Huyền Huyền học đến cuối lớp và được học sinh giỏi. Một hôm, cô giáo tổ chức liên hoan để chia tay lớp.Các bạn đến lớp rất đầy đủ. Trong khi mọi người đang sôi nổi bàn tán về những kỉ niệm khi còn ở lớp, chợt Linh Linh hỏinó:
-Vậy lên cấp cậu định học trường nào?
Nó chần chừ trả lời:
- Mình không biết nữa.
- Thế có muốn ở lại trường nhà học không?
- Có chứ! nhưng, mình không biết có nên học trường nội trú không nữa?
Linh Linh ngạc nhiên:
- Thế cậu cũng muốn học nội trú à?
- Có lẽ là vậy.
- Sao? cậu muốn học ở đó thật ư.
Nhìn Linh Linh như muốn khóc như vậy, nó rất buồn và nó không muốn rời xa nhưng đứa bạn ở trường nhà nữa, vì nó sẽ rất nhớ họ và cả những kỉ niệm thân thương khi nó rời xa một thứ rất đỗi đặc biệt với nó.
Tan buổi tiệc, nó trở về nhà với một vẻ buồn rầu và những tiếng thở dài. Thấy vậy, mẹ nó hỏi:
- có chuyện gì mà sắc mặt con có vẻ buồn thế, kể cho mẹ nghe có chuyện gì nào?
- Mẹ ơi! lên cấp con nên học nội trú hay học trường nhà vậy mẹ.
Mẹ nó trả lời nó để an ủi nó bằng một câu rất nhẹ nhàng:
-Mẹ đã nộp đơn để con vào nội trú học rồi, vì ở đây chất lượng dạy rất kém
-Mẹ có nói thật không đấy?
(còn tiếp)