Hôm nay anh Tần Phong rũ mình đi xem phim. Anh ấy bảo chỉ có hai vé thôi nên không mời mọi người được……
- Anh Tần Phong giúp mình làm bản báo cáo này rồi ……..
- Anh Tần Phong bảo nó hợp với mình nên mua tặng…………
- Anh Tần Phong …….
………
Lúc Hải Quỳnh hớn hở chạy vào cầm trên tay một con Masumaro mà Hải Quỳnh rất thích vừa định lên tiếng thì
- Biết rồi, là của anh Tần Phong tặng chứ gì – Minh Trang chặng họng Hải Quỳnh trước khi cô nói.
- Sao bà biết? – Hải Quỳnh giương mắt ngạc nhiên hỏi.
- Còn sao nữa, suốt ngày anh Tần Phong, anh Tần Phong…không biết mới lạ – Phương Hồng giả vờ chép miệng than.
- Chết bà rồi, chắc chắn bà thích anh Tần Phong rồi, trước đây còn kêu cái tên đáng ghét này, cái tên đáng ghét nọ, nhưng bây giờ thì lại anh Tần Phong ngọt ngào như thế – Lê Phương cố tình trêu Hải Quỳnh.
- Làm gì có….- Hải Quỳnh đỏ mặt chối – Mình với anh Tần Phong chỉ là anh em thôi mà. Anh ấy chỉ xem mình như em gái thôi, đừng có nói bậy, anh ấy nghe được sẽ cười mình mất.
- Anh em….chờ chút – Minh Trang cười một cái rồi mở laptop search một trang mở ra cho Hải Quỳnh xem.
Biểu hiện của con trai khi yêu
Con trai cũng có cách phát tín hiệu riêng của mình đó. Vấn đề là bạn có nhận ra hay không thôi. Hãy xem những tính cách sau đây nhé!
. Thường tìm cơ hội tiếp gần bạn
Hỏi một cách quan tâm mọi thứ xung quanh bạn, bạn đừng bực mình nhé vì đó là biểu hiện đầu tiên mà chàng muốn làm bạn của bạn, bạn vui lên tạo cơ hội cho chàng ấy.
. Thường hỏi bạn thích gì
Thấy bạn đang ăn hay uống bất cứ thứ gì chàng cũng thường hỏi, không có gì đâu chàng muốn lấy lòng bạn đấy nếu thấy chàng làm những hành động giống bạn thật ra “mình muốn trong ″. Hãy tặng chàng một nụ cười chàng sẽ cảm thấy vui đấy.
. Ngỏ ý với bạn
Dù biết bạn không cần sự giúp đỡ nhưng chàng lúc nào cũng xung phong đối với những công việc của bạn chẳng hạn “để mình làm cho” câu này thường quá đúng không bạn thật ra là muốn gây sự chú ý của bạn, đừng vô tình với sự nhiệt tình đó nha
. Bám đuôi bạn
Thấy bạn từ xa chàng đã đứng đợi bạn nhưng khi thấy bạn tiến lại gần chàng lách sang chuyện khác, thật ra không vậy đâu không gì tự nhiên trùng hợp đâu vì chàng không giám nói ra nhưng khi bạn bước đi tính khí ga lăng bọc phát của nam nhi sẽ “để tui chở về cho, tui cũng về đường đó mà”
. Thường hay nhắn tin về đêm
Cứ cách ngày hay thường ngày hai ba tin nhắn liên tục không có gì hồi hợp đâu chàng đang buzz bạn mong muốn bạn sẽ ment lại là rất vui ấy. Bạn sẽ nhận được sự quan tâm bất ngờ đừng lờ đi vì như thế chàng sẽ buồn và cho rằng chàng không được bạn chú ý đến, buồn cho người ta lắm lắm đấy!
. Tự tạo cơ hội với bạn
Chàng sẽ nói “có rảnh không” và sao đó mời bạn đi ăn nhẹ hoặc uống nước, chàng rất tự tin nhưng rất rung vì sợ bạn từ chối nhưng ngoài rất tự tin đều quan trọng là chỉ mời bạn một đối một nếu bạn cảm thấy thích hãy tạo điều kiện cho chàng như một cơ hội cho bạn tìm hiểu về đối phương.
. Hỏi cá nhân bạn xung quanh mọi vật
Bạn đừng đáng giá chàng ngay vì chàng muốn tiến tới với bạn và muốn chia sẽ buồn vui cùng bạn tâm sự nhưng vì mới quen bạn không biết gì để hỏi. Bạn có thích không nếu bạn thích cứ ột câu cá nhân bạn hay một sự việc mà bạn quan tâm, hai người sẽ có cuộc nói chuyện vui vẻ đấy.
. Cái nhìn thân thiện
Nhìn xung quanh bạn không thấy ai hết ngoài bạn ra người ta nhìn thấy bạn cười ngay và bắt câu đối thoại cùng bạn chẳng hạn “đến sớm vậy” quan tâm bạn đấy không phải đơn thuần là câu đó đâu vì bạn không phải là đồng hồ để biết được thời gian người ta trông ngón bạn từng phút từng giây để được nhìn thấy khung mặt chiều mến của bạn.
. Ứng xử trong tập thể
Trong tập thể bạn sẽ có rất nhiều người đùa vui vì thế bạn cũng ít để ý một điểm đỏ đang lén nhìn bạn châm chú và thường thích len vào giữa mọi người để có những tấm hình cùng bạn và lúc nào cũng muốn bạn là tiêu điểm ọi người biết rằng bạn có tài nên phát huy còn nếu bạn chưa thành công một cách tốt đẹp chàng vẫn mỉn cười và những lời che chở thật xứng đáng nếu bạn đã hay đang rơi vào đoạn này hãy nhìn chàng một cách chiều mến cùng nụ cười xinh xinh.
. Nội giận vô cớ
Mọi khi bạn vui quá với bạn bè nhất là phái nam khung mặt lúc ấy không xinh chút nào mách nhỏ với bạn nha “người ta ghen” vì khi yêu ai mà không ích kỉ chứ bạn. Chàng sẽ làm việc thiếu tập trung vì bạn đấy vì con trai khó yêu lắm nhưng khi yêu thì họ không muốn ai cướp mất tình yêu của họ.
. Luôn có mặt mỗi khi bạn cần
Giống như yêu quá còn gì. Nếu không thích con trai có hàng tá lý do để từ chối bạn vì họ có rất nhiều thú vui khác hay diện cớ quá xa nhà hay lo việc nhà ba,mẹ, cô,chú, dì, thiếm.. Bạn ơi! con trai là vậy đó không ai ngồi hàng giờ để nghe bạn tâm sự, giúp bạn mỗi khi bạn cần sự tiếp sức trong mỗi hoàn cảnh.
. Muốn cho bạn biết nhà
Điều này rất khó đối với con trai đấy, họ thường diện cớ dẫn bạn về hướng khác không bao giờ cho bạn đạt được mong muốn bản thân về lý lịch của chàng ta. Có thể dẫn bạn đến bất cứ nơi đâu nhưng chỉ một chỗ quê hương của chàng ta thì không bao giờ. Nếu bạn được nhận một lời mời từ chàng trai một cách chân thật như cho bạn xem hình quê hương và lời mời từ người thân của anh ta..Chàng muốn bạn là người yêu thật sự rồi đó.
Hãy thật sự trong tình yêu thì bạn sẽ nhận được một tình yêu thật từ người ta nhưng bạn đừng dễ rung động bản thân vì tình yêu thì rất nhiều màu sắc của tình yêu.
- Rõ chưa – Minh Trang hỏi Hải Quỳnh sau khi đọc to những gì mình vừa tìm thấy cho cô nghe.
- Cái gì? – Hải Quỳnh tròn mắt hỏi lại.
- Bà ngốc vừa vừa thôi, nhìn kỹ đi, ngoài mục ra thì những mục khác đều đúng cả – Lê Phương chỉ vào màng hình vi tính nói.
Hải Quỳnh đọc lại lần nữa những mục kia, cảm thấy hình như có chút đúng thì phải.
- Nhưng có thể là trùng hợp thôi thì sao? – Hải Quỳnh vẫn không dám tin lắm vào những điều kia.
- Để tôi phân tích từ đầu đến cuối cho bà nghe vậy. Bắt đầu từ lúc Tần Phong ra tay giúp đỡ chúng ta thoát khỏi tên Tùng lúc bà bị dẫn đến khách sạn. Chúng ta không quen không biết việc gì anh ấy phải cứu chúng ta.
Thứ hai anh ấy nổi giận với bà lúc đi tình nguyện là bởi vì sao? Đáp án là vì anh ấy ghen, vì lúc đó bà với Thầy Khánh Vũ thân mật với nhau. Bây giờ thì sao, tình nguyện giúp đỡ bà làm cái này cái kia, rũ bà đi chơi chỗ này chỗ kia, vô cớ tặng cho bà những thứ bà thích. Nói chung là rất dịu dàng quan tâm bà.
Đừng nói là trùng hợp nha, sao anh ấy không quan tâm tui đi, tui cũng thân với anh ấy mà. Sao lại nhắn tin cho bà vào điện thoại tui chứ hả – Minh Trang phân tích một hơi.
- Thừa nhận đi, bà cũng thích anh ấy rồi có đúng không? – Phương Hồng cười gian nhìn Hải Quỳnh chất vấn.
- Làm gì có….- Hải Quỳnh xấu hổ chối, nói rồi bỏ đi ra ngoài để lại tiếng cười trêu chọc của mấy đứa bạn.
Quả thật cô đã thích Tần Phong rồi. Mỗi ngày cô đều mong muốn được gặp anh, nhận được tin nhắn của anh cô vui vô cùng cứ cười ngốc một mình. Đi bên cạnh anh, cô thấy thật hồi hộp, tim đập rất mạnh. Nếu như anh cũng thích cô..nếu như anh cũng thích cô….nghĩ đến đây, Hải Quỳnh cảm thấy vui sướng vô cùng.
Cảm giác này hoàn toàn khác với cảm giác dành cho Khánh Vũ. Cái cảm giác nhớ nhớ mong mong từng giờ từng phút này khiến cho cô như người trên mây, lúc cười nói vui vẻ ngốc ghếch, lúc lại thấp thỏm mong chờ.
Nhưng cô không dám tin lắm vào điều này, một người giỏi như Tần Phong làm sao có thể thích một kẻ ngốc như cô chứ. Hải Quỳnh bức một bông hoa ở sân trường đứng bức từng cánh hoa đếm:”Yêu…không yêu….”
- Này, bông hoa đó có tội với em à – Tần Phong đột nhiên ở phía sau Hải Quỳnh lên tiếng hỏi.
Hải Quỳnh giật mình đánh rơi bông hoa nham nhở còn vài cánh trên tay mình xuống, lúng túng nói:
- Anh đến rồi…
- Tặng em – Tần Phong giơ ra một con khẻ nhồi bông khá đáng yêu chỉ là gương mặt trông buồn cười vô cùng.
Hải Quỳnh thích thú cầm con khỉ bông dụi dụi vào mặt, rồi nhìn Tần Phong cười vui tươi hỏi:
- Sao lại tặng em con này.
- Vì nhìn mặt nó giống mặt em – Tần Phong cười hihi đáp.
Hải Quỳnh bị Tần Phong trêu chọc thì tức lắm, cô nắm con khỉ ra sức bóp bóp, tưởng tượng nó là Tần Phong mà thấy khoái chí vô cùng. Tần Phong nhìn cảnh đó cũng không khỏi bật cười haha.
- Chúng ta vào phòng học thôi – Tần Phong lắc đầu cười khổ nói.
Hải Quỳnh đành đi theo Tần phong vào phòng vi tính, hôm nay cô nhờ anh hướng dẫn một số thao tác mới trên vi tính. Cô tiếc rẽ nhìn xuống cánh hoa rơi dưới đất, chỉ còn một chút nữa cô sẽ biết đáp án vậy mà…
“Thường vô cớ tặng cho bà những thứ bà thích” -Đột nhiên trong lòng Hải Quỳnh xuất hiện câu này. Đúng là cô thích những con thú bông nhỏ mịn màng. Nghĩ đến đây, Hải Quỳnh thấy tim mình muốn nổ tung ra, liệu anh ấy có thích mình hay không?
Mọi lần Tần Phong đều đứng bên cạnh hướng dẫn Hải Quỳnh, nhưng hôm nay sau khi bị các bạn tác động, đầu óc Hải Quỳnh cứ mù mờ cả lên, cảm giác ngại ngùng khi cảm giác được mùi hương nam tính của anh sát bên mình. Hơi thở của anh phủ lên người cô khiến tim cô đập mạnh, chẳng mấy chốc gương mặt đỏ bừng bừng lên. Tai Hải Quỳnh ù lên chẳng gnhe được Tần Phong nói gì, dù giọng nói của anh đều đều êm dịu.
Bàn tay Tần Phong đặt lên bàn tay đang nắm con chuột vi tính của Hải Quỳnh, anh vòng người bao quanh lấy cô, tay kia lướt trên bàn phím. Chỉ là động tác vô tình nhưng Hải Quỳnh lại nóng bừng cả người, dường như trong người xuất hiện luồn máu nóng. Cô cố gắng kìm chế hơi thở của mình, để anh không phát hiện tim cô đập mạnh. Bàn tay to lớn ấm áp vẫn đặt trên tay cô, giọng nói đều đều. Hải Quỳnh lén lút ngước mặt nhìn Tần Phong.
Vẫn chỉ là nét mặt nhìn ngang đã thấy thu hút vô cùng. Hải Quỳnh bị thu hút đến nỗi quên mất điều tiết hơi thở.
Tần Phong đang giảng bài thì cảm thấy hơim thở dồn dập của Hải Quỳnh, anh nghiêng đầu nhìn cô, bắt gặp ánh mắt long lanh mơ màng của Hải Quỳnh cũng ngây người nhìn vào gương mặt đáng yêu đó.
Ở bên cạnh Hải Quỳnh giảng bài giúp cô, nhưng anh cảm nhận được mùi hương nhẹ vương trên tóc cô và hơi thở ấm áp của cô. Tim cũng bị xáo trộn, nhưng anh cố rũ bỏ, bởi vì anh chỉ ần được bên cạnh cô thế này cũng là điều hạnh phúc. Nhưng cuối cùng trái tim anh không còn kìm nén được trước ánh mắt đó, Tần Phong cúi đầu xuống hôn Hải Quỳnh.
Đó là một cảm giác rất kì lạ. Không phải chưa từng hôn nhau, không phải chưa từng hiểu cảm giác ngọt ngào của nụ hôn lần đó. Nhưng lần này rất khác, lần này họ hiểu rõ, nụ hôn này là dành cho người mình yêu thương. Đó là mật ngọt rót vào tim, là gió trên thiên đường, là nụ hoa e ấp nở vào buổi bình minh tươi ngát và đầy hương thơm.
Phòng vi tính không có ai, chỉ có hai người họ, xung quanh họ là khoảng lặng bình yên. Tần Phong tham lam giữ mãi nụ hôn kia, bờ môi vô tình chạm nhẹ vài trái tim của Hải Quỳnh khiến cô run lên, ngây ngất đón nhận từng đợt từng đợt sóng trào từ bờ môi của ai kia.
Tiếng cười nói bên ngoài đang tiến vào phòng mới khiến cho hai người sực tĩnh, đỏ mặt quay đi nơi khác. Sau đó Tần Phong ho nhẹ vài cái nói:
- Anh giảng tiếp.
Hải Quỳnh cũng ngây người gật đầu, kỳ thực cô đã không còn cảm giác nghe nhìn nữa sau nụ hôn kia. Mà Tần Phong cũng không biết mình đang giảng cái gì. Cuối cùng hai người đành ra về, ngoài trời cơn mưa phùn vừa tạnh, để lại những dấu vệt nước đọng. Con đường từ trường về ký túc xá vô cùng ngắn, nhưng bước chân hai người lại chậm vô cùng cho nên mãi vẫn chưa tới. Cả hai im lặng đi song song nhau, không ai dám nhìn mặt ai.
Bàn tay bỏ không của Tần Phong khẽ nhúc nhích, muốn nắm lấy bàn tay của Hải Quỳnh đang đong đưa bên cạnh mình nhưng không dám. Ngón tay cứ nhúc nhích muốn chạm vào nhưng lại không đủ sức.
Chợt từ xa, một chiếc xe băng ngang qua họ, Tần Phong sợ vệt nước trước mặt bắn vào người Hải Quỳnh nên nắm tay cô kéo lùi lại phía sau vài bước. Cái nắm tay vô tình đó lại là cái nắm tay mãi không buông cho đến khi về đến ký túc xá mới quyến luyến rời nhau ra.
- Ngủ ngon – Tần Phong cười ngượng luyến tiếc buông tay Hải Quỳnh ra khàn giọng nói.
Cả hai đều ngượng ngùng không dám nhìn nhau. Bùi ngùi chia tay, Hải Quỳnh cũng thụt lùi bước chân tạm biệt Tần Phong, anh vẫn nhìn theo hình ảnh cô.
Hải Quỳnh bị ánh mắt luyến tiếc không nỡ rời đó làm xao động, hai chân tự động chạy đến trước mặt Tần Phong, nhón chân hôn vào má anh một cái, sau đó quay người bỏ chạy thật nhanh. Lần đầu tiên trong đời cô chủ động, lần đầu tiên trong đời cô có hành động táo bạo như thế. Trái tim đập mạnh đến nỗi muốn thoát ra khỏi lòng ngực.
Còn Tần Phong bị ngây người bất ngờ vì nụ hôn mà đứng chôn chân tại chỗ, muốn giữ cô lại mà ôm vào lòng thổ lộ tình cảm với cô, nhưng cô đã chạy mất rồi. Liệu nụ hồn này có phải là lời đáp cho tình yêu của anh không?
Tần Phong reo lên vui mừng, cảm thấy hương vị cuộc sống sao quá nỗi nồng nàn.