Edit: KangKang
Beta: Tuyết Ảnh Nhi
Đối với Ngân Hồ mà nói, đây là một lựa chọn gian nan. Nó nhìn nhìn Phượng Cửu, lại nhìn nhìn Hạng Quân Vãn, có chút do dự, không biết nên nói thật hay là giúp Hạng Quân Vãn giấu diếm. Phượng Cửu là chủ nhân, đối với nó không tệ, đây là điều không thể nghi ngờ. Nhưng mà nó cũng vô cùng yêu đan hoàn của Hạng Quân Vãn, cùng hương vị trên người nàng.
Tuy rằng nữ nhân này có đôi khi rất hung hãn, nhưng mấy ngày nay ở chung, nó phát hiện lúc trước nàng chỉ là hù dọa nó, kỳ thật Hạng Quân Vãn là người rất tốt, nó thích nàng.
Nhìn thấy tiểu sủng vật mình nuôi dưỡng bày ra một bộ dáng “Ta rất khó xử”, Phượng Cửu liền biết được mấy ngày nay tiểu gia hỏa này đã bị Hạng Quân Vãn mua chuộc. Mắt thấy vợ ở ngay trước mắt, Phượng Cửu trực tiếp tung ra dụ hoặc kinh người, “Một trăm con gà trân châu.”
Nếu là trước kia, Ngân Hồ nhất định sẽ ngay lập tức nhảy dựng lên, nhưng hôm nay Ngân Hồ vẫn không nhúc nhích, ngồi chồm hổm ở giữa Phượng Cửu cùng Hạng Quân Vãn.
Gà trân châu? Hạng Quân Vãn thiệt tình muốn cười. Ngân Hồ là cái đồ tham ăn nàng đã sớm biết, thì ra cái tất xấu này của nó là do Phượng Cửu nuôi thành. Gà trâu châu mỹ vị, giá cả đắt đỏ. Phượng Cửu dùng gà trân châu đến thu mua Ngân Hồ, thật là một biện pháp tốt. Bất quá, hắn có biện pháp, nàng cũng sẽ không thua.
Thời điểm Ngân Hồ đang giãy giụa lựa chọn giữa muốn hay không muốn gà trân châu, bỗng nhiên ngửi được một mùi hương thanh u. “Chít chít ——” Ngân Hồ dựng thẳng lỗ tai chạy đến trước mặt Hạng Quân Vãn, toàn bộ thân mình đứng thẳng lên, hai con mắt hung phấn long lanh nhìn Hạng Quân Vãn. Có đồ ăn ngon! Hơn nữa mùi vị này càng thêm thuần khiết! Ngân Hồ nhịn không được liếm liếm môi, nhìn Hạng Quân Vãn như muốn lấy lòng.
“Lại ăn, đem ngươi làm thành bánh bao thịt!” Hạng Quân Vãn dùng sức xoa đầu Ngân Hồ, đem đan hoàn nhét vào miệng nó.
Mỹ vị a……Ngân Hồ híp mắt, vẻ mặt hạnh phúc, khiến cho Phượng Cửu có chút giật mình. Tính tình của Tiểu Ngân hắn biết, mấy năm nay, ngoại trừ Phượng Cửu, Ngân Hồ chưa bao giờ để cho bất luận kẻ nào đụng vào đầu của nó, mặc dù là Phi Sương nuôi dưỡng nó nhiều năm, Tiểu Ngân cũng sẽ không đồng ý điều này. Thế nhưng, chưa được vài ngày, nó lại hoàn toàn phản bội, lao vào vòng tay Hạng Quân Vãn? Thật sự là không có khí tiết!
“Tiểu Ngân ——” Thanh âm của Phượng Cửu nhiều ra một phần áp bách. Nghe thấy Phượng Cửu gọi mình, Ngân Hồ nhanh chóng đem đan hoàn nuốt vào, lại chạy đến trước mặt Phượng Cửu, “Chít chít” kêu vài tiếng, tiểu móng vuốt trên không trung khoa tay múa chân thật lâu, cuối cùng kiên định nhìn Phượng Cửu.
“Ngươi nói, nàng không phải người ta muốn tìm?” Phượng Cửu vuốt vuốt tai Ngân Hồ, trong mắt nhiều hơn một tia nghiền ngẫm, “Ngươi chắc không phải bị nàng mua chuộc, cho nên không nói sự thật đi!”
“Chít chít ——” Ngân Hồ dùng sức lắc đầu, tội nghiệp nhìn Phượng Cửu, dường như đang nói ta làm sao có thể làm ra chuyện như vậy chứ, ngươi nhất định phải tin tưởng ta a!
Ngân Hồ biểu tình rất thật rất vô tội, nhưng trong lòng Phượng Cửu vẫn có chút hoài nghi. Chỉ là, thời điểm nhìn đến khuôn mặt kia của Hạng Quân Vãn, hoài nghi của Phượng Cửu biến thành nghi hoặc.
Đêm đó hắn không có thấy rõ dung mạo của bạch y nữ tử, chỉ là ánh mắt của nàng sạch sẽ, trơn bóng Như Ngọc, cũng không có vết bớt. Thân hình Hạng Quân Vãn cùng nữ tử kia có chút tương tự, duy nhất không giống chính là vết bớt bên má trái của nàng, từ đuôi lông mày tản ra xung quanh, đỏ sậm như máu.
Nàng, thật là người hắn muốn tìm sao? Nếu như đúng, vết bớt này là như thế nào?
“Phượng Cửu công tử nếu không có chuyện gì khác, phiền ngươi hãy rời đi. Ta là nữ nhân, công tử hơn nửa đêm tới chỗ này của ta, thật sự là không hợp quy củ. Công tử danh khí tôn quý, không thèm để ý những điều này, ta bất quá là một tiểu nữ tử, vẫn còn cần giữ danh dự đọa đức.”
Hạng Quân Vãn không biết Phượng Cửu vì sao nhất quyết phải tìm được mình, mặc kệ mục đích của hắn làm sao, nàng đều không muốn cùng hắn phát sinh quan hệ. Nàng khó khăn mới trọng sinh một lần, nhất định phải sống cho tự do tự tại, Phượng Cửu làm người quá mức bá đạo, làm cho trong lòng nàng có chút bài xích.
Phượng Cửu tinh tường cảm nhận được Hạng Quân Vãn đang bài xích hắn, nàng không thích mình, điểm ấy ngược lại rất giống bạch y nữ tử. Ở trong mắt Phượng Cửu, Hạng Quân Vãn càng không thích mình, lại càng cho thấy nàng đang chột dạ. Nàng sốt ruột đuổi hắn đi như vậy, chẳng lẽ là sợ hắn vạch trần nàng?
Tuy rằng chưa làm rõ được trên mặt Hạng Quân Vãn tại sao lại có vết bớt lớn như vậy, nhưng trực giác của Phượng Cửu nói cho hắn biết, nữ tử trước mắt này có nhiều điều giấu giếm hắn. Để nghiệm chứng xem nàng có phải nữ tử đêm hôm đó không chỉ có vòng Kim Long là biện pháp duy nhất, chỉ cần kiểm tra chân trái của nàng có vòng Kim Long không, hết thảy sẽ bất công tự phá.
“Cô nương, chân trái nương tử của ta có một cái vòng Kim Long. Không biết cô nương có tiện cho ta nhìn chân trái của nàng không ——”
“Chít chít ——”
Nghe Phượng Cửu nói như vậy, Ngân Hồ có chút lo lắng nhìn Hạng Quân Vãn. Nó xác định khẳng định Hạng Quân Vãn chính là người xuất hiện trên huyền nhai tối hôm đó, hơn nữa thời điểm Hạng Quân Vãn rửa chân cũng không tránh mặt Ngân Hồ, nó đã sớm thấy được vòng Kim Long trên cổ chân nàng, đó là đồ của Phượng Cửu, Ngân Hồ biết rõ.
Hồng y nam tử chấp nhất như thế, khiến cho Hạng Quân Vãn càng cảm thấy chán ghét hắn, “Hơn nửa đêm, công tử chạy tới nội viện của ta, còn muốn xem chân ta, đây là đạo lý gì? Chẳng lẽ ngươi không biết chân nữ tử chỉ có thể cho trượng phu mình xem sao?”
“Cô nương là sợ hãi, hay là chột dạ? Hay hoặc là, nàng chính là người ta muốn tìm, cho nên mới tránh né ta?”
Phượng Cửu đi về phía trước từng bước, nhìn chằm chằm vào mắt Hạng Quân Vãn.
“Phượng Cửu, ngươi đừng khinh người quá đáng!”
Nhìn thấy trong mắt Hạng Quân Vãn dấy lên ngọn lửa nhỏ, Phượng Cửu “Phốc xuy” cười, tránh sang một bên, nhấc Ngân Hồ đặt lên vai mình. “Hạng cô nương, vừa rồi ta bất quá là trêu đùa nàng thôi, xin bỏ qua cho. Ta hôm nay tới đây là muốn nói cho nàng biết, ta đã bắt thích khách ám sát đại tướng quân, muốn bán một cái nhân tình, đem thích khách giao cho nàng.”
Phượng Cửu đột ngột chuyển hướng, khiến cho Hạng Quân Vãn có chút đoán không ra tính tình của hắn. Nam nhân này thay đổi thất thường, hay là người ở địa vị cao đều hay thay đổi như vậy?
Thấy Hạng Quân Vãn cũng không vì lời nói của mình mà buông lỏng đề phòng, Phượng Cửu đối với nữ tử trước mắt càng thêm một phần thưởng thức. Nếu nàng là người hắn muốn tìm, hắn cho dù đánh chết hắn cũng muốn đem một nương tử thông minh như vậy về nhà!
“Nếu là bán một cái nhân tình, ngươi muốn từ chỗ này của ta có được cái gì? Hoặc là, ngươi muốn phủ tướng quân giúp ngươi làm cái gì?”
Hạng Quân Vãn tỉnh táo, lại khiến cho Phượng Cửu ở trong lòng giơ ngón tay cái. Chỉ là nữ tử này không có ấn tượng tốt với hắn, hơn nữa phòng bị hắn như vậy, xem ra hắn vừa đã mạo phạm đến điểm mấu chốt của nàng. Sớm biết thế nàng mẫn cảm như thế, hắn nên tiến hành từng bước một, vạn nhất đem nương tử dọa chạy, chẳng phải là muốn ân hận cả đời sao!
Nghĩ như vậy, Phượng Cửu vỗ vào mông Ngân Hồ một cái.
Chỉ là một ánh mắt, Ngân Hồ liền biết ý định của chủ tử. Hắn có lỗi với Hạng Quân Vãn, lúc này phái nó đến lấy lòng Hạng Quân Vãn, Phượng Cửu đánh một cái chủ ý thực sự là quá tốt! Bất quá Ngân Hồ tự biết đuối lý, nó che giấu thân phận giúp Hạng Quân Vãn, lại nói tiếp về chuyện này nó cũng có lỗi. Cho nên, Ngân Hồ rất nghe lời đi tới bên người Hạng Quân Vãn, thân mình tròn vo cọ cọ lên bàn tay bé nhỏ của nàng.