Thanh Linh rồi, khó trách Thánh Quân phải thay một Vực Chủ khác." Bạch Vũ không chút khách sáo, hoàn toàn không nể tình.

"Ngươi!" Trưởng lão áo đen tức giận nói không ra lời.

Trưởng lão áo xám cuống quít tiến lên hòa giải: "Bạch Vũ cô nương thứ tội, lần này là chúng ta làm việc không chu đáo."

"Thật sự là làm việc không chu đáo, hay là muốn lừa gạt ta? Chẳng lẽ các ngươi cảm thấy không tiếp nhận ta, thì ta sẽ không thể làm Vực Chủ Vực Thanh Linh? Thánh Quân ra lệnh cũng không đặt vào mắt, các ngươi cho rằng Vực Thanh Linh là nhà của mình sao?"

Lời nói này tương đối nghiêm trọng. Nhất thời, sắc mặt hai người đại biến, Trưởng lão áo xám quỳ xuống ‘bùm’ một tiếng: "Vực chủ, lời này không thể nói lung tung, chúng ta chưa bao giờ có ý nghĩ này."

Trưởng lão áo đen cũng bất đắc dĩ quỳ xuống theo, tình huống như thế, cho dù trong lòng ông ta không phục cũng không dám không quỳ. Đệ tử phía sau bọn họ cũng hiểu được, một đám hốt hoảng quỳ xuống.

Trong lòng Tử Như ngạc nhiên, đáy mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên. Bình thường, Bạch Vũ trông dịu dàng, yếu ớt, cái gì cũng không quan tâm, đột nhiên chạy đi làm Vực Chủ, nàng còn lo lắng Bạch Vũ sẽ bị ức hiếp, bây giờ nhìn lại, ai ức hiếp ai còn chưa dám chắc đâu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio