tháng , quan tâm hay lo sợ ?
Cả tuần nay ngoài việc ăn học ngủ nghỉ cũng chả có gì xảy ra, chỉ ngoại trừ việc tôi không học bài mà bị phạt rồi kiểm tra , điểm thôi.
Được một tuần kể từ ngày đó, tôi có gặp Yong ở trường nhưng không nói chuyện, Yong gặp tôi chỉ cười mỉm rồi đi, tôi thì lại xem như không thấy gì đi ngang qua Yong luôn. Tuy ở trường không nói chuyện nhưng tôi và Yong vẫn hay nói chuyện qua mess trên facebook. Tối nào Yong cũng gửi mess cho tôi trước, hỏi han tôi này nọ, hỏi tôi thấy có khó chịu đau không, dạo này có cái gì lạ trong người không.
Tôi cũng không lạ gì nữa, vì tôi biết Yong đang sợ tôi có em bé thôi. Tôi không khó chịu trong người mà cũng rất khoẻ, nhưng tôi phát bênh khi suốt ngày Yong cứ hỏi tôi như vậy, rồi một lần tôi hỏi thẳng Yong.
- Là anh quan tâm em hay anh đang lo sợ vậy ?
Yong cũng đánh trống lãng sang chuyện khác, không trả lời câu hỏi của tôi. Tôi chỉ biết cười lạnh thôi, vì chính tôi cũng sợ chứ huống gì là Yong. Tôi không biết phải diễn ta cảm giác ra sao nữa, chỉ biết nói ra câu an ủi Yong, cũng như nói với chính bản thân mình vậy “ Mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Ròi mới cách đây ngày, Yong còn gửi mess cho tôi, nội dung là “Anh với Hương quen lại rồi, năng nỉ mãi mới chịu quay lại”. Chẳng biết từ khi nào tên Yong này lại thích tâm sự với tôi nữa.
Tôi thấy khó chịu khi nghe Yong nói về người con gái khác, nhưng vẫn phải giả vờ chúc phúc cho người ta thôi chứ biết sao giờ. Muốn đăng xuất gấp ra khỏi facebook để không phải thấy những lời đó nữa, nhưng mà vẫn không nở. Haizzzz….
Cho tới hôm nay, Yong lại gửi mess cho tôi, với nội dung mới là “Anh với Hương lại chia tay rồi, anh buồn quá.”. Trời ạ, muốn gửi lại cái tin “Mặc xác chú, nói tui chi.” Mà làm sao nỡ mà đói xử với người thất tình như vậy =))))
- Buồn gì, có người khác.
- Không quên được sao có người khác ?
- Chết đi.
- Ờ.
- Đừng làm thật.
- Sợ anh chết thật hả ?
- Ờ.
Tôi và hắn nói chuyện tới giờ mới đi ngủ, mà toàn bộ đều nói về nhỏ tên Hương kia không à. Đáng ghét, sao tự dưng phải ngồi nghe người khác than vậy trời. Mà thật sự, nói chuyện vui vẻ để hình mặt cười ha hả mà thật sự có cười được tẹo nào đâu.
. . . . . . . .. . . . . .
tháng , lo cái gì ?
Sáng nay trời nắng đẹp lắm, tâm trạng cũng rất tốt, nhưng mà chưa tốt được bao lâu thì đã thấy mây đen kéo tới ầm ầm trong đàu tôi rồi.
Hắn đợi tôi ngay cổng trường, vừa thấy tôi hổn hển đi tới thì gọi tôi lại, tính lơ mà lại bị thằng Thiên Long kéo lại.
- Gì ?
- Tính trốn hả ?
- ừ, đi nha.
- Thằng Yong có chuyện muốn nói kìa !
- ờ, nói nhanh
Hắn nhìn tôi hồi rồi mới nói.
- Chiều về ra trà sữa đợi anh nha.
- Bận rồi.
- Anh có chuyện muốn nói thật mà.
- Nếu về cái chuyện đó thì không có gì nói, lo gì chứ ?
Tôi không chờ thêm giây nào nữa, nhanh chóng đi vào lớp.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Biết không, tên Yong đó là sao chổi đấy, từ lúc nói chuyện rồi quen biết hắn thì tôi ăn hết ngon ngủ cũng không được yên nữa.
Hôm nay lúc ra chơi, tôi bị ăn hiếp đó……..huhuhu. Đang đi từ căn-tin về lớp thì bị đứa con gái lớp chặn đường. Tưởng tôi làm gì gai mắt mấy chị, ai dè lại là vì cái tên Yong ‘trát nhân’ kia.
- Mày là gì của Yong ?
- Mày đang cua Yong phải không ?
- Mày nghĩ mày có khả năng đó sao ?
Tôi cũng chả thèm trả lời trả vốn gì mấy đứa dở hơi này, im lặng cho lành. Vậy mà ai ngờ bị nó tá cho một cái vào mặt mới ghê chớ.
Tức lắm, không hiểu gì ráo, rõ ràng là nước sông không phạm nước giếng, nước miếng không phạm nước sôđa vậy mà bị tát oan là sao ? là sao? Là sao ai biết là sao…..huhuhu. Vậy mới nói tên Yong đó là sao chổi.
Tôi cũng muốn đánh lại mà thôi, chọi sao nỗi, biết thức thời chớ. Lũi thủi về lớp với cái má hồng hồng cực cute, vào giờ học mà nó vẫn còn hồng nên giáo viên mới hỏi lý do, tôi cũng bịa ra lý do hết sức củ chuối : “Đang đi bị vấp cát té đập mặt vào cây chuối.”. Cả lớp cái miệng cười ầm lên.
Tưởng được yên lành, ai dè bị bà cô hỏi lại câu :”Em học bài chưa ?”. Lúc này cười hết nổi luôn, đứng hồi mới lắc đàu. Vậy là bị phạt đứng tiết sinh.
. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Cuối cùng cũng hết giờ học, chiều phải học phụ đạo nên phải về nhà gấp đẻ ăn cơm rồi tranh thủ ngủ thêm tí, sáng giờ ngáp dài ngáp ngắn mãi, mệt vãi linh hồn.
Lúc ra cổng trường, tôi thấy Yong……….đang nói chuyện với một người con gái đang ngồi trong chiếc Toyota bốn chỗ màu đen, trên tay Yong còn bế thêm em bé nhỏ, mà cái tôi ngạc nhiên là………… đứa bé đó gióng hắn lắm. Có khi nào con hắn không ta ? mà người ngồi trong xe cũng trẽ lắm, xinh như búp bê ấy. Chắc người đó là mẹ bé con đó rồi.
Tôi đứng nhìn Yong một hồi thì Yong mới quay lại nhìn tôi, tôi vội quay đi tránh mặt hắn rồi đi nhanh về nhà. Tới chiều tôi đi học thì chẳng thấy hắn đâu, những ngày sau cũng thế.