Trên hành lang là tiếng lạch bạch vang lên… cậu nhóc ban nãy đứng trước cửa phòng của mình hít thở một hơi rồi đưa tay nhanh chóng đẩy ra cánh cửa…
“Ca~ Mộng Điệp mỹ nhân nói chỉ tới Nasta vài năm sau đó sẽ về lại Duney…” nam hài mở bật ra cửa phòng chạy vào rồi xoay người khóa trái cửa lại… thân hình bé nhỏ từ từ leo lên giường để báo cáo…
Đang ngồi trên giường phía sau màn hình laptop một cậu nhóc với khuôn mặt y hệt cậu nhóc ban nãy ngẩng đầu nhìn đệ đệ song sinh của mình khẽ “Ân” một tiếng rồi lại cắm đầu lách cách gõ bàn phím… đôi mắt màu trà chăm chú nhìn phía màn hình rồi thỉnh thoảng cầm lấy vài tờ giấy để so sánh số liệu...
“Ca… Ngươi nói ông ta nếu gặp lại nương thân có hay không sẽ nhận ra đó là vợ trước của hắn?” cậu nhóc không để tâm đến vẻ lãnh đạm của ca ca mà nằm úp sấp lại với tay cầm lấy cuốn tiểu thuyết tiếng Sapla to đùng đặt trên đầu giường ngồi mày mò lật nhanh tới trang có đánh dấu… một bên dò từ điển một bên ghi phiên dịch vào cuốn vở nhỏ của mình…
Nghe đệ đệ hỏi vậy nam hài thoáng dừng lại bàn tay gõ bàn phím rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh….
“Sẽ không… mà cho dù có nhận ra cũng không sao cả… dù sao nương thân cũng không quen biết hắn…” đối với những người xa lạ nương thân cũng chỉ xa cách nói vài câu xã giao… đối với nương thân ông ta chỉ là một người xa lạ không hơn không kém…
“Không nhận ra sẽ tốt hơn… cứ nghĩ đến sẽ phải tới Nasta ta thật sự không muốn một chút nào..” nam hài vừa ghi lại bản dịch vào cuốn sách vừa bình thản nói… cứ như đó chỉ là một câu chuyện râu ria không đáng nhắc tới… đôi mắt tím khẽ chớp vài cái nhìn phía trang sách rồi cau cau mày tập trung lần nữa vào cuốn từ điển dày cộm...
“Ta cũng không muốn.” gõ bàn phím cậu nhóc cũng thều thào nói một cách bất đắc dĩ… nếu có thể hắn thật hy vọng nương thân đừng bước ra khỏi Duney nửa bước… bất quá… vẫn là vì công việc bắt buộc phải di chuyển nơi làm… thật khiến người ta không cam lòng….
Đôi mắt màu trà khẽ thất thần một chút rồi chăm chú lần nữa chăm chú nhìn vào màn hình laptop… đôi tay thoăn thoắt điều chỉnh lại vài con số… nếu có người lúc này ở đây sẽ rất kinh ngạc… bởi vì cái mà cậu đang chỉnh lại là một dãy dài những thông số của sàn giao dịch chứng khoáng / ở Nasta…
“Ân~ hôm nay lại toàn thắng…” khóe môi nhỏ khẽ nhếch một cách đắc ý nam hài tắt đi trang website giao dịch chứng khoáng rồi bấm vào một trang khác…
Ác ma bảo bảo đã đăng nhập.
Lưu manh nam nhân: Ách… tiểu tử.. đăng nhập sớm vậy?
Phong lưu công tử: Ác ma bảo bảo… ngẫu muốn đòi lại ân tình...
Hoa đào mỹ nữ: Ác ma bảo bối… có hay không nhớ tỷ tỷ a???
Ngạo kiều loli: Ác ma bảo bảo… ngươi cần tài liệu gì sao?
Ác ma bảo bảo: chỉ có Ngạo kiều loli là nói tiếng người…
Lưu manh nam nhân: Ta cũng nói tiếng người… cắn khăn tay
Phong lưu công tử: Ngẫu cũng tiếng người a
Hoa đào mỹ nhân: Ngươi làm tan vỡ trái tim của tỷ… gào khóc
Ác ma bảo bảo: Loli… có thể phiền ngươi giúp ta thu thập vài phần tài liệu về tập đoàn Polunios ở Nasta hay không?
Sắp đến phải tới Nasta để sống vài năm nên hắn phải chuẩn bị trước cho cẩn thận… không thể để ông ta gặp phải mẫu thân… mẫu thân chỉ là của huynh đệ bọn hắn…
Ngạo kiều loli: Tốt… bất quá có cần điều tra ngay mục tiêu nào hay không?
Ác ma bảo bảo: Cao tầng của tập đoàn đó.
Ngạo kiều loli: Hảo.
Phong lưu công tử: Các ngươi… các ngươi xem bọn ta là không khí? vẻ mặt kinh ngạc
Hoa đào mỹ nhân: Tỷ lần đầu tiên cảm thấy mị lực của tỷ chỉ như phù vân gió thổi một mảnh cũng không còn…
Lưu manh nam nhân: Đây là cái gọi là thất sủng.
Ác ma bảo bảo: Ta không phải công.
Ngạo kiều loli: Công tử ca ca… mau mau quản lý phi tử của ngươi… hắn nói hắn bị ngươi thất sủng…
Hoa đào mỹ nhân: Hai nam nhân các ngươi xin vui lòng đóng cửa tắt đèn đừng làm ô nhiễm đôi mắt của quần chúng.
Lưu manh nam nhân: Ta cùng hắn không có….
Phong lưu công tử: Ngẫu cùng hắn không phải…
Ác ma bảo bảo rời khỏi phòng chat.
Hoa đào mỹ nhân rời khỏi phòng chat.
Ngạo kiều loli rời khỏi phòng chat.
Lưu manh nam nhân:.......
Phong lưu công tử:......... ta nghĩ… đề nghị đó cũng khá thú vị… có muốn hay không thử một lần?
Lưu manh nam nhân: Biến.
Lưu manh nam nhân rời khỏi phòng chat.
Phong lưu công tử:... ngẫu chỉ đùa thôi mà…………………...............…………….