Ngày tháng , trời lạnh.
Hôm nay bắt đầu đi học lại, sáng nay ba mẹ ngủ dậy trễ nên tôi phải nhịn đói đi học. Vẫn phải đi bộ tới trường, không biết gặp Yong sẽ ra sao nữa, tôi phải làm lơ như không có gì hay nên chạy tới hỏi thăm rồi quan tâm lo lắng cho hắn.
- Bum ! Nghe anh nói gì không ?
- Anh Yong.
- Lên xe đi anh chở tới trường.
- Không cần đâu, fan của anh biết thì tội em.
- Anh với Long qua nhà Khang, để xe nhà nó rồi đi bộ tới trường mà.
Tôi nhìn Long, rồi nhìn hắn. Cả hai đi đạp điện, mặc đồ học sinh còn đeo thêm kính không tròng nhìn như mấy đứa thư sinh. Cách đây mấy ngày nhìn đứa nào đứa nấy như âm binh cô hồn ấy ạ, đúng là cuộc sống hai mặt của các chàng trai. Mấy đứa trong trường biết thì thế nào nhỉ ?
Tôi leo lên xe hắn, hắn với Thiên Long chạy ngang trường rồi tới nhà Minh Khang. Lúc vào nhà Khang thì nhà Khang đang ăn sáng, nhà Khang có ba mẹ và đứa em gái học lớp .
Thấy ba người chúng tôi, Khang bỏ bữa chạy đi rửa miệng rồi chào ba mẹ đi học. Trên đường đi, hắn hỏi.
- Em ăn gì chưa ?
- Chưa.
- Ăn cơm nha, anh mua.
- Thôi không ăn đâu.
- Em không ăn nhưng em bé cần ăn.
- Còn nhỏ thì biết gì mà ăn.
Nghe tôi với Yong nói chuyện, hai người kia quay qua nhìn rồi hỏi.
- Gì ghê vậy paaaa, gì mà em bé đây vâ đừng nói Bum có em bé nha.
- Ừ đúng rồi, con tao đó.
- Yong, mày nói thiệt hả có bị cắm sừng không đó. Em bé mấy tháng rồi ?
- Cắm con mẹ mày lên đầu đó, con tao hai tháng rồi paaaa.
- Đù... chúc mừng sắp lên chức. Đợi tao có con tao cưới mày.
- Tao đéo cưới mày đâu tao không có thích con trai tao đéo bêđê.
Lúc này Khang mới nói.
- Long, suốt đời mày sẽ không bao giờ có được thằng Yong đâu.
- Tại sao ?
- Tại vì thằng Yong là của tao. Tao yêu nó.
- Thôi đi mấy má, giờ mới biết sao má không có bồ rồi.- Yong nói giọng bêđê =)))
Nghe mấy tên này nói chuyện mà cười muốn lộn ruột. Trên đường cả đám ghé vào tiệm cơm mua cho tôi hộp cơm rồi đi tiếp. Sắp tới trường thì nghe được tiếng người quen gọi.
- Bum ! Bum ơi Bum à.
- Gì vậy ?
- Nhớ Bum quá, lâu rồi không gặp.
Đó là Thanh Thiên, bạn học cũ hồi cấp hai, học chung từ trường tiểu học tới lớp . Hồi năm lớp Thiên nói thích tôi nhưng bị tôi từ chối..... vì Thiên xấu lắm, đã vậy còn lùn nữa chứ. Sau thì lớp nghe nói chuyển trường qua quận học rồi không gặp lại cho đến bây giờ.
Bao nhiêu lâu không gặp vậy mà giờ nhìn Thiên trắng hơn ngày xưa, cao hơn tôi cái đầu, đã vậy còn đẹp trai không thua kém gì mấy anh hotboy trên mạng.
Lúc đầu tôi không nhận ra Thiên, nhưng vì lúc Thiên cười trên mặt hiện ra cái lúm đồng tiền bên phải với cái răng khểnh bên trái và đôi mắt mỗi lần cười là hết thấy tổ quốc của Thiên tôi mới nhận ra.
- Tự nhiên đâu ra ám tui sáng sớm vậy ba ?
- Đâu cần nói vậy, tui chuyển trường về đây học nè bà.
- Ừ, đừng ám tui nữa. Tui còn muốn cưới chồng.
- Yên tâm, bà ế tui hốt bà.
Tôi nhìn Thiên rồi nhìn Yong, bộ dạng hắn thảnh thơi lắm như không có gì.
- Bà quen ai rồi ? Chồng con gì chưa? Nói thiệt để tui biết tui cưa cho đỗ.
- Ở mình phẻ re hà, chồng con gì đâu, vào trường đi trễ rồi.
Hắn vẫn im lặng không nói gì, Long với Khang nhìn nhau nhún vai rồi đi theo vào trường. Suốt từ đó đến trường rồi vào cổng trường Thiên cứ bép xép cái miệng hoài không im, sáng ăn củ hành hay sao mà sung vãi =))
Vào tới lớp mà Thiên đi theo vào ngồi luôn chứ, ngồi ăn mà Thiên cũng nói hoài không im. Chỉ khi nào có mấy đứa con gái lại xin chụp hình chung Thiên mới im được một chút.
- Bữa tui nghe Nhi nói bà tính tay đôi với thằng Chem hả ?
- Gặp Nhi rồi hả ?
- Nói chuyện trên facebook.
- Mai nè, mai tan trường buổi chiều rồi qua võ đường luôn.
- Mai tui chở bà qua, lâu rồi không gặp tụi nó nhớ quá.
- Mà ông về lớp đi, học lớp nào vậy?
- b ở xó xỉnh nào vậy ?
- Không biết nữa, hình như ở đây nè.
- Trời trời, lớp này lớp mấy ?
- Hình như b.
- Vậy là đúng rồi.
- Đừng nói ông học chung tui nha.
- Ờ, tui học b. Kế bên mà =))
- Tỉnh vãi, về lớp đi cha nội.
Tôi đủi Thiên về lớp, lúc Thiên đi ra thì tụi con gái bu lại hỏi số điện thoại, còn hỏi có bạn gái chưa, sao tôi biết Thiên, nhà Thiên ở đâu, rồi lum la. Mới gặp lại cách đây phút sao biết được gì nhiều mà hỏi.
Ăn cơm xong cũng đúng lúc trống vào lớp. Tôi đi ra vứt rác nhưng thùng rác chỗ lớp bị mất tích rồi, không những vậy mà thùng rác nguyên dãy tôi học cũng biến đâu mất tiêu, vậy là phải đi qua dãy phòng tin vứt rác rồi.
Tôi lại gặp hắn chỗ dãy phòng tin, hôm nay hắn có tiết tin. Tôi thấy hắn thì quay đi, hắn đi tới kéo tay tôi lôi xuống cầu thang, đứng chỗ cầu thang không có người. Hắn cầm hộp cơm tính quăng đi nhưng lại thôi.
- Sao không ăn hết cơm ?
- Ăn không dô.
- Sau này không được bỏ cơm nữa.
- Biết rồi.
- Thằng nảy..... là ai ?
- Bạn.
- Bạn thế nào ?
- Liên quan gì anh ?
- Em nên nhớ anh là chồng em và là ba con em.
- Thì sao ? Mà anh là chồng em khi nào ?
- Vài bữa nữa sẽ đính hôn lúc đó anh là chồng chưa cưới của em.
- Đừng nói nhảm chuyện đó nữa em về lớp đây.
Tôi vứt bừa hộp cơm ngay cầu thang rồi bỏ về lớp.
Sao tự nhiên nay hắn nói hắn là chồng chưa cưới của mình ? Không lẽ hắn ghen ? Trời, hắn mà thèm ghen mình giàu rồi.
Trở về lớp học, hôm nay được ngồi chơi do mới thi xong, tuần sau mới bắt đầu học bình thường.
Cả buổi tôi ngồi im như cục núi mini trong lớp nhìn ra khoảng không trên trời. Nghĩ về chuyện đính hôn cùng Yong, nếu mọi người trong trường biết tôi và Yong là vợ chồng thì sẽ ra sao ? Nếu sau khi đính hôn tôi bị mẹ bắt ở nhà thì phải làm thế nào ? Tôi nghĩ đủ thứ chuyện. Mà chả chuyện nào ra câu trả lời.
Tôi muốn ở nhà với ba mẹ nhưng tôi không muốn bà con dòng họ đàm tiếu, tốt nhất sang nhà hắn ở. Sinh em bé rồi cưới hắn, danh chính ngôn thuận ra vào hai nhà. Còn chuyện tôi và Yong ra sao, sau này tính. Dù sao cũng vẫn chưa đủ tuổi làm giấy kết hôn mà.
Ngồi suy nghĩ mãi cũng hết hai tiết. Tới giờ ra chơi, tôi ngồi trong lớp không muốn ra ngoài mắc công gặp tên Yong đáng ghét đó nữa. Thanh Thiên thì lại qua lớp tôi ngồi lép xép cái miệng tiếp.
- Tối nay đi chơi không bà ?
- Đi đâu ?
- Đi xem phim rồi đi ăn uống gì đó.
- Phim gì ?
- Lên đó có phim gì xem phim đó.
- Ừ cũng được, lâu rồi tui chưa đi.
- Bà có đi xe không, lát tui chở về.
- Ừ ừ, lát ra nhớ đợi tui nha paaa.
- Biết rồi, mà tụi hồi sáng là tụi nào vậy ?
- Lớp .
- Ừ, bà ăn gì không tui ra căn-tin mua đồ ăn.
- Mua snack với nước suối đi.
Thiên ờ rồi chạy đi luôn. Không biết cái tên Thiên này sao tự nhiên tốt với tôi mặc dù lúc trước tôi đã từng từ chối tình cảm của Thiên. Thôi kệ đi, biết họ tốt với mình thì mình tốt lại là được rồi.
Đợi cỡ phút mà chưa thấy Thiên lên, không lẽ là đi lạc qua tận nước mỹ rồi. Khu căn-tin ngay cổng sau chứ đâu mà lạc. Đợi thêm chút nữa vậy, chắc la cà gái gú gì rồi.
Bỗng Minh Khang đâu ngoài cửa chạy nhanh vào chỗ tôi, mọi con mắt trong lớp dồn về phía tôi. Khang cũng mặc kệ, cúi người nói nhỏ vào tai tôi " Yong với cái thằng hồi sáng đang đánh lộn bên khu hồ bơi kìa !".
Trời, đánh cái gì cơ chứ, đi ra xem thử coi sao, đánh hay thì ngồi xem cũng vui mà. Thanh Thiên cũng biết võ, xem hai người ai giỏi hơn haha. Tôi đi bộ từ từ ra hồ bơi trường, còn Khang thì nhảy đành đạch như cá mắc cạn.
- Đi nhanh đi làm gì mà từ từ vậy xảy ra án mạng thì sao ?
- Chết thì chôn thôi, chắc đang gay cấn, chắc giờ mỗi đứa bầm con mắt rồi chứ gì haha...
- Em còn bình tĩnh, anh đi trước đó.
- Đi trước đi.
Minh Khang chạy đi, tôi cứ từ từ đi ra. Tới chỗ hồ bơi, tôi nhìn Yong với Thiên mắc cười muốn lọt hồ bơi luôn chứ. Đánh nhau kiểu gì mà như con gái, hai đứa nắm tóc nhau kéo qua kéo lại như đàn bà con gái.
- Đánh đê, làm gì như đàn bà vậy chế ?
- Trời Bum, em còn cổ vũ nữa hả?
- Anh Long tránh ra đi, em muốn xem đánh nhau.
Tôi ngồi nhìn hai người họ đánh nhau, mà vừa nghe tiếng tôi họ buông ra, tôi đứng dậy đi lại đứng giữa hai người.
- Làm trò gì vậy? Làm cái trò mèo gì vậy?
- Không làm gì hết.- Yong
- Tự nhiên thằng này lôi tui ra đây đánh tui nè.- Thiên
- Chơi méc hả mạy ?- Yong
- Im hết, muốn đánh chứ gì ? Để tui đánh dùm cho.
Dứt câu tôi thẳng chân đá hai người họ xuống hồ bơi. Trên bờ Thiên Long với Minh Khang cuốn cuồng lên, chạy tới chạy lui. Sau khi đạp xuống, Thanh Thiên leo lên bờ. Còn hắn.... hình như sắp chìm rồi. Hồ m mà.
- Bum, thằng Yong không bơi được kéo nó lên đi.
- Không biết bơi thì để tập bơi luôn đi.
Không trả lời, Long cởi áo nhảy xuống hồ bơi kéo hắn lên. Hắn hoàn toàn không cử động từ lúc bị tôi đá xuống hồ tới lúc này, giờ thì hắn nằm im như xác chết.
Trống vào lớp, nhưng tôi không còn tâm trạng mà vào, hắn nằm im đây như xác không hồn. Hắn mà chết không lẽ con tôi bị mồ côi ba. Không được, phải gọi hắn dậy.
- Ê, dậy đi sao nằm yên vậy ?
- Hô hấp nhân tạo đi, không nó chết giờ.
- Em không biết làm.
- Vậy Khang, mày đi gọi bà y tế đi.
Khang lập tức chạy đi, ở đây cả bọn đứng nhìn nhau lo lắng. Tôi không biết làm gì, ngồi xuống bắt trước mấy cảnh hô hấp nhân tạo trong phim ảnh sách báo, bóp mũi thở vào miệng hắn. Nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì, Khang thấy vậy nên kéo tôi ra, mắc công cứu không được người mà còn tốn tiền mua quan tài. Nhưng mà công nhận, môi hắn mềm thiệt. Muốn 'hô hấp nhân tạo' nữa quá =))
Lát sau Khang dẫn cô y tế xuống, cô bắt đầu thực hành cái việc mà cô cần làm. Hắn sặc nước, nhưng vẫn không tỉnh dậy. Vậy là phải nhờ thầy tiếng anh đang rảnh tiết lấy xe mình đưa đi cấp cứu.
Cả đám cũng đi theo vào bệnh viện. Lúc đầu không cho nhưng vì các tiết được ngồi chơi nên cho đứa về sớm, nhà trường gọi về cho phụ huynh hắn.